Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bài thơ 13

Phận tôi là phận vịt trời
Không ai muốn giữ khi tôi hạ trần
Phận tôi chông chênh vương mệnh
Sợ gây hoạ lớn nên đừng gần tôi

Tôi như con vịt xấu xí
Ai ai cũng muốn lôi ra chê cười
Tôi mang một nỗi vất trời
Liệu người đời có ai thấu hiểu chăng?

Tôi như một đoá hoa dại
Người người ai cũng dẫm đạp lên tôi
Tôi không như đoá hoa hồng
Đẹp mà kiêu ngạo thôi thà còn không

Tôi lớn trong một gia đình
Người cha vô cảm công bằng không phân
Tôi có người mẹ sầu nặng
Mẹ tôi ai oán không người cảm thông
Em tôi thì ham chơi nghịch
Tôi không thể nói đôi điều lúc đêm

Tôi sợ hãi trên một điều
Tôi luôn đem đến phiền lòng những ai
Bạn tôi liên luỵ đủ điều
Nhiều lúc tôi thấy không bạn thì hơn
Người yêu chưa quá tháng trời
Thôi thì không có đỡ phiền hà nhau

Tôi nghĩ mọi thứ sẽ ổn
Tôi luôn mong thế liệu có được chăng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top