Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai vị di nương này quả thực rất trẻ, chỉ mới 20 tuổi, nàng cũng có thể gọi hai tiếng tỷ tỷ ngọt ngào. Mà trong khi đó, phụ vương nàng lại 32 tuổi rồi. Aiiz!

Nơi đây cũng khó mà tranh đấu, dù sao mẫu phi nàng ở Tế Bình thành, đám thứ muội và thiếp thất cũng ở nơi đó, nơi đây lại không có phụ vương, nhàm chán biết bao.

Chính vì vậy mà nàng cũng từ bỏ ý định chèn ép hai vị tiểu thiếp.

Không biết mẫu phi của nàng như thế nào rồi? Ca ca ra sao?

- quận chúa, nửa tháng sau là cung yến nghênh đón Yến quốc công chúa hoà thân.

Bích Hạ đưa thiếp mời.

- Yến quốc sao...

Nhạc Lưu Vân ý vị thâm trường, Bích Hạ và Bích Xuân đều hiểu rõ.

Muốn moi tin tức Yến quốc, cách tốt nhất là liên lạc Lý Quán Đào.

Bích Xuân hiểu rõ, lập tức thi hành nhiệm vụ điều tra Yến quốc công chúa.

Còn 3 ngày nữa là cung yến, Bích Xuân mới trở về.

Nhạc Lưu Vân ngồi đọc thư của Lý Quán Đào.

Yến quốc công chúa tên Tiết Nhược Vi, hiệu Ôn Nghĩa công chúa, là hoàng đích nữ, tính cách có hơi ảo tưởng lại cố chấp, ở trong cung Lý Quán Đào cùng nàng ta đấu đá triền miên. Tiết Nhược Vi ái mộ thái tử điện hạ, một lòng một dạ muốn hoà thân thay thân sinh hoàng tỷ chênh một tuổi nên mới trở thành công chúa hoà thân.

Nhạc Lưu Vân nhắm mắt lại, nghĩ đến Lý Quán Đào.

Lý Quán Đào Đào, tên chính xác là Nhạc Quán Đào, tư sinh nữ nhi do phụ vương loạn luân cùng cô mẫu con bình thê. Cha trên danh nghĩa của nàng ta họ Lý, là một trọng thần, nàng ta thuộc loại quý nữ, cho nên mới được hoàng đế Yến quốc nhìn trúng, xin rước về làm Tây Hậu.

Yến quốc có đến hai hoàng hậu, Đông Hậu là nguyên phối, theo lí thì địa vị phải cao hơn, nhưng thực tế là ngang hàng nhau, không rõ tôn ti.

Mà Tiết Minh Thư đây lại là con của Đông hậu. Chả trách chán ghét Lý Quán Đào

Yến quốc hoàng đế năm nay đã 40 rồi, mà Lý Quán Đào chỉ mới 17 tuổi, ngồi trên vị trí Tây hậu chỉ mới 2 năm nhưng đã độc sủng hậu cung.

Mà Đông hậu đã 37, chẳng trách sao cứ đố kị Lý Quán Đào.

Tiết Minh Thư cũng tròn 15, chỉ thua nữ nhân kia 2 tuổi nhưng lại phải cung kính gọi Tây mẫu hậu, xem ra là rất khó chịu.

Kể ra thì, thái tử điện hạ đã 16.

Lấy thân phận công chúa, có thể gả làm chính phi a.

Thời gian trôi qua thật nhanh, cung yến đã đến.

Từ khi 5 tuổi nàng đã tham gia cung yến, cho nên nàng cũng nằm trong đám quý nữ, chẳng qua là quý nữ hoàng tộc. Khuê hữu của nàng toàn bộ đều là ở kinh thành. Nàng cũng thường xuyên đến kinh thành chơi với bọn họ.

Tiết Minh Thư đúng là có tí xíu nhan sắc, nhưng nhìn thái độ của thái tử, có vẻ không thích nàng ta. Từ đầu đến cuối, ánh mắt vô cảm, gương mặt lạnh lùng.

Mà Tiết thị thì ngược lại, má đỏ ửng lên, giọng nói khi đáp lại lời hoàng đế cũng bé xíu. Xem ra là làm màu cho thái tử xem. Chỉ tiếc hắn không thèm.

Hoàng đế ban hôn cho Tiết Minh Thư làm thái tử phi, khỏi nói nàng ta nét mặt hạnh phúc cỡ nào.

Nhưng điều làm người ta ngạc nhiên, đấy chính là thái tử phản đối.

Trong điện yên tĩnh, Tiết Minh Thư cũng kinh ngạc nhìn thái tử.

Đến ban hôn hắn cũng dám phản kháng, chứng tỏ hắn không cần nàng.

Mọi người lại bắt đầu bàn tán xôn xao, lại nghĩ đến việc có lẽ thái tử đã có ý trung nhân.

Sắc mặt hoàng đế không được tốt, thái tử kiên quyết không cho nàng ta làm chính phi, chưa đợi hoàng đế phản ứng, Tiết thị đã vội vã chấp nhận không làm chính phi của hắn, vị trí khác đều do hắn tùy ý chọn lựa.

Trong điện lại yên tĩnh thêm lần nữa, Nhạc thị tiếp tục xem kịch.

Công chúa đã mở lời, hoàng đế đành thuận theo, chỉ nói ban công chúa thành nữ nhân của thái tử. Còn vị trí là do thái tử định đoạt.

Thái tử nói thẳng trước điện, chỉ cho nàng làm lương đệ, vị trí trắc phi cũng không phải dành cho nàng ta.

Trong điện đã yên tĩnh đến lần thứ 3, Tiết Minh Thư vẫn hạnh phúc chấp nhận. Tình yêu đúng là khiến con người mù quáng mà.

Còn về ngày tổ chức, chính là ngày mười lăm của tháng bảy. Hiện tại mới tháng ba. Bốn tháng chắc cũng đủ để công chúa học tập lễ nghi.

Nhạc Lưu Vân lúc về có chút hoài nghi. Lúc nãy khi nghe hoàng đế thông báo việc cho Tiết thị làm thái tử phi, sắc mặt của phụ vương rất kì lạ, nhưng tầm vài giây là bình thường lại. Thái tử nói chỉ cho nàng ta làm thiếp, phụ vương lại có nét mặt rất thoải mái.

Phụ vương nói vài câu với nàng ở vương phủ, sau đó lại đến phòng Đỗ thị, đến nửa đêm lại sang phòng Nhạn thị, nhưng vẫn là không ở viện tử mới quét dọn của mẫu phi.

Cuộc sống của nàng ở kinh thành rất thoải mái, nàng giúp khuê hữu chèn ép đám thiếp thất, rảnh thì đi đến quán ăn cùng khuê hữu, nếu rảnh nữa thì cùng Đỗ thị đánh cờ, bên cạnh có Nhạn thị bưng trà rót nước. Không thích nữa thì đi mua sắm y phục, trang sức, trang trí lại khuê phòng.

Mẫu phi đến nhà ngoại thăm viếng, hai di nương liền nhẹ nhõm.

Tiếp theo chính là ngày Tiết Minh Thư xuất giá, gả đến phủ thái tử.

Ngày quan trọng như thế, Khương thị đương nhiên phải tham dự, còn dẫn theo nàng đến góp vui.

À, còn có ca ca nữa. Ca ca ngày càng đẹp trai, cao hơn nàng cũng đã mười hai cm!

Ca ca đã 17 rồi, trong phủ cũng có một nha hoàn thông phòng, chỉ đợi 2 tháng 12 ngày nữa để khuê nữ của nàng - con gái tả tướng - gả tới.

Chỉ tiếc, ca ca không yêu nàng ta, nhưng ít nhất vẫn giữ thể diện cho nàng ta lúc ở trong phủ, ca ca nói dù thế nào cũng là thê tử kết tóc. Quả nhiên ca ca là tốt nhất.

Sau khi xem kịch xong, mẫu phi cùng huynh muội các nàng hồi phủ.

Khiêm Gia uyển...

- vương phi, Khương đại tiểu thư đến.

Khương thị đang ngồi đọc sách thì ma ma bên cạnh vào thông báo.

- mau mời vào.

Khương thị chỉnh chu trang phục rồi bước ra chính gian, ngồi ngay ngắn trên ghế.

- bái kiến cô mẫu.

Khương Doanh, đích trưởng nữ nhà Khương thượng thư, cũng chính là cháu gái của Khương vương phi.

- Doanh tỷ nhi, mau ngồi.

Khương thị nhẹ nhàng nói.

- ngươi đến tìm đại tỷ nhi sao?

Khương thị cười.

- không, hôm nay ta đến tìm cô mẫu.

Khương Doanh có vẻ hơi ái ngại.

- Doanh tỷ nhi, là có việc gì?

Khương Thanh Tuyết lấy làm lạ, đứa chất nữ này sao khác bình thường thế?

- cô mẫu, ta nghe nói ở Tế Bình thành, cô mẫu cùng cô phụ đính hôn cho Minh Hạo biểu ca...

Khương Doanh nói thấp giọng, Khương thị chợt hiểu ra vấn đề. Hoá ra là thích con trai bà.

- ngươi là muốn gả cho Hạo ca nhi?

Khương thị nói thẳng.

- cô mẫu...

Khương Doanh trên phương diện tình cảm rất rụt rè.

- Doanh tỷ nhi, không phải cô mẫu không giúp ngươi, nhưng thực sự...cô mẫu đã đồng ý với Hạo ca nhi, chức vị bình phi với trắc phi sẽ cho hắn tự chọn.

Nhạc Minh Hạo là niềm tự hào của bà, từ nhỏ đã nghe theo lời bà, bà cũng thấy có chút có lỗi. Một đứa trẻ quá ngoan, cũng không tốt lắm. Vì thân phận thế tử của hắn, bà đành lựa cho hắn Tề Vân Nhu, đích nữ tả tướng. Nếu bà chiếm luôn cả hai chức vị kia, chính là cướp đi cuộc đời của con trai bà.

- cô mẫu, ta thực sự thích Minh Hạo biểu ca!

Khương Doanh hoảng sợ.

- Doanh tỷ nhi, chuyện này phải do Hạo ca nhi đồng ý.

Dù sao cũng là cháu gái ruột, bà cũng không nỡ nặng lời.

- cô mẫu, người là mẫu phi của hắn, nếu người nói, hắn sẽ không---

Khương Doanh chưa dứt lời, vương phi đã xen ngang :

- Doanh tỷ nhi, việc chung thân là đại sự, ảnh hưởng đến cả cuộc đời của hắn, cô mẫu không thể quyết định thay.

- cô mẫu, Tề Vân Nhu thì sao? Vì sao ả ta có thể? Là vì ả ta là đích nữ tả tướng, ta chỉ là đích nữ thượng thư sao?

Khương Doanh có hơi kích động, có hơi lớn tiếng.

- Doanh tỷ nhi, cô mẫu sẽ nói chuyện này với Hạo ca nhi, ngươi lui ra trước đi.

Khương thị đành dỗ dành. Khương Doanh đành đi ra.

Khương Doanh buồn bã đi ra khỏi viện tử của vương phi, mơ hồ đi lung tung, kết quả gặp trúng Nhạc Lưu Vân.

- biểu tỷ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#vcl