Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1-7


001, 

Quyết tâm chạy đến bên anh một cách tuyệt vọng như thế này, lại đợi được một câu: "Anh không thích em."

002, 

Tôi đã tự mình đẩy đi người đã từng thích tôi nhất.

003,

Trường học tổ chức một cuộc thi nhàm chán tên là "Cuộc thi cải tạo ký túc xá", Châu Kha Vũ nghĩ đến đã muốn cảm thấy buồn ngủ, Lưu Vũ lại tràn đầy vui vẻ bắt đầu đặt mua đồ vật trên mạng.

Lưu Vũ đã mua một loạt đồ vật nhỏ chẳng hạn như khung ảnh, ghế sofa nhỏ mềm mại, chậu cây nhỏ và một số đồ đen trắng cùng mặt dây chuyền nhỏ theo phong cách tối giản.

Châu Kha Vũ nhìn Lưu Vũ bận trước bận sau treo một chuỗi bóng đèn nhỏ trên tường ký túc xá, Lưu Vũ nói: "Sau này khi có tiền, em sẽ mua một chiếc giường đơn giản, nhẹ nhàng nhưng không kém sang trọng, lại càng mềm mại. Phía sau đệm phải giống thanh như một sô cô la Ý càng tốt, lúc đấy anh tựa đầu vào sẽ thoải mái, chứ không như hiện tại dùng loại thành sắt cứng như bây giờ."

Châu Kha Vũ dựa ở cạnh cửa lắng nghe xong, liền cười nhạo cậu một tiếng ngây thơ nhưng lại nở nụ cười cưng chiều không thể giải thích được.

004,

Mở đầu chuyện xưa cứ như một trò hề.

Lưu Vũ đứng ở góc cầu thang, tay cậu nắm thật chặt lấy góc áo của mình, Lưu học đệ đang chờ một câu trả lời cho suốt ba năm qua mà cậu mong đợi, quá trình này dài dằng dặc lại dày vò lòng người không yên ổn.

Mồ hôi túa ra dày đặc trên trán, làm ướt đẫm cả lớp tóc mái dày che kín ngang mắt, chảy dọc hai bên má men theo đường cằm, cuối cùng rơi xuống trên đôi giày thể thao không một vết bẩn của cậu.

Khi những giọt mồ hôi được ánh nắng chiếu lên óng ánh sáng long lanh kia vừa rớt xuống trong nháy mắt, Châu Kha Vũ cũng vừa lúc hất tay Lưu Vũ ra, sau đấy cậu nghe được anh nói: “Tôi không thích con trai, phiền cậu tránh xa tôi ra.”

Châu Kha Vũ nói xong liền thông thả ôm quả bóng rổ của anh nghênh ngang rời đi, kèm theo đó là những tiếng cười, những lời chế giễu, bàn tán của đám đông người xem...ào ào như núi và biển cùng nhau hướng về phía Tiểu Vũ vọt tới.

Tiểu Vũ vốn không để tâm những lời bàn tán đó, chỉ cúi đầu cười tự giễu.

Cố gắng thi đậu cùng một trường đại học với học trưởng mình thầm mến ba năm, cũng lấy hết can đảm để tỏ tình với anh ấy. Dù cho bị từ chối thì có làm sao. Kết thúc mối tình thầm mến ba năm cấp ba như thế này cũng coi là không còn tiếc nuối gì nữa.

005, 

Học trưởng bị bạn học nam công khai tỏ tình, chuyện như này lập tức lan truyền sôi nổi trong trường.

Lưu Vũ ban đầu nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc ngay sau đó, nhưng mọi chuyện lại phát triển theo chiều hướng cậu không thể ngờ đầy drama như vậy.

Trường học ngay lúc khai giảng liền đem bọn hắn xếp chung một phòng ở ký túc xá học sinh, nói là tuân theo truyền thống tốt đẹp của nhà trường là hòa bình và hữu nghị, nên đã lấy diệu kế này để giải quyết mâu thuẫn giữa các học sinh với nhau.

Lưu Vũ lúc nghe được tin tức này chính là không thể nào cười nổi, Châu Kha Vũ vốn không ưa cậu, giờ lại ở cùng nhau e là càng đối với cậu càng khinh bỉ ra mặt.

006, 

Quả nhiên sự thật đúng như Lưu Vũ dự đoán. Ngày đầu tiên chuyển vào ký túc xá, Châu Kha Vũ kéo vali của mình trừng mắt ngồi trên giường bên này, nhìm chằm chằm đầy chán ghét vào cái người đang ngồi ở giường kế bên.


"Phòng đôi?!"

Châu Kha Vũ quả thực kinh ngạc đến miệng cũng không khép lại được mà, Lưu Vũ đoán bước kế tiếp anh ấy sẽ có thể đạp cửa mà phóng thẳng đến phòng hiệu trưởng mất.

Lưu Vũ ngồi ở trong góc, nhỏ giọng lầm bầm.

"Anh không hài lòng sao?"

Châu Kha Vũ nhàn nhạt quay đầu lại, gần như nghiến răng nghiến lợi mà nói với cậu.

"Tôi rất không hài lòng đấy."

Lưu Vũ ngẩng đầu lên cùng anh đối mặt, sống sót không qua mấy giây liền lại lập tức cúi đầu xuống, lỗ tai len lén đỏ lên.

Cậu thật sự là không có cách nào đối với khuôn mặt đẹp trai của Châu Kha Vũ mà nổi giận, huống hồ người kia lại là người cậu đã thích rất lâu.

007,


Hai người cứ như vậy coi nhau như vô hình, nước giếng không phạm nước sông nên sống chung với nhau qua được mấy tuần, xem như bình an vô sự.

Một ngày nọ, có một sự kiện trong khoa, bắt buộc tất cả học sinh nhất định phải tham gia.

Ban đêm khách sạn chia phòng ở, hai người không có gì bất ngờ xảy ra lại cùng nhau bị chia một phòng. Chỉ là đổi từ giường nhỏ sang một phòng có giường lớn hơn mà thôi.

“...”

Châu Kha Vũ nhận số phòng, liền đen mặt ngay lập tức.

"Ô kìa bạn cùng lớp, đều là con trai ngủ chung một giường mà thôi, sao cậu lại biểu hiệu đặc sắc như thế này?" Sau đó, cậu ấy khẽ đưa tay lên vỗ vai Châu Kha Vũ đầy vui vẻ, rồi rời đi.

Châu Kha Vũ nghe xong sắc mặt càng đen hơn.

Lưu Vũ ở một bên khóc không ra nước mắt mà.

Chà, người giám thị lớp này rõ ràng là không biết mối quan hệ đặc biệt của họ trong ký túc xá này nên mới có thể vô tư như vây.


Châu Kha Vũ cắm thẻ mở cửa phòng, sau đó quay đầu nói với Lưu Vũ đang đi phía sau lưng mình.

“Cậu ngủ bên này, còn tôi ngủ bên đây, vượt qua đường ranh này tự cậu biết hậu quả gì rồi đó.” Lưu Vũ biết, Châu Kha Vũ nhìn cười cực kỳ dịu dàng nhưng kì thực là đang cảnh cáo ngầm cậu.

Lưu Vũ ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, dù sao Châu Kha Vũ không có bắt cậu ngủ trên sàn nhà đã rất tốt với mình rồi, thêm cả dáng ngủ của cậu không tệ lắm cho nên cũng không lo lắng gì nhiều, rửa mặt xong là bò lên trên giường, cả người dính chết vào đệm giường êm ái rồi nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Ngược lại là Châu Kha Vũ không biết vì sao ngủ không được, có thể là bởi vì lạ giường đành lật qua lật lại, lăn lộn khó ngủ đến tận đêm khuya. Sau đó, Châu Kha Vũ xoay mặt lại vừa vặn Lưu Vũ đang ngủ rất thành thật bên cạnh cũng đổi hướng quay lại đối diện với anh.

Châu Kha Vũ sửng sốt một chút, nhìn chăm chú khuôn mặt Lưu Vũ đang yên tĩnh ngủ. Làm bạn ngủ ở chung cũng được khoảng thời gian, hắn dĩ nhiên chưa từng chú ý tới Lưu Vũ dáng dấp lớn lên vậy mà còn thật đẹp mắt.

Lưu Vũ tóc mái thật dày, dài đến ngang trán trực tiếp rủ xuống che khuất nửa bên gò má, khuôn mặt không son phấn tôn lên làn da trắng mền như giấy, môi châu xinh đẹp căng mộng càng khiến cậu trông thật xinh đẹp động lòng người.

Vì tò mò, Châu Kha Vũ đưa tay vén tóc mái của Lưu Vũ ra, đường nét xinh đẹp của cậu lập tức lộ ra trước mặt anh.

Nhịp tim của Châu Kha vũ bất ngờ lệch đi một nhịp không sao kiểm soát được.

Mặc dù dùng từ xinh đẹp để hình dung một cậu con trai không tốt lắm, nhưng Lưu Vũ quả thực là người con trai đẹp nhất mà Châu Kha Vũ từng gặp.

Ý thức được ý nghĩ nguy hiểm của mình, Châu Kha Vũ có chút trợn to mắt. Sau đó, anh thu hồi ý nghĩ trong đầu, xoay người sang chỗ khác nhắm mắt lại, cố gắng làm cho bản thân quên đi cảnh tượng vừa rồi. Dù bản thân Châu học trưởng tự thôi miên như thế thì đến hơn nửa đêm mới có thể ngủ được.


Sáng hôm sau, khi Lưu Vũ thức dậy liền cảm thấy có một cổ sức nặng đang đè lên người mình. Lưu Vũ mở mắt nhìn đến bên cạnh mình, Tiểu Vũ đúng là bị người nào đó hai tay ôm vào trong ngực. Không sai, chính là cái người tối hôm qua tự anh lập ra ranh giới gọi là “ 38 tuyến”.

Châu Kha Vũ bị động tác của cậu đánh thức, mơ mơ màng màng mở mắt ra, cảm nhận được một ánh mắt bèn cúi đầu nhìn xuống, cùng Lưu Vũ đang bị anh ôm trong ngực mắt lớn trừng mắt nhỏ.

“Không đúng!!”

Châu Kha Vũ bật dậy, hoảng sợ nói.

Lưu Vũ vô tội chớp mắt, trong lòng lại không nhịn được muốn cười, chỉ là ngại sức lực người kia nên không dám để lộ ra ngoài.

Châu Kha Vũ hết đường chối cãi, dù sao người vượt qua ranh giới cũng là mình, nào phải bạn học nhỏ kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top