Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- thái tử là trữ quân, cần phải chi tiêu rất nhiều việc, ta cũng không thể tiêu xài hoang phí, ngược lại phải tiết kiệm, mới có thể là hiền thê của người.

Nhạc Lưu Vân nói thật, sau đó chăm chú ăn, nhưng nàng quên mất, nha hoàn mang đồ ăn lên trùng hợp vừa nghe xong câu của nàng thì vừa lui xuống.

Bởi nàng mang theo 4 nha hoàn hồi môn, cho nên nơi đây không cần nhất đẳng nha hoàn.

- nương nương, Hà quản gia mang sổ sách hậu viện đến.

Nha hoàn nhị đẳng đứng ở bên ngoài thưa.

Nhạc Lưu Vân cười, xem ra người thái tử phủ rất biết thức thời.

Nhạc Lưu Vân sau khi Hà quản gia đi liền xem lại sổ sách. Hậu viện bây giờ mới có nữ chủ nhân, cho nên tiền tiêu vào hậu viện không nhiều.

Nhạc Lưu Vân sai người cầm bút giấy đến, ghi nháp một số ngân lượng, tính toán kĩ càng rồi mới dám ghi vào sổ chính.

Tiền lương một tháng của thái tử tuy đến 6.000.000 ngân tệ, nhưng thái tử e rằng còn phải nuôi binh, không thể tiêu xài quá tay.

Bảng tra lương thưởng thái tử phủ :

- nhất đẳng : 1.000

- nhị đẳng : 800

- tam đẳng : 500

- bà tử : 500

- quản gia : 800

- thái tử phi : 27.000

- bình phi : 25.000

- trắc phi : 23.000

- kế phi : 26.000

- lương đệ : 19.000

- lương viên : 17.000

- thừa huy : 14.000

- chiêu huấn : 10.000

- phụng nghi : 7.000

- di nương : 4.000

- thông phòng : 2.000

- đích tử :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- đích nữ :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- thứ tử :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- thứ nữ :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- đích tôn tử :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- thứ tôn tử :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- đích tôn nữ :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

- thứ tôn nữ :

+ từ nhỏ -- 5 tuổi :

+ 6 tuổi --- 9 tuổi :

(*) Tiền hằng tháng dành cho hậu viện : 80.000

------------------------------------

Nhạc Lưu Vân mỉm cười, nàng là chính phi, chơi chết Nhạc Xá Nguyệt rất đơn giản. Nhưng phải đợi trắc phi vào cửa, mọi chuyện mới thú vị.

Trắc phi, nàng có thể suy xét mà không hạ độc nàng ta, để nàng an yên ổn sinh hạ hài tử. Nhưng Nhạc Xá Nguyệt thì không chắc.

Nếu nàng chẳng may mất sớm, sau này thái tử thượng vị, lại chưa lập kế hậu mà đem lòng yêu thương Nhạc Xá Nguyệt, giúp đỡ nàng ta trở thành kế hậu, thì đấy mới là hoạ của nàng.

Điều nàng sợ nhất, là nữ tử đồng tộc. Nếu thái tử đem lòng yêu thương, ai mà biết phụ vương có nâng đỡ Nhạc Xá Nguyệt hay không.

Theo quy củ, nếu thái tử phủ và các vương phủ chưa có thiếp thất, chính phi đương nhiên phải vào cung cung phụng đích mẫu, nếu có rồi thì chỉ cần dâng trà vào ngày thứ hai của tân hôn, từ ngày thứ ba trở đi liền không cần.

Đó là nguyên nhân phụ vương để Nhạc Xá Nguyệt làm dắng.

- nương nương, thái tử đến.

Nhạc Lưu Vân nghe nha hoàn thông báo liền đứng lên, chỉnh sửa y phục, thái tử liền tiến vào, nàng liền đoan trang hành lễ.

- đứng lên đi.

Thái tử xem Nhạc thị như châu báu, đâu nỡ để nàng cực khổ, liền trực tiếp đỡ nàng đứng lên.

- thái tử điện hạ thượng triều vất vả, thiếp đã chuẩn bị dừa ướp lạnh cho điện hạ giải nhiệt.

Nhạc Lưu Vân thận trọng đưa tới.

- nàng vất vả rồi.

Thái tử cầm lấy, sau lại nhìn chằm chằm vào tay Nhạc thị.

Đôi phu thê trò chuyện với nhau rất hợp ý, căn bản là cả 2 kiếp, thái tử đều tìm hiểu kĩ Nhạc Lưu Vân, kiếp trước nàng là hoàng hậu của hắn, cho nên kiếp này dễ dàng nói chuyện với nàng hơn.

Phù Dung viện...

- chiêu huấn, thái tử điện hạ đang ở Thư Nhã viên.

Nhạc Xá Nguyệt thân phận gả đi là dắng, chỉ có một nha hoàn hồi môn Tư Âm, mà cho dù có mang theo nhiều nha hoàn, bọn họ cũng không thể đảm đương hết chức vị nhất đẳng nha hoàn hầu hạ chuyên dụng. Cho nên, thái tử phủ liền bổ sung thêm người. Nha hoàn này là Đoá Nhi.

- được rồi, ra ngoài đi.

Nhạc Xá Nguyệt vẫn không mấy tin tưởng nha hoàn này, cho nên có phần xa cách.

- chiêu huấn, thái tử xem ra thực sự quan trọng thái tử phi.

Tư Âm lo sợ.

- lấy cho ta một số vật bổ. Chẳng phải lúc này tiện nhân kia giả ho sao? Bổn cung liền tặng nàng!

Một thị thiếp nhỏ nhoi cũng dám xưng bổn cung, thực sự chính là coi rẻ quy củ, nhưng Nhạc thị vì nghĩ thái tử thượng vị liền phong nàng ta làm nương nương, cho nên mới có thái độ như thế.

Thư Nhã viên...

- thái tử phi, Nhạc chiêu huấn cầu kiến.

Bích Thu hành lễ, liền nói.

- a? Tam muội đến sao?

Nhạc Lưu Vân cực kỳ khó chịu, thái tử đang ở đây, thứ muội này đúng thật biết tranh thủ, nhưng nàng ngại thái tử ở đây, cho nên sắc mặt không dám bộc lộ quá rõ.

- vâng, chiêu huấn bảo mang đồ bổ đến cho thái tử phi.

Bích Thu tiếp lời.

- đồ bổ sao?

Thái tử nhíu mày.

- thái tử phi, nàng có bệnh sao? Sao không nói với cô? Có nghiêm trọng lắm không?

Nhạc Lưu Vân từ từ nở nụ cười miễn cưỡng, Bích Thu lập tức hiểu ra, nhanh chóng :

- bẩm thái tử điện hạ, thái tử phi là ăn vào quá nhiều hàn vật, cho nên bị ho.

Nhạc Lưu Vân cười cười :

- không quá nghiêm trọng, là thiếp ham ăn. Điện hạ không cần lo lắng.

Sau đó lại ý tứ nói :

- tam muội tâm tư...cũng quá tinh tế đi.

Thái tử đương nhiên hiểu ý tứ trong câu, nghe Bích Thu thông báo đã khó chịu, bây giờ thêm một chút ý tứ của Nhạc thị, hắn càng thêm chán ghét thị thiếp này.

- truyền vào đi.

Thái tử sắc mặt tự nhiên trầm xuống hơn lúc nãy, Nhạc Lưu Vân cũng hơi yên tâm.

- tì thiếp bái kiến thái tử điện hạ, thái tử phi nương nương.

Nhạc Xá Nguyệt quy củ hành lễ.

- có một thứ muội như này, nàng thật...có phúc.

Thái tử ý vị thâm trường.

- điện hạ nói đùa, phúc của Vân nhi là được gả cho người.

Nhạc Lưu Vân cố ý xưng, chính là vì bày ra cho Nhạc Xá Nguyệt xem.

- A Vân quả nhiên có tài ăn nói, thật hợp ý cô.

Thái tử đương nhiên hiểu rõ tâm tư háo thắng của nàng, liền thuận theo.

Nhạc Lưu Vân ngượng ngùng, dùng tay che miệng.

- đứng lên đi.

Thái tử lạnh nhạt, đến nhìn cũng không.

- tạ điện hạ.

Nhạc Xá Nguyệt trưng bày bộ dáng bạch liên hoa không biết chán, chứ thái tử phi thực sự đã mệt mỏi.

- tam muội thật có lòng.

Nhạc Lưu Vân câu nào câu nấy đều châm chọc.

- tỷ tỷ quá khen.

Nhạc Xá Nguyệt tươi cười đáp lại.

- khi nãy thỉnh an thấy tỷ tỷ ho, muội liền mang một số vật bổ tới, mong tỷ tỷ nhận cho.

- hảo ý của muội, ta nhận.

Nhạc Lưu Vân có phần xa cách.

Không ai nói gì, bầu không khí liền trở nên lúng túng. Cuối cùng, vẫn là Nhạc Xá Nguyệt cáo lui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#vcl