Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Như một tàn dư của những thói quen từ thời ôn thi,tối nào mình cũng ngủ rất muộn.Có cố đặt lưng ngủ sớm thế nào,thì mình phải trằn trọc đến khyua,lúc ấy mới có thể yên tâm nhắm mắt.

Kì lạ là,dù ngủ muộn thế nào,thì sáng hôm sau tỉnh dậy,mình lại tỉnh táo vô cùng.

Ngược lại,nếu chẳng may ông trời thương xót,thổi phù bụi ngủ vào mặt mình khiến mình đi ngủ sớm.Thì các cậu biết không? Lúc đầu có vẻ  sảng khoái hứng khởi,nhưng hóa ra càng về sau càng rệu rã mỏi mệt.

Chẳng hạn như sáng nay,mình đã ngáp không dưới 10 lần,còn ngay trong tiết của cô chủ nhiệm.

Mình bị mất ngủ?
Rối loạn giấc ngủ??

Mình vừa tra mạng rồi,nhưng toàn nói linh tinh gì ấy,mình không hiểu được.

Một điều nữa cũng bí ẩn như thói quen kia của mình,đó là đầu óc mình đặc biệt tỉnh táo vào ban đêm.
Trong khi mọi người đang rì rầm nói chuyện nơi chăn ấm đệm êm,mình ngồi vào bàn học vẫn còn sáng đèn, tiêu thụ hết hứng thú vào đống bài tập ngâm giấm từ tối đến giờ.
Bao lần mẹ mắng mình phải đi ngủ sớm,thậm chí còn nạt sẽ đập điện thoại(?!?!),nhưng không sửa được thói quen kì lạ đó của mình.

Làm bài vào ban đêm như đã trở thành một nếp sinh hoạt ăn sâu vào tiềm thức.Chỉ khoảng thời gian ấy mới có thể tập trung,mới có cảm hứng,mới có thể tỉ mẩn suy nghĩ kĩ càng từng thứ một.

Vì màn đêm rất yên tĩnh và phẳng lặng,không phải sao?
Và mình nghĩ rằng,mình là người làm mọi thứ tốt nhất khi có một mình,không có sự can thiệp hay hiện diện của người khác.
Chính là lúc mọi người chìm vào giấc ngủ...

Đống bài tập chưa thể thỏa mãn đống nơ ron đang mong mỏi được vận động trong đầu mình. Nên kể cả khi đã đặt lưng xuống giường,mình lại không chịu được mà ngồi bật dậy. Suy nghĩ vẩn vơ.
Về fic sắp ra mắt.

Về ý tưởng cho những fic sắp tới.

Về việc tiếp theo nên viết tản văn thế nào để các cậu không thấy chán.

Về trường về lớp

Về những tình bạn đã bám màu thời gian.

Về gia đình hơi kì cục nhưng vẫn tràn đầy yêu thương của mình.

Thậm chí về những huyễn hoặc tương lai xa xăm sau này,mình cũng mạnh dạn nghĩ đến,rồi lại vật vã một mình.

Những lúc mình nảy ra nhiều ý tưởng và dạt dào cảm hứng nhất,kì lạ thay lại chính là ban đêm. Chỉ hận không thể lấy điện thoại để ghi lại tất thảy. Sáng hôm sau tỉnh dậy,suy nghĩ bao nhiêu thì đã quên đi gần hết rồi:(((

Lạc vào đây nghĩa là cậu đã chấp nhận đi thơ thẩn trong những tâm tư thả trôi mây mà mình nhặt lại được sau những đêm thức trắng.
Sẽ không phải lúc nào mình cũng viết hay,không phải ngày nào mình cũng lấy ra viết,không phải giọng văn của mình luôn luôn ổn định và mạch lạc.Nhưng kể cả thế mà các cậu vẫn theo dõi và ủng hộ mình,thực sự không còn điều gì hạnh phúc hơn.

Câu chuyện đầu tiên mình viết có người đọc,đánh giá và cảm nhận,thực sự rất biết ơn các cậu.

Mình thức trắng đêm,đôi khi thấy cô đơn đến phát khóc,nhưng không dám rơi một giọt nước mắt nào,vì sáng mai mặt sẽ sưng húp.
Giờ mình không còn đơn độc nữa,ít nhất đâu đó giữa đêm,có người đang thức cùng mình và đọc văn của mình.
Nghĩ đến đó,mình chẳng biết làm gì hơn ngoài nở một nụ cười.

Một lần nữa,chân thành cảm ơn các cậu!
.
.
.
.
.
.
18.9.2019 Một chút lộn xộn về thói quen kì lạ đã ăn vào nếp của mình.

Các cậu mấy giờ đi ngủ thế???
Đọc chap này xong có thấy quá xàm xí không,😭comment để mình rút kinh nghiệm nhé🤗🤗
♥️♥️♥️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top