Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Năm 263...

- Đại tỷ nhi, ngươi còn chưa ngủ sao?

Vương phi Khương thị khẽ đẩy cửa mà tiến vào.

- mẫu phi...

Nhạc Lưu Vân giật mình, vội vã hành lễ với thân nương.

- aiiz, quy củ này không cần để tâm.

Khương thị thở dài, níu tay nàng đến ghế ngồi.

- Vân nhi, ta biết ngươi đi kinh thành chính là khổ cực, nhưng hoàng mệnh khó tránh. Ngươi phải hiểu tâm ý của phụ mẫu.

Khương thị nén đau xót. Nữ nhi của nàng còn đang hưởng vinh hoa phú quý, vậy mà hoàng thượng ra lệnh bảo các hài tử vương phủ vào cung ở? Trong cung là địa phương nào, đương nhiên bà hiểu. Ở Tế Bình thành, nữ nhi của bà được xem như công chúa, người người tôn sùng. Vào cung lại có bậc trên, Vân nhi đằng nào cũng chịu khổ.

Tế Bình vương, phu quân của bà là đời thứ hai, đời thứ nhất là công phụ. Công phụ là thân hoàng đệ của hoàng đế, nên suy ra hoàng đế là đường huynh của phu quân bà. Hiện giờ con gái, con trai bà cũng chính là tông thất đệ tử.

- nương, ta hiểu. Ta là đích trưởng nữ Tế Bình vương phủ, là Minh Châu quận chúa, tất nhiên phải tròn bổn phận.

Nhạc Lưu Vân cười nhẹ.

- ta đã làm cho ngươi xuân, hạ, thu, đông mỗi mùa 12 bộ, ngươi xem có thích không? Có phong cách kinh thành lẫn phong cách Tế Bình thành chúng ta, ngươi thoải mái vận qua lại.

- nương, trận lũ vừa rồi chúng ta đã góp nhiều ngân tệ rồi, sao có thể vì ta mà tốn thêm?

Nàng thân là đích nữ nhưng dùng đồ cũng rất tiết kiệm. Bài trí trong phòng chủ yếu là trang nhã, yên bình, nào có xa hoa như mọi người hay nghĩ đến? Tiền tháng nàng rất nhiều, nhưng cũng tiết kiệm bớt, đâu có dám xài hết đâu.

- ngươi là đích nữ duy nhất, chẳng nhẽ phải bắt ngươi ăn vận như nô tỳ sao?

Khương thị khuyên nhủ.

.

.

.

Trong cung...

Cung hoàng hậu....

- hoàng thượng, sao người lại đến đây?

Hoàng hậu kinh ngạc, đã rất lâu hoàng thượng chưa bước vào tẩm cung của bà.

- sắp tới các tông thất sẽ hồi kinh, ngươi sắp xếp chu đáo.

Hoàng hậu nhẹ nhàng rót trà, rồi lại mỉm cười :

- hoàng thượng yên tâm, thần thiếp sẽ cẩn thận.

- đích trưởng nữ Tế Bình vương phủ nên đặc biệt một chút.

Hoàng thượng vừa dứt lời, hoàng hậu thất thần.

- Minh Châu quận chúa?

Bà làm sao mà quên được cái phong hào Minh Châu này.

- đúng.

- hoàng thượng, ý người là...

- hậu cung do ngươi quản, nếu nàng ta xảy ra chuyện gì, thì đại quyền chưởng cung giao cho quý phi đi.

Hoàng thượng uy hiếp.

Hoàng hậu sững người. Hoá ra lí do người đến đây, là vì cảnh cáo thiếp không được ra tay với nàng ta, ngược lại phải cẩn thận bảo vệ?

- Minh Châu quận chúa hôn sự vẫn là do trẫm ban hôn.

Hoàng thượng sợ nhất là hoàng hậu tự mình chủ trương, tứ hôn mối hôn sự chẳng ra gì.

Hoàng hậu nén cơn giận, liền lập tức nở nụ cười :

- hoàng thượng yên tâm.

- được rồi, nghỉ ngơi đi.

Hoàng hậu giật mình. Hoàng thượng chịu chạm vào bà, chịu cho bà mặt mũi, chính là vì... muốn bà có thêm quyền uy chốn hậu cung, dễ dàng bảo vệ ả?

Một thời gian sau...

- quận chúa, đã đến nơi rồi.

Bích Xuân đỡ Nhạc Lưu Vân xuống. Hoàng cung...thật lộng lẫy a! Tế Bình thành các nàng còn thua kém nhiều.

Hai cung nữ khoan thai đi đến, nhìn xe ngựa của nàng, rồi lập tức hành lễ, cung kính :

- bẩm Minh Châu quận chúa, nô tì là Hà Lan / Quán Đào, là nhất đẳng cung nữ của Trung Cung Giám được hoàng hậu nương nương cử đến chăm sóc cho quận chúa.

Trung Cung Giám chính là nơi điều hành các thái giám cung nữ chuyên hầu hạ các vị khách phương xa tới. Trung cung cũng chính là nơi chuyên dụng dành cho khách.

Bích Xuân, Bích Hạ hiểu ý nàng, lập tức nhét hà bao thật dày vào tay hai cung nữ :

- đây là chút tấm lòng của quận chúa nhà ta, mong tỷ tỷ nhận lấy.

Hà Lan và Quán Đào thầm tán hưởng, quận chúa chỉ mười ba tuổi mà đã tinh thông hiểu chuyện như thế, xem ra Tế Bình vương phủ dạy dỗ nữ nhi thật chu đáo.

Hai cung nữ dẫn nàng đến Nghênh Sương các. Nơi này bài trí tinh xảo lại trang nhã, rất phù hợp với nàng.

- quận chúa xem có hợp không? Nếu không, nương nương sẽ đổi cho.

Hà Lan hoạt bát hỏi han.

Nhạc Lưu Vân nhíu mày. Hoàng hậu cũng coi trọng nàng quá rồi. Nói đổi là đổi sao? Chẳng nhẽ lấy lòng nàng để mượn sức phụ vương?

- không dám. Chỗ nương nương sắp xếp, ta nào dám ý kiến. Phiền Hà Lan tỷ tỷ gửi lời cảm tạ của ta đến với hoàng hậu nương nương.

Nhạc thị khách sáo.

- quận chúa chi bằng gặp trực tiếp hoàng hậu nương nương?

Quán Đào ý tứ hỏi.

Nhạc thị lại thêm dè chừng, vừa tới đã muốn gặp sao? Nhưng nàng là quận chúa, hoàng hậu dù có oán cũng không thể trực tiếp ra tay với nàng.

- cũng được.

Nhạc thị cười nhẹ nhưng trong lòng đã nổi sóng. Trong cung đúng là địa phương không tốt, cung nữ Quán Đào này xem rất kĩ biểu hiện của nàng. Là người hoàng hậu, hay phi tử khác đây? Muốn mượn sức của vương phủ, là trong hậu cung, hay trên triều?

Trong cung chia làm ba khu vực, tiền cung, trung cung, hậu cung. Mà cung hoàng hậu lại ở chính giữa hậu cung, Nghênh Sương các lại có chút phía tiền cung, nên di chuyển hơi xa. Lại còn thời tiết lạnh vầy, nàng quả thực có chút khó chịu với hoàng hậu rồi đây.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#vcl