Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Lời tỏ tình và lời đồn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Xin chào Luhan Baekhuyn và Sehun, các bạn có thể chào mọi người ở đây một tiếng được không ạ?
* Xin chào mọi người chúng tôi là thành viên của Exo.

_ Tôi là Luhan trong exo
( Cúi đầu)
_ Xin chào tôi là Baekhuyn của exo
( Lễ phép)
_ Halo tôi là Sehun của exo
( Cúi đầu, đủ hướng)
_ Hôm nay các bạn là khách mời bí mật các bạn cảm thấy thế nào? À tôi nghe nói Luhan bạn đến từ Trung Quốc phải không?
_ Đúng ạ.
_ Vậy cảm thấy thế nào khi về nước?
_ À, tôi cảm thấy rất vui và háo hức và cũng rất hồi hộp, vì lần này tôi về đây là để gặp một người.
_ Ồ..
_ Là ai vậy ạ?
_ Cái này, sau này chúng tôi sẽ công bố sớm nhất là ai vì vậy sẽ là bí mật.
_ Có phải bạn gái không ạ?
_ Là bí mật.
(Anh khẽ cười nhìn về phía cô.)
_ Vậy chúng ta sẽ chờ xem cô gái may mắn sẽ là ai nhé. Bây giờ chúng ta sẽ sang bên Baekhuyn đáng yêu nhé.
Halo Baekhuyn.
_ Xin chào ạ.
_ Bạn cảm thấy thế nào khi đến đây?
_ Tôi cảm thấy rất vui vì đây là là lần đầu tiên tôi đến đây.
_ Vậy bạn thích gì ở đây ?
_ À. Tôi thích nhất là đồ ăn. ( Khẽ cười)
_ Ồ.. vậy lần sau gặp tôi sẽ mời cậu đi ăn được không?
_ Hảo ( được).
_ Được rồi tiếp tục là Sehun, em trai thân nhất Luhan.
_ Chào cậu.
_ Dạ em chào anh.
_ Sehun tôi muốn hỏi là. Mọi người thường ghép đôi bạn và Luhan bạn cảm thấy thế nào?
_ À cái đó.. thật sự là em rất thích anh Luhan,
_ Ồ.. hahahahahahahahaha
Tất cả mọi người cười ồ lên,
_ Tại sao lại vậy? Tôi nghe nói bạn không có hứng thú với con gái, có thật vậy không?
_ Đúng vậy đó ạ, lần trước có buổi trao giải bên cạnh Hun còn chỗ trống thì có cô gái ăn mặc rất đẹp nhưng, ngay lập tức cậu bảo em đổi chỗ ngồi..
Baekhuyn nói đệm vào, khiến tất cả mọi cười ồ lên làm chú em ngại ngùng.
_ Có đúng vậy không ạ?
_ Cái đó.. đúng là vậy ạ.
_ Hahahahahahahahaha tội cho cô gái ấy quá, bị từ chối ngồi cạnh, thảm quá..
___________________________________________
Trương trình kết thúc nhanh chóng.
_ Anh có thấy anh Luhan đâu không anh Bae.
_ Chắc anh đi đâu đó hoặc gặp người quen lâu ngày nên đi nói chuyện cũng nên..
_ Ờ.. vậy chúng ta đi thôi..

Ở một nơi khá vắng vẻ, đường phố lộng lẫy của những ánh đèn, ánh trăng sáng chiếu rọi nơi góc tường có hai con người..
_ Tiểu Địch, anh có món quà này muốn tặng em.
Anh mở chiếc hộp hình vuông màu đỏ được thiết kế tinh tế, bên trong là hai chiếc nhẫn bạc lấp lánh tuy đơn giản nhưng rất tinh tế và tỉ mỉ đẹp mắt.
_ Lấy anh nha?. Anh rất nhớ em và thời gian qua đã khiến em buồn phiền, anh đã không biết em đã viết thư cho anh, anh xin lỗi ,lấy anh nha.
_  Em đồng ý, nhưng anh không trả lời thư của em, em cứ nghĩ anh hết yêu em rồi đấy, bắt đền đi.
_ Được..
Anh ôm lấy eo cô ôm chặt vào người mình, rồi nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng rất ngọt ngào...
Phía xa có một bóng người không nhìn rõ mặt, tay cầm chiếc máy ảnh, nở nụ cười nhếch môi...
_ Em vào nhà đi, kẻo lạnh đó.
_ Anh về trước đi,
_ Em vào trước đi...
_ Được rồi, anh cũng mau về sớm nhé, kẻo lạnh nha.
_ Um, bye.
_ Bye..
Ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp thành phố, mọi người lại mệt mỏi với công việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top