Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon Wonwoo từng rất yêu việc nhảy. Nhưng anh đã chọn từ bỏ tình yêu của mình để chạy trốn khỏi gia đình không mấy hạnh phúc của mình. Khi rời khỏi Seoul, anh mang theo một tâm hồn tổn thương, một bên chân không còn khả năng hồi phục bình thường. Jeon Wonwoo không còn muốn yêu việc nhảy nữa.

Nhưng anh lại không thể ngăn cản bản thân bị cuốn hút bởi một chàng trai tên Lee Chan. Lần đầu anh thấy clip nhảy của cậu, Jeon Wonwoo đã cảm nhận trái tim mình không còn thuộc về bản thân anh nữa rồi. Ở từng bước nhảy của cậu toát ra sự tự tin lẫn niềm đam mê cháy bỏng, điều mà Wonwoo đã đánh mất vài năm nay.

Càng xem cậu nhảy, anh càng ghen tị. Nhưng sự ghen tị đó không phải hướng đến cậu, mà hướng tới Jeon Wonwoo ngày xưa cũng mang tâm thế như vậy tới sàn nhảy.

Việc quay về quê nhà kinh doanh quán trà sữa không phải là vì muốn tiếp cận với Lee Chan. Wonwoo có thể hứa điều này. Vì thế việc Lee Chan trở thành khách quen của quán cũng hoàn toàn là ngẫu nhiên thôi.

Trái ngược với trạng thái áp đảo trên sân khấu, Lee Chan ngoài đời là một chàng trai dễ ngại ngùng. Cậu chẳng bao giờ ngồi lại quán thưởng thức trà sữa. Dù thời gian gặp ngắn ngủi, Wonwoo vẫn không ngăn được mình càng ngày càng thích cậu, hoặc đúng hơn, anh đã không có cơ hội để không yêu cậu rồi.

* * * * *

Lee Chan cứ ngỡ mình nghe nhầm khi được Jeon Wonwoo tỏ tình. Lần đầu tiên trong đầu của cậu không hiện hàng vạn suy tư mà trống rỗng không có bất cứ suy nghĩ gì hết.

- Nhưng em không uống được trà sữa anh pha.

Không hiểu bộ phận nào trong não cậu điều khiển cái mồm nói lời đó. Việc này quan trọng thế hả?

- Haha. Em lúc nào cũng có những suy nghĩ đáng yêu thế này sao? Anh yêu em chết mất.

Jeon Wonwoo càng nói, mặt Lee Chan càng đỏ lừ. Cậu lắp ba lắp bắp:

- Vậy... vậy anh tặng... tặng em một li trà sữa mà em uống được ấy. Lúc đó em sẽ trả lời lời tỏ tình của anh.

Đương nhiên Jeon Wonwoo không bỏ lỡ phút giây nào, cầm lấy tay cậu và kéo tới tiệm trà sữa của mình.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top