Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1097 & 1098

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1097 : GIÚP TÔI LÀM 1 VIỆC

Cô ta không hề buồn ngủ chút nào, ngược lại trong ánh mắt chỉ tràn đầy sự u ám cùng uất hận.

Trong tình huống thế này, sao cô ta có thể ngủ được!

Hiện tại, phía Ninh Diệu Hoa có 15% cổ phần, Ninh Diệu Bang có 16%, Ninh Thu Đồng có 10%.

Vậy nên, Ninh Tịch trở thành người quyết định.

Nó sẽ dùng 10% cổ phần của mình để ủng hộ ai, ai sẽ là cổ đông lớn nhất của công ty, ai sẽ là người có thực lực tranh giành quyền thừa kế nhất!

Lần này, Ninh Diệu Hoa và Ninh Diệu Bang chắc chắn sẽ ra sức giành lại số cổ phần trong tay Ninh Tịch.

Còn cô ta, tới nửa cắc cổ phần cũng không có, trong chuyện này hoàn toàn không có quyền lên tiếng, còn những cổ phần phân tán trên thị trường, kể cả có liều mạng thu về, nhiều nhất cũng chỉ có thể thu được 2 hay 3% thôi, căn bản không có nhiều tác dụng.

Ninh Thu Đồng thì không phải nghĩ, người phụ nữ đó rất khó đối phó, muốn lấy được cổ phần trong tay bà ta là điều không thể, mấu chốt vẫn nằm ở chỗ cổ phần trong tay Ninh Tịch!

Ninh Tuyết Lạc cũng hi vọng Ninh Diệu Hoa có thể lấy được chỗ cổ phần của Ninh Tịch, có được quyền thừa kế công ty.

Nhưng lỡ Ninh Diệu Hoa vì 10% cổ phần kia mà thỏa hiệp gì với Ninh Tịch thì sao, ví dụ như đón con nhỏ đó về nhà, thậm chí là công khai thân phận cho nó, như vậy mọi thứ đều sẽ toi mất!

Việc cấp bách lúc này là cô ta phải có được một chỗ dựa vững chắc, để Ninh Diệu Hoa triệt để bỏ hẳn cái suy nghĩ công khai thân phận của Ninh Tịch đi!

Ngay lập tức, Ninh Tuyết Lạc liền nghĩ tới: Trang gia!

Nhà mẹ đẻ của Trang Linh Ngọc.

Nhưng cô ta từng không cẩn thận nghe thấy cuộc cãi vã của Trang Linh Ngọc và Ninh Diệu Hoa, Trang Linh Ngọc cấm Ninh Diệu Hoa có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Trang, bà còn dùng thái độ rất gay gắt để cấm đoán ông.

Thế nên cô ta luôn không dám dắt díu quan hệ gì với nhà họ Trang, nhưng giờ cô ta cũng không màng tới chuyện đó nữa rồi.

Cô ta nhất định phải nắm lấy cơ hội này!

Còn về phía Trang Linh Ngọc, cô ta sẽ có cách ứng phó.

Huống hồ, lúc này chỗ Trang Khả Nhi đã bị Ninh Tịch cướp trước một bước, cô ta càng phải nhanh tay.

Chỉ là, một Đại tiểu thư như Trang Khả Nhi, thực sự rất khó dỗ, từ chuyện lần trước xem ra quan hệ giữa Ninh Tịch và Trang Khả Nhi rất tốt rồi, cũng không biết Ninh Tịch có nói xấu gì cô ta với Trang Khả Nhi không nữa...

Nghĩ tới đây, sắc mặt Ninh Tuyết Lạc càng trở nên khó coi!

Lần trước, nếu không phải vì Ninh Tịch làm khó dễ, nếu cô ta thuận lợi tặng quần áo cho Trang Khả Nhi xong, nói không chừng lần tiếp đón kia Trang Khả Nhi đã mặc đồ của History bọn họ rồi, tới lúc đó không chỉ có thể kết thân với Trang Khả Nhi, còn có thể tuyên truyền cho History nữa.

Kết quả, tất cả lại bị hủy hết trong tay Ninh Tịch!

Trong tình cảnh bị tuột mất cơ hội, muốn kết thân với Trang Khả Nhi, e rằng cô ta phải dùng tới chút thủ đoạn...

Ninh Tuyết Lạc nghĩ rồi lấy ra một chiếc chìa khóa, dùng chìa khóa mở két ra.

Cô ta lấy một chiếc điện thoại trong két ra, sạc pin, sau đó gọi đi: "Alo, là tôi! Giúp tôi chuyện này!"

"Lần này lại là ai?" Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói khàn khàn.

"Trang Vinh Quang," Ninh Tuyết Lạc nói ra một cái tên.

"Con trai của Trang Liêu Nguyên?" Âm thanh đầu kia hơi trầm xuống.

"Không sai, là con trai của Trang Liêu Nguyên!" Ninh Tuyết Lạc nói.

"Ha, cô gái, khẩu khí ngày càng lớn rồi đấy?" Âm thanh đầu bên kia có chút u ám.

Ninh Tuyết Lạc lạnh lùng nói: "Cứ yên tâm đi, chỉ bảo anh dọa cậu ta chút thôi, không phải bảo anh thật sự làm gì cậu ta cả. Tới lúc đó, anh cứ làm theo những gì tôi bảo là được rồi... chỉ là, nhất định phải tìm thời cơ thích hợp, làm sạch sẽ một chút! Tôi có thể đợi... nhưng, đừng để tôi đợi quá lâu..."

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

CHƯƠNG 1098 : PHÁN ĐOÁN CỦA NGƯỜI EM YÊU

Tại Đào Hoa Ổ.

Sau khi về đến nhà, Ninh Tịch đang nghĩ chuyện lúc ban ngày thì chuông cửa vang lên.

"Bánh Bao, xem cho tôi xem là ai đến?" Ninh Tịch ra lệnh.

"Tuân lệnh chủ nhân thân yêu của tôi!" Két một tiếng, mặt người máy hiện lên một màn hình, trên màn hình hiện ra khung cảnh camera trước cửa, là Lục Đình Kiêu.

Ninh Tịch vừa thấy Lục Đình Kiêu lập tức đứng dậy ra mở cửa: "Boss đại nhân! Muộn thế này rồi sao anh lại tới đây?"

"Không yên tâm em."

"Mau vào đây! Bánh Bao, rót nước!"

"Tuân lệnh, chủ nhân xinh đẹp của tôi!" Người máy lập tức đi rót nước đưa tới.

Ninh Tịch lấy nước trên khay đưa cho Lục Đình Kiêu, rồi ngồi xuống sofa cạnh anh.

Lục Đình Kiêu nhận lấy cốc nước: "Hôm nay thế nào? Người bên đó có làm khó em không?"

"Có ông nội ở đấy, ai dám gây khó dễ cho em chứ, với cả, hôm nay còn một chuyện nữa khiến em rất bất ngờ, anh có biết cô em không? Cô Ninh Thu Đồng ấy? Lần này cô ấy cũng về!"

"Anh cũng có nghe tiếng, cũng là một nhân vật tầm cỡ. Sao thế?"

"Lần này lúc lập di chúc, suýt nữa thì cãi nhau ầm lên, cô ấy còn nói giúp em nữa!"

"Cãi ầm lên?"

Ninh Tịch gật đầu: "Đúng vậy! Ông nội cho Ninh Tuyết Lạc rất nhiều bất động sản và tiền, nói cho cô ta làm của hồi môn, nhưng lại không cho cô ta bất cứ cổ phần nào. Lúc đó, Trang Linh Ngọc lập tức chất vấn, nói ông nội em phân chia không công bằng gì đó. Sau đó cô Ninh Thu Đồng liền đứng ra, nói đỡ giúp em nhiều lắm, đại khái là nói Ninh Tuyết Lạc không có tư cách thừa kế cổ phần của Ninh gia. Cô ấy nói chuyện cũng lợi hại thật, Ninh Tuyết Lạc bị nói đến mức mất khống chế chạy thẳng ra ngoài luôn!"

Ngón tay thon dài của Lục Đình Kiêu khẽ chạm lên cốc thủy tinh, anh phân tích: "Ông nội em chia cổ phần cho mọi người, chắc là... Ninh Diệu Hoa 15%, Ninh Thu Đồng 10%, Ninh Diệu Bang 6%, Ninh Thiên Tâm 10%, em 10%."

Ninh Tịch nghe vậy trợn tròn mắt: "Vờ lờ! Lục Đình Kiêu, sao anh lại biết rõ thế? Chắc không phải anh mua chuộc luôn cả luật sư rồi đấy chứ?"

Lục Đình Kiêu khẽ liếc cô một cái: "Người đàn ông của em ngay đến phán đoán cơ bản như vậy cũng không có sao?"

Ninh Tịch nhất thời đổ mồ hôi: "Khụ khụ khụ... được rồi được rồi! Anh giỏi! Anh giỏi nhất! Dù sao thì ông nội em quả thật chia y hệt như anh đoán đấy!"

"Với tình hình trước mắt, chia như vậy quả thật là cách chia tốt nhất, có thể cản được lẫn nhau."

"Nhưng cũng phiền lắm, Ninh Diệu Hoa và Ninh Diệu Bang sắp tới kiểu gì cũng sẽ tới làm phiền em!" Ninh Tịch nhức đầu thở dài nói.

"Em có muốn Ninh thị không?" Lục Đình Kiêu bỗng nhìn cô hỏi.

"Ơ..." Sao Đại ma vương lại hỏi cô với giọng điệu cứ như thể là hỏi "Em có muốn uống nước không? Muốn uống thì anh rót cho em nhé" như vậy chứ.

Ninh Tịch nghĩ một hồi rồi nói: "Nói thật, em không thèm."

Với tình hình và sức lực của cô lúc này, thật sự cũng không dễ để đi tranh đoạt vũng nước đục ấy.

"Nhưng tất nhiên em cũng tuyệt đối sẽ không để công ty của ông nội rơi vào tay Ninh Tuyết Lạc đâu!"

Thế nên, đây quả thật cũng là một vấn đề rất rắc rối.

May mà với tình hình trước mắt, trong khoảng thời gian ngắn ai cũng không động được vào ai, cô còn đủ thời gian chuẩn bị.

"Vậy, anh có ý kiến thế này, tạm thời em hãy chuyển 10% cổ phần của em cho Ninh Thu Đồng đi." Lục Đình Kiêu mở lời đề xuất.

"Chuyển cho cô Thu Đồng?" Ninh Tịch nghe vậy nghĩ một hồi, sau đó hai mắt sáng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#haihuoc