Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đại Lục trở thành một cái bánh khổng lồ khiến ai cũng muốn thống trị nó. Dưới sự ảnh hưởng của hai thế lực lớn là Dị Tộc và Hỗn Huyết Tộc, mảnh lục địa duy nhất này bị chia ra làm ba tổ hợp mới, với đường ranh giới chỉ là những phiến rừng rậm bí hiểm. Ba tổ hợp đó bao gồm Nam Đại Lục thuộc cai trị của Dị Tộc, chiếm một phần tư toàn diện tích của lục địa mới. Phía Đông và Bắc của Đại Lục thuộc cai quản của Hỗn Huyết Tộc, tuy nói về diện tích có thể xem như chiếm lấy gần hai phần tư của Trái Đất, nhưng thực tế đây là một vùng lãnh thổ có phần lớn là đại dương và các quần đảo nhỏ. Còn lại phía Tây Đại Lục là một vùng đất kỳ bí được gọi là "vùng trũng ma thuật," bởi vì bất kỳ ai đi vào cũng đều chưa từng thấy quay trở lại. Kể từ đó, Tây Đại Lục trông như một quả khoai nóng bỏng tay, tuy là màu mỡ, nhưng cho dù là Hỗn Huyết Tộc hay Dị Tộc đều muốn cũng không thể chiếm giữ.

Về mặt chính trị, hai thế lực Dị Tộc và Hỗn Huyết Tộc luôn xung đột với nhau. Trong khi Hỗn Huyết Tộc xem Dị Tộc là con mồi, thì Dị Tộc nhìn Hỗn Huyết Tộc là một loại sủng vật có giá trị cao về cả năng lực lẫn tính thẩm mỹ. Do sự bất đồng quan điểm và cách nhìn nhận khác nhau, cả hai tộc đều luôn ở trong tư thế chiến đấu và có lẽ hai chủng tộc này mãi mãi cũng không thể hoà giải. Các sử học gia từng viết rằng, trong thế giới của Janusean, chỉ có hai khái niệm hoặc là sống hoặc là chết, tuyệt đối không có hoà bình - hoặc ít nhất đó là lối suy nghĩ của tất cả sinh vật sống trên Trái Đất ở tại thời điểm này.

Khi nhắc đến Dị Tộc, do họ vẫn còn sự ảnh hưởng của tổ tiên từ 100 năm trước, bề ngoài của họ không quá đồng đều về chiều cao lẫn ngoại hình. Đâu đó chúng ta vẫn có thể nhận ra họ từng đến từ các chủng tộc người khác nhau qua hình dáng bên ngoài, ví dụ như có người tóc vàng mắt xanh nhưng cũng có người tóc sậm mắt trầm. Tuy sự lai chủng giữa các tộc nhân là chuyện bình thừơng, thế nhưng khi hai dị nhân kết hợp với nhau, tỉ lệ sinh non và trẻ sơ sinh tử vong lại khá cao. Đây là do sự thiếu hoà hợp giữa các gen dị biến đã dẫn đến tình trạng đột tử khi còn ở trong bào thai hay khi là trẻ nhỏ. Để khắc phục tình trạng đó, các nhà nghiên cứu cho rằng khi dị nhân kết hôn với con người bình thường thì sẽ tăng cao khả năng sống sót cho trẻ sơ sinh. Thế nhưng cái lợi cũng đi cùng với cái hại, vì lý do kết hợp với thừơng nhân mà không phải đứa trẻ nào sinh ra cũng đều mang trên mình dị năng. May mắn thay là dị năng có thể "nhân tạo" mà ra, tuy những dị nhân được tạo ra chỉ có hơn 50% thành công và không mạnh bằng những đứa trẻ được kế thừa từ huyết thống của cha hoặc mẹ, nhưng tiềm năng của chúng vẫn không nhỏ. Đó là lý do vì sao mà cho đến nay vẫn có một bộ phận lớn người trong Dị Tộc là người thường.

Tầng lớp xã hội trong Dị Tộc được phân chia theo tỉ lệ thuận với sức chiến đấu, trong đó những người có dị năng thuộc tầng lớp cao nhất. Con người không có dị năng sẽ được ở bên trong toà thành, bù lại họ là người phụ trách chính cho việc cung ứng lương thực, tiếp nối đời sau cho các dị nhân, hoặc là trở thành nô lệ. Tuy nhiên, không phải tất cả con người đều chịu bị đối xử bất bình đẳng, trong số họ vẫn có người có trí tuệ cao sẽ được phân bổ làm ở các viện nghiên cứu. Điều này không có nghĩa rằng dị nhân là những người không có đầu óc, nhưng phàm những ai có thể chiến đấu đều được gửi ra chiến trường, thế nên cơ quan đầu não vẫn cần có một bộ phận chuyên sâu vào việc nghiên cứu và phát triển và không ai thích hợp hơn là con người bình thường cả. Nhờ nhận thấy giá trị của con người ở điểm đó mà khoảng cách địa vị xã hội giữa dị nhân và con người bình thường ở Dị Tộc không bị kéo đi quá xa.

Mặt khác, tuy nhìn vào bề nổi thì kẻ địch lớn nhất của Dị Tộc là Hỗn Huyết Tộc, nội bộ của họ cũng không hoàn toàn đoàn kết. Do sự hỗn loạn của các cuộc giao tranh giữa các phe phái mà Nam Đại Lục bị chia nhỏ ra để trị, lần lượt theo tên gọi là Phồn Quốc Épithend, Mị Quốc Meiho, và Chiến Quốc Agonland. Phồn Quốc được xem là nước đứng đầu với mạch giao thương phong phú, chỉ riêng về sự giàu có thì đã được xem như đứng đầu liên minh Dị Tộc. Chiến Quốc tuy chỉ đứng thứ hai về kinh thương, nhưng lại đứng thứ nhất về quân sự và vũ kỹ. Chỉ riêng Mị Quốc Meiho bị kẹp ở giữa hai vị thần sức mạnh không có gì nổi trội, thế nhưng họ cũng không phải là kẻ gió thổi chiều nào sẽ ngã theo chiều nấy. Tuy đã qua nhiều năm nhưng Mị Quốc vẫn giữ vững lập trường trung gian của mình, phần nào cũng là nhờ cách đối ngoại khéo léo của Mị Quốc chủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top