Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 47: Làm phản (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Chào mừng!]

"Chào mừng tới trang viên Keran!" Erik chủ động đứng ra thể hiện niềm vui sướng của một chủ nhà niềm nở: "Hy vọng là hai người đang đói!"

"Đói đến muốn chết đi được!" Babs chưa từng nhìn thức ăn với nhiều tình yêu như vậy trong đời.

Pal và Babs sau khi tuần tự trải qua mọi thủ tục cơ bản, tắm tắp sạch sẽ, đốt bỏ mọi quần áo cũ, đi qua phòng khử khuẩn thì cuối cùng họ cũng đã bước vào được Thiên đường.

Thực ra từ lúc đi đến tòa nhà 2 tầng bên ngoài tường băng thứ 2, họ đã choáng ngợp lắm rồi. Nhưng họ lại rơi vào hoang mang khi những chiếc xe 3 bánh đi ngang qua căn nhà trong mơ đó. Bức tường băng thứ 2 mở ra, Thiên đường chân chính hiện ra đánh bay mọi suy nghĩ mà hai chàng trai có thể có. Mọi ký ức khổ sở lẫn những cay đắng họ đã phải trải qua trong căn cứ quân đội đều tan biến sạch sành sanh.

"Thật không thể tin nổi!" Pal đã phải thốt lên như vậy.

Cả một trang viên rộng lớn vẫn được thắp sáng bằng đèn điện đầy đủ, bên ngoài hành lang có một bếp lửa lớn đang cháy bập bùng, bên cạnh còn có 2 cái bể bơi lớn, một trong hai cái đang có một con Rắn trắng siêu khổng lồ ngâm mình. Căn nhà đá bên ngoài của đàn chó kéo xe cũng đang tỏa ra một luồng nhiệt lượng lớn, một vài con chó đầu đàn đang nhìn về họ với ánh mắt đánh giá dè chừng. Babs chưa từng thấy mấy con chó nào to lớn như vậy, có thể đoán ra là chúng đều đã biến dị.

Cho đến khi bước vào trong nhà họ càng choáng ngợp hơn.

"Trong cái tận thế tuyệt vọng này, ai mà có thể sống xa hoa như thế này chứ?" Babs cảm thán, cho dù đã nhìn thấy phòng khách này qua màn hình máy tính, nhưng vì phạm vị tín hiệu có hạn nên không thể so sánh được khi được nhìn thấy tận mắt. Chính giữa nhà cũng có một cái hồ nước lớn nhưng không phải để tắm, có vài con cá đang bơi trong hồ.

"Đừng đứng thất thần nữa, ngồi xuống đi!" Nate thấy vẻ mặt ngơ ngác của Babs mà bật cười, cậu giải thích: "Ngoài trời lạnh quá nên không có độ ẩm, trong nhà có rất nhiều hồ nước là để cung cấp độ ẩm trong không khí."

"Chu đáo quá!" Pal khen ngợi khi ngồi xuống bàn tiệc có nhiều món ăn nóng sốt đến mức khiến anh chàng muốn nuốt luôn cả lưỡi của chính mình.

"Cám ơn!" Erik tự hào hất cao cằm.

Trong căn cứ quân đội có hệ thống lọc khí, điều hòa nhiệt độ, tất nhiên là tốn rất nhiều điện. Điều kiện ở khu căn hộ sinh hoạt của Dị nhân và khu làm việc trung tâm vẫn còn tốt nên Babs không nhận thấy sự khác biệt. Nhưng Pal ngày nào cũng gặp cả những người ở tầng lớp dưới cùng, làn da của họ rất thô và thường xuyên khô cứng nứt nẻ, có những người còn có bàn chân, bàn tay bị thiếu ngón do từng bị đông cứng, hoại tử rồi phải cắt bỏ.

"Giờ hai người đã thoát khỏi nơi đó rồi, đừng nhớ về nó nữa." Bam lấy hai chiếc đĩa lớn, lấy mỗi món một chút đưa cho hai thành viên mới: "Ăn đi!"

"Cám ơn! Hai người là...?" Babs bây giờ mới có tâm trí hỏi tới hai người bạn mới lạ mặt

"Đúng rồi để tôi giới thiệu, đây là Jian và nhóc xinh là Bam. Họ cũng là hai thành viên mới mà tôi đã gặp bên ngoài rồi mời về. Jian có Dị năng điều khiển âm thanh, Bam có năng lực Thấu cảm." Erik giới thiệu qua một lượt lại các thành viên trong nhà

Britt có thể thao tác máy móc, thiết bị điện tử thì hai người biết rồi. Tôi và Nate đều là hệ không gian, tôi là kiến tạo không gian vật chất, còn Nate là không gian lưu trữ kiêm tạo khiên chắn. Norris là người biến hình, có thể biến hình thành bất kỳ loài động nào đồng thời có thể Câu thông tâm linh.

Joshua cũng là Thành viên mới, cậu ấy là Dị nhân thuần cường hóa nhưng là Võ sư có chiến lực tiên phong. Alyan ... có chút phức tạp để giải thích, con bé rất Đa di năng."

Alyan bĩu môi phản bác: "Em không phải con bé."

Jian phì cười, hướng Pal bắt tay: "Rất vui được gặp hai người. Nhất là anh Pal, màn ra mắt của anh ấn tượng lắm."

Norris gật gù đồng ý: "Chúng tôi còn định sẽ gây náo loạn bên trong căn cứ rồi lén xâm nhập mang hai người đi. Không ngờ là lại có người chủ động đem hai người tới tận cửa. "

"Tôi nghĩ ngay chính Galvin cũng không thể ngờ được giống chúng ta đấy. Lại mất đi thêm 2 Dị nhân nữa, chắc giờ anh ta đã trở về làm phản luôn rồi." Joshua vừa ăn vừa suy đoán

"Chắc vậy, đằng nào cũng sẽ phải phản, tranh thủ phản ngay lúc này thì còn có cơ hội thành công." Britt cũng có cùng suy nghĩ. "Nếu ngày mai người tới đàm phán là Galvin thì chứng tỏ anh ta đã thành công, nhưng nếu người tới là vị Đại tá kia thì chúng ta nên chuẩn bị quần chiến cũng là vừa."

"Chính vì vậy, bữa này nhất định phải ăn thật no. Sau đó đi ngủ sớm lấy sức để mai còn sẵn sàng." Thường mấy bữa ăn chào mừng khác Erik sẽ mang rượu ra mời thành viên mới, bữa nay anh lại không lấy rượu ra chỉ liên tục gặp thức ăn cho mọi người. Thực phẩm rất đáng quý, không phải vì họ có kho lương thực của Nate mà sẽ ăn uống phung phí. Bữa nào Erik cũng sẽ bắt cả nhóm ăn sạch đồ ăn đã nấu, cho đến khi liếm đĩa thì thôi.

"Pal, nói chút về năng lực của anh đi!" Nate chuyển chủ đề, màn ra mắt của Pal quá ấn tượng khiến không chỉ cậu mà mọi người cũng đều tò mò về khả năng của Pal.

Pal nuốt xuống nốt miếng thịt sốt chua ngọt rồi mới nói: "Như các cậu đã thấy, tôi là một thợ may trước khi thức tỉnh dị năng, nên sức mạnh của tôi cũng liên quan đến lĩnh vực tôi am hiểu nhất. Tôi có thể tạo ra những sợi tơ vải từ đầu ngón tay, ban đầu thì chỉ dài độ 1 hoặc 2 m. Bây giờ sau khi luyện tập thời gian dài, tôi đã có thể tạo ra vô khối nhưng sợi tơ mỏng như tơ lụa nhưng chắc như tơ nhện, dài đến 30m và điều khiển các vật khác thông qua chúng giống như điều khiển rối.

Cách tôi đối phó với nhóm Galvin thực ra rất đơn giản, quần áo trên người họ đều là tôi may hoặc từng sửa qua, vậy nên trừ khi họ thoát y toàn bộ quần áo trên người thì may ra mới thoát được sự khống chế mai rùa của tôi." Pal cười gian manh trước suy nghĩ của chính mình, nếu họ dám làm vậy thật cũng sẽ không tránh khỏi chết vì lạnh.

"Sợi tơ của tôi có độ bền tỷ lệ nghịch với chiều dài, càng dài thì nó càng yếu, đây là yếu điểm. Cho đến giờ tôi chưa từng làm đứt qua sợi nào.... Thực ra tôi cũng chưa từng dùng chúng để làm hại bất cứ ai.

Ngoài độ bền và linh hoạt thì quần áo do tôi làm ra có thể cách nhiệt rất tốt, hơn nữa còn nhẹ nhàng và rất mềm mại không khiến người mặc cảm thấy khó chịu và nặng nề."

"Anh có thể nghiên cứu để may cho các thành viên trong nhà mấy bộ đồ để chiến đấu linh hoạt hơn không?" Erik rất nhanh ra đề tài thử sức cho thành viên mới.

"Được chứ, vậy chốc nữa mỗi người hãy ghi lại cho tôi thông tin về sở thích màu sắc, kiểu dáng hoặc yêu cầu đặc biệt cho tôi, sau đó tôi sẽ lên thiết kế." Erik đã tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy những điều Pal có thể làm mà vẫn thoải mái để anh may đồ cho người trong nhà. Pal trong lòng có chút cảm động, cảm giác được tin tưởng, được trọng dụng.

Pal đã dốc hết sự dũng cảm đề rời bỏ Căn cứ Quân đội, anh không có mối quan hệ thân thiết với những người bên trong nơi này như Babs, nên ban đầu khi Erik đưa ra lời mời Pal đã không tin. Nhưng một khi đã có một lối thoát mở ra thì cái nhìn của Pal về căn cứ quân đội liền có sự thay đổi và so sánh. Để tránh số phận trở thành bữa ăn cho kẻ khác, Pal đã đánh cược mạng sống cho sự quyết định này, cũng may lần này anh đã cược thắng.

Babs tiếp lời: "Còn Tôi là một Hacker đương nhiên sức mạnh của tôi cũng liên quan đến hệ thống máy tính rồi. Nhưng mà tôi không thể phát ra các loại sóng hay tín hiệu gì đâu, mà sức mạnh của tôi là vượt qua tường lửa, lùng sục và xâm nhập vào các hệ thống máy tính lấy các thông tin kể cả khi hệ thống máy tính đó đã chết."

"Cậu có thể khôi phục dữ liệu không, như là ảnh hoặc file âm nhạc, video?" Nate hy vọng hỏi.

"Được!" Babs gật đầu.

"Anh có thể khôi phục mấy trò game không?" Bam cũng vươn người tới mong chờ

Babs vẫn gật đầu, cười đáp."Được!"

"Vậy cậu kết hợp với Britt để nâng cấp Ipad cá nhân của mọi người lên nhé!" Erik cũng liền giao nhiêm vụ cho Babs. Lúc này anh có cảm giác rất thỏa mãn và hài lòng vào con mắt nhìn người của mình.

"Ngày mai cho dù là ai đến, chúng ta cũng sẽ phải đạt được thỏa thuận. Sau đó tôi cần Babs, cậu hãy lùng sục mọi thông tin về 2 căn cứ còn lại.... và cả vùng đô thị trung tâm Anchorage."

Babs nghe đến đây liền ngừng ăn "Tại sao anh lại muốn tìm hiểu về họ, bọn họ ở rất xa thành phố của chúng ta. Tận thế được cả một năm rưỡi rồi mà có thấy họ để ý gì đến nơi này đâu?"

"Bang Alaska rộng như vậy, mưa bão không ngừng họ lo cho họ còn chẳng xong đương nhiên làm gì có sức đến quản chúng ta." ngay đến Alyan cũng hiểu điều này "Hoặc cũng có thể chính vị Đại tá kia không hề muốn họ đến, để ông ta tranh thủ tự xây dựng vương quốc riêng. Không phải nói chỉ có ông ta mới liên lạc được với phía bên kia sao."

"Alyan nói không sai!" Erik đồng ý "Các hành động của ông ta đều thể hiện rõ dã tâm này. Tôi ít nhất đã 2 lần nghe được bên trung tâm kia đang kêu gọi tập trung các Dị nhân bên ngoài đến đó làm nhiệm vụ gì đó.

Diện tích của bang Alaska chỉ cầm chân họ được thêm một thời gian nữa thôi. Chúng ta không thể nào tránh được họ, chuẩn bị từ giờ cho dù hơi muộn nhưng vẫn còn hơn không."

Mọi người nhìn nhau cùng gật đầu thống nhất ý kiến.

"Được rồi hôm nay là việc vui, đừng nói những chuyện bi quan nữa. Britt mau dẫn Babs đi xem phòng máy tính đi. Pal đi theo tôi!"

Britt đã chuẩn bị sẵn một phòng máy tính riêng cho Babs, nhờ vào số thiết bị điện tử mà Nate cung cấp. Trước đây Nate thu hết tất cả mọi thứ có thể vào không gian không cần phân biệt có dùng được hay không, bởi cậu biết một ngày nào đó đều sẽ dùng đến chúng.

Erik đã từng gọi yêu Nate là "Người thích trữ đồ!" Nate nghĩ có lẽ cũng có phần đúng đi.

Riêng phần để chào mừng Pal, Nate đã dành riêng một dãy nhà để làm nhà xưởng cho người bạn dị năng quan trọng này. Bên trong có máy cắt, máy khâu và một vài loại máy móc mà Britt chế tạo ra.

Nate để riêng ra tận 3 dãy quần áo bất kỳ đủ loại, Ở Hộp băng Alaska này thì quần áo nhiều nhất chính là áo khoác bông dày.

"Đây là áo của tôi!" Pal cảm động khi nhận ra có một số chiếc là sản phẩm tâm huyết của mình. Thực ra trong lần đầu tiên nói chuyện qua video call Pal đã nhìn ra được, áo khoác mà mấy người Erik Nate mặc chính là áo từ một trong 3 cửa hàng của Pal mà Nate đã đi thu gom.

Giờ phút này Pal càng thêm chắc chắn, quyết định lần này của mình là quyết định đúng đắn nhất trong đời anh. Anh đặt tên cho dãy nhà xưởng này là xưởng của Edna Mode!

(*Edna Mode là nhà thiết kế trang phục siêu anh hùng trong phin gia đình siêu nhân - The Incredibles)

==

[Sáng sớm hôm sau]

Vì đã gọi điện thông báo trước nên Ngao Bull đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng theo ý tứ của Erik từ sớm. Một phòng họp khang trang sạch sẽ và riêng tư, thêm vài chai nước, thậm chỉ còn có một bình hoa giả.

Erik vẫn chỉ đem Alyan, Norris và Joshua làm hộ vệ đi cùng, ngoài ra còn có Babs làm thư ký. Những người khác thì sẽ quan sát bằng camera từ một phòng khác.

Người xuất hiện quả nhiên là Galvin cùng nhóm Dị nhân biệt kích của anh ta. Trông anh ta có vẻ tiều tụy dường như đêm qua đã thức trắng và không được ngủ ngon. Nhưng ánh mắt anh ta rất có thần, Erik ngồi ở đầu bàn, khẽ gõ gõ những đầu ngón tay lợn sóng dường như chỉ đang buồn chán chờ đợi.

Nhưng Jian ở phòng khác lại biết rõ, thực ra Erik đang thông qua khả năng do thám địa hình để kiểm tra những kẻ đang đi tới.

Erik có thể nhận thấy hào quang của Galvin có phần rực rỡ hơn so với hôm qua, không biết là anh ta đã ăn qua ai. Những dị nhân đi theo anh ta đều chỉ toàn ở mức độ tầm trung không đáng lo.

"Xin chào!" Erik nở nụ cười công nghiệp đặc trưng.

"Xin chào!" Galvin cố giữ vững thẳng lưng đáp lại.

"Và ... Chúc mừng! Tôi đoán anh đã chiếm được căn cứ Quân đội." Erik đi thẳng vào vấn đề trong lúc một cô gái có vẻ ngoài không tệ được Ngao bull cử tới bưng bê rót nước.

Galvin từ chối cốc trà nóng khi cô gái kia bê tới, mặc dù hương trà nhài này rất thơm, loại trà túi lọc sẵn có này bây giờ cũng đã trở thành hiếm phẩm trong căn cứ. Ánh mắt anh ta vẫn còn mang theo sát ý và sự cẩn trọng từ đêm sát phạt đêm qua, dọa cho cô gái kia sợ co rúm lại. Ngao Bull liền để cô ấy rời ra ngoài.

"Anh vậy mà lại ăn nói bất cẩn vậy sao?" Galvin chê trách.

"Tất cả những người ở đây đều ăn của tôi, dùng của tôi, ở nhà tôi xây thì sao phải sợ chứ." Erik chủ động nâng cốc trà nóng bốc hơi lên làm một ngụm ra vẻ, 'uống được không có độc đâu.'

"Dùng người phải tin, không tin không dùng" Erik nói ra một câu châm ngôn xưa.

Galvin ngẩng đầu lên, nhìn Erik rồi lại nhìn Babs đứng cạnh đó với ánh mắt hình viên đạn. Anh ta nghe câu nói này vào vô cùng chói tai, bởi vì trong hoàn cảnh này chính anh ta và người dưới vừa mới tạo phản lật đổ vị Đại tá lãnh đạo của họ.

Mà việc này bị đẩy nhanh lên, nguyên do chính là do 2 tên dị nhân gián điệp mà hình như Erik đã cài vào trong căn cứ Quân đội từ lúc nào. Tuy rằng tư tưởng làm phản đã được thống nhất trong đa số cư dân trong căn cứ, nhưng vẫn có một bộ phận những quân lính tinh nhuệ trung thành một mực vẫn đi theo bảo vệ Đại tá khiến họ phải chiến đấu kịch liệt mất một đêm. Còn sau đó, họ quả nhiên đã phát hiện ra khu bí mật nuôi "lợn dài!" khiến lòng người phẫn nộ. Lý do làm phản đã được hợp lý hóa!

Trải qua xung đột bên ngoài rồi lại nội chiến thiệt hại liên tiếp quá dồn dập khiến Galvin không thể nào không thỏa hiệp với Erik. Từ khi được phép đi vào Sở thú mới, Galvin không thể nào nhận ra được nơi này nữa. Tuy anh chỉ từng đi thăm quan qua nơi này 1, 2 lần nhưng Galvin vẫn nhớ rõ, mọi kiến trúc xưa đều đã biến mất mà thay vào đó những ngôi nhà mini được quy hoạch hợp lý đều tăm tắp, sức chứa có thể lên đến 200, 300 hộ gia đình.

Khu nuôi nhốt đàn cho kéo cũng được xây dựng lại từ những chuồng nuôi nhốt thú trước đây.

"Nơi này thật đẹp và mới mẻ!" Galvin chân thành nhận xét một câu

"Cám ơn!" Ngao bull và Erik cùng đồng thanh. Nate ở phòng ẩn phía sau bật cười trước vẻ mặt kiêu căng, hất mũi lên trời của Erik mỗi khi được nghe khen.

"Là anh đã xây dựng lại nơi này sao?" Galvin dò hỏi trong khi cuối cùng cũng chịu nhấp một ngụm trà.

"Đúng vậy! tay nghề của tôi không tệ chứ?" Erik cười nhưng ý cười không lên đến đáy mắt.

"Đúng là rất có gu thẩm mỹ!"

Hỏi một đằng, trả lời một nẻo nhưng Erik không hề phật ý.

"Erik! Anh có thể... tái thiết lại Thành phố Fjord hay không?"

Galvin đầu nhảy số rất nhanh, vốn theo kế hoạch của Đại tá Fawzi, muốn xây dựng khôi phục lại thành phố còn cần phải liên kết với hai căn cứ còn lại để lấy vật tư cần thiết. Nhưng giờ là thời đại dị nhân, mà ngay trong thành phố của họ lại có một Tên Dị nhân có năng lực xây dựng cường đại thì mọi thứ sẽ trở nên đơn giản và tiết kiệm hơn rất nhiều.

"Tất nhiên là có thể... nhưng mà tại sao tôi phải làm vậy? Tôi và gia đình mình có sống trong thành phố đâu."

Mắt phải của Galvin giật giật trước thái độ con nhà giàu ngả ngớn của Erik.

"Chẳng lẽ cậu không có chút lòng trắc ẩn nào với đồng loại sao?" Galvin định chơi bài tình cảm.

"Lúc các người đóng cửa căn cứ và để cho 2/3 dân số thành phố chết đói, chết rét bên ngoài sao không nghĩ tới lòng trắc ẩn với đồng loại?" Erik nhíu một bên lông mày khó hiểu nhìn Galvin "Đừng chơi trò bắt cóc đạo đức với tôi, không có hiệu quả đâu."

"Anh là người muốn hòa bình!" Galvin nhắc lại cho Erik nhớ, hôm qua là chính anh ta đưa ra điều kiện hợp tác " Đại tá Fawzi đã bị bắt lại. Giờ tôi sẽ là người cai quản căn cứ quân đội. Chúng tôi sẽ không làm phiền trang viên của các anh nữa... nhưng tôi hy vọng Anh có thể giúp chúng tôi tái thiết lại thành phố. Bởi vì nếu để 2 căn cứ còn lại tiến vào trong nội thành thì sự cân bằng hiện nay sẽ bị đạp đổ... "

"Thật vậy sao?" Erik lại phủ nhận lời Galvin "Tôi chưa từng gặp người của hai căn cứ còn lại nên không thể vội vàng đưa ra kết luận chỉ vì đã nghe câu chuyện phiến diện một phía từ anh."

Galvin lúc này chợt nghĩ ra, xem ra trong lúc mình làm phản thì hai phe kia đã bí mật lôi kéo phe Erik: "Anh còn muốn gặp người của hai phe căn cứ còn lại???"

"Tại sao không chứ?" Erik lại tiếp tục gõ đầu ngón tay xuống mặt bàn "Không phải anh cũng đã nói nội bộ thành phố phải nhanh chóng hợp nhất trước khi chúng ta bị khu trung tâm hỏi tới sao. Sau đó, sẽ có càng nhiều mối nguy hiểm rình rập. Các Bang khác trên đất Mỹ, hay sát vách là Canada đều phải đề phòng" đúng không?"

Erik dùng chiêu gậy ông đập lưng ông để trả đòn cho Galvin.

Galvin rơi vào trầm tư suy tính, bản thân anh có quen biết vị Giám đốc Myra của căn cứ Du lịch. Bà ấy cũng giống Đại tá Fawzi, có phương thức liên lạc với thế giới bên ngoài, chỉ khác là đại tá thì liên lạc lên với cao tầng quân đội, còn người phụ nữ kia thì có thể liên lạc với các đầu mối thương buôn hàng tiếp viện bên ngoài.

Galvin cuối cùng vẫn là chịu thỏa hiệp. Thời kỳ hỗn loạn sau tận thế đã qua, giờ các căn cứ hoặc các nhóm người còn sống đều đã kịp thích nghi với môi trường sống mới, muốn tiếp tục tồn tại thì họ không thể nào mãi mãi chém giết nhau.

"Vậy được, Tôi sẽ đứng ra thu xếp một buổi gặp mặt giữa 4 bên.

Xin chúc mừng! Giờ cũng đã có thể coi như anh và nhóm của anh chính thức trở thành một trong bốn thế lực lớn trong thành phố Fjord này rồi đấy. Erik!"

Nói xong Galvin đứng dậy và rời đi ngay tức khắc. Anh còn rất nhiều việc phải làm để ổn định lại căn cứ mà anh vừa nổi dậy chiếm được.

Erik cũng không ngăn cản. Mục đích chân chính mà anh muốn đã đạt được rồi.

"Cậu thật là một kiến trúc sư tài ba!" Ngao bull nhìn Erik cảm thán nói

==

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top