Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 1:Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6:Dấu ấn và nụ hôn

Chap nì có vài cảh mìh tả hơi ham hố và dùg từ hơi đág sợ tí, mog thôg cảm! Mog m.n đọc cho hết!

------------------------------------------------------

Cô nhảy nhah các toà nhà, bầu trời đêm đầy sao cứ như đag chỉ đườg cho cô. Đi mãi, tới 1 biệt thự sag trọg nằm tít trog rừg. Cô nhảy vào qua cửa sổ, thấy bên trong toàn đồ sag trọg. Phòg bếp là nơi cô đag đứg, nhìn quanh rất là gọn gàng và bắt mắt. Thấy những quả táo vàg trog giỏ, thứ cô thik nhất đây mà. Nhưg ko lẽ cô đi ăn táo của tên này, cô ko nỡ, nhẫn tâm nhìn mấy em táo thơm ngon kia ko vào đc miệg quỷ. Bóc quả đầu, cầm lên thôi đã ngon. Ăn đc vài miếg, cảm thấy có người đag đứg ngoài cửa. Hắn cười phá lên, cô vẫn ăn tự nhiên tới hết giỏ. Hắn nói :

-Thấy của nhà giàu là mê hả 'dơ'? _syaoran giễu cợt cô.

-Ko mê mà là thik! _cô chơi móc họg.

-Hay là cô thik tôi rồi tìm tới đây? _a cố tìh lấn sân sag chuyện tìh cảm.

-Ái ra ra ~ Ko lẽ quỷ như tôi cũg nên bt yêu thương là j? _cô ma mị.

-Là con người với nhau thì ít nhất cũg nên bt chút đỉh! _a ghẹo cô tới.

-Tôi là quỷ ko nên bt thì tốt hơn! _cô
cười tới con ruồi cũg phải chết vì sợ.

-Mệt quá...

A ôm cô dựa vào tườg, đưa khuôn mặt a vào mái tóc kia và hít sâu mùi hoa a đào trog tóc cô. Với sức mạnh của cô, đã đáh a bay qua bức tường đối diện. Từ từ bước ra ngoài, ko đối hoài tới a. Tưởg a có thể ăn hiếp cô nhưg ko, cô đâu phải người thườg mà giỡn kiểu đó với cô. Đơn giản vì cô chíh là 1 loài quỷ chíh thốg. A từ từ đi ra, thấy cô đi lên phòg mìh, vội chạy lên ngăn cản. Cô bước vào là 1 căn phòg như cô mơ ước :1 giườg kig size, một bàn làm việc bằg gỗ sag trọg, 1 tủ quần áo to đùg, cửa sổ, bla bla... Nhưg bàn trag điểm tại sao có trog phòg hắn, ko lẽ hắn là bê - đê, ko thì có nhìu cô, có lẽ có nhìu cô... Bla bla... Tới chóg mặt... Tỉh táo mở cửa tủ quần áo ra, một dãy quần áo phụ nữ sag trọg. Thấy trước mắt toàn là đồ mìh ưa thik cô quên mất đi nhiệm vụ. A lên thì cô đag mê mẩn với đồ của a. A thầm hiểu ra cô mê đồ của a như bao cô gái khác, thật tầm thường. Lấy kiếm, địh 1 kiếm tiển cô nhưg a vừa đến thì cô quay qua hỏi :

-Sao a có nhữg thứ này vậy? _cô hỏi

-Là tôi đi làm có tiền... _a đơ trước câu hỏi.

-Hay vậy? Tôi chỉ bt để dàh tiền thôi! Hay là a chỉ tôi mua đồ sao cho tốt đi? _cô ngây thơ như con nít nói.

-Ơ... Ừ... _đơ vẫn còn dài.

1 câu hỏi khiến a rớt cả thah kiếm, chả ai lại hỏi nó có như thế nào? Người ta thườg chỉ hỏi cái này bao nhiêu tiền? A hoàn toàn bất ngờ trước cô. Còn cô khoái chí khi đã tìm thấy cái dấu, cô hỏi :

-Tôi lấy nha? _cô giơ lên.

-Có ai đi lấy đồ người khác mà đi nói họ là cô lấy ko hả? _syaoran tức giận vì sự ngu ngốc đó.

-Vậy hả? Lỡ rồi! Đi trước! _cô địh quay lưg đi.

-Đi dễ vậy sao? Cái đó chứg mih Hắc Đạo là bag mạh mẽ nhất, tôi ko thể đưa cô!!! _a nhào lại, đáh.

Hai người bay ra ngoài sân, đáh nhau liên hồi. Đã 9:30', vậy họ vẫn đáh quyết liệt. Cô thì chỉ toàn né, còn a thì cô đã từg nói "học võ cho cố vô đáh nhau như mấy con mẹ điên".Bổg ko may cô vấp phải nháh cây, té xuốg vì thế a té theo...














Kết quả :Người trên người dưới. A bên trên đè lên người cô. Cô mở mắt to tròn nhìn a, cảh môi chạm môi. A nhanh chóg bật dậy. Thấy cô vẫn chưa địh hìh đc, có cơ hội. A vồ cô vào tườg, cảm nhận đôi môi ấy típ tục. Cắn môi, mút môi cô, ko nhữg thế còn càg tới bên trong. Lưỡi a thò vào cảm nhận hươg vị tuyệt vời trog miệg cô. Còn cô khó chịu vô bờ bến, cố đẩy ra nhưg cứ như có sự dâm đảg trog cô sốg dậy,ko mún buông ra chút nào. Thấy cô bị thiếu ko khí, a buôg ra đc chút rồi típ tục. Đc một hồi, cô buôg ra hỏi :

-Chả... Phải nói tôi là... Dơ sao? _sakura mệt mỏi nhìn a.

Anh nhếch mép, chả hiểu sao cô ngốc vậy. A đã làm vậy lun rồi mà cô ko hiểu, còn trog lúc đáh nhau a đã quăn con dấu lên phòg rùi. Nãy h, a chỉ đag đùa giỡn với cô. Thứ ngốc nghếch mà lại có sức mạnh ko tưởg, khiến a tốn ko ít lít mồ hôi. (T/g:cứ như dư lắm í) .

-Tôi đag hỏi a đấy? Bị điếc hả? _cô lặp lại.

-Có bị điếc mới bt cô bị ngốc? _a cười đểu.

-Con dấu đâu rồi ta? Mới nãy còn giữ mà? _cô ngó xug quah tìm dấu ấn.

-Giám quay chỗ khác khi đag nói chuyện với tôi hả? _a nổi điên bởi sự ngốc bẩm sinh của cô.

-Đâu ta?... _ngó xug quah, ko để ý tới a.

-Mún có nó? Đổi lại thứ j đi? _a cười gian.

-Hưm!? Bộ mún ăn chửg của bà nữa hả? _sakura cười tự cao.

-Cô đag đứng trên chỗ có bom! Mún tôi cho sốg thì mag mặt về nhà đi!_mắt a áh lên sự đág sợ.

Cô nhìn a cười to. Cô ko sợ trời sợ đất, mắc j sợ bom chứ. Với thân thể của cô ,bom nguyên tử chưa hề hấn, nói chi tới mấy cái bom đồ chơi này. Cô trả lời :

-Có bị khùg mới ko dám bước ra! _sakura nói như chơi.

-Có bom thật đấy! Cô bị điên hả? Bước ra là chết đấy! _syaoran hốt hoảng, nhìn cô bước ra.

Bom đã nổ, có lẽ đag đi gặp diêm vương (có cậu ta nghĩ vậy thôi). Bước ra từ làng khói mờ, một thân hìh bốc lửa với làn da trắg bốc, đùi thon, ngực lớn. A đơ người trước đôi mắt ấy, phải xanh trái vàg. Có lẽ vụ nổ xảy ra đã khiến tròg mắt giả ấy vỡ (hàg dỗm ấy chị ơi). Cô lấy tay sờ nó, đúg, hắn đã thấy nó, con mắt màu vàng của cô. Như đã bt, khi con người thấy điều j kì lạ lập tức sẽ mag thứ đó thí nghiệm. Cô đag lo lắng, nhữg hìh ảnh khủg khiếp ấy bổg ùa về. Từng bước từg bước cô lùi lại tráh xa hắn. Nổi sợ bị kiềm nén lâu nay lại bị phơi bày trước kẻ ko ra j. Lùi lại mãi, cô té vấp phải nhánh cây. Đầu cô chảy máu, a ko bt sao chạy đến đưa cô vào bệh viện.

Bác sĩ từ trog phòg đi ra, a lo lắng đến hỏi :

-Cô ấy sao rồi bs? _a sợ sệt.

-Hai người là vợ chồng à? Xứng lắm đấy! _bs vui tíh trả lời.

Chưa thấy ôg bs nào như ôg này!? Người ta hỏi j trả lời cái đó đi!? Bày đặc vòg vo! Ko sợ lo chết! -syaoran thầm chửi xấu.

-Cô ấy ko sao? Nhưg do chấn động chắc đã ảnh hưởng đến não! Có lẽ sẽ bị mất trí nhớ một thời gian! _bs buồn bã, vỗ vai an ủi.

Cậu đi vào, thấy cô gái mặc áo trắg tih khôi. Mắt cô bịt lại bên trái, băg bó đầu. A tối mặt, ko dám đến gần cô. Dù gián tiếp hay trực tiếp j, tất cả đều do a mà ra. Nhưg để cả 1 thế giới rơi vào tay a thì... Cô phải chết! Vốn lúc nào cũg có thể triệu hồi kiếm. A cầm kiếm giơ lên, sắp tới rồi. Nhưg tay a lại ko nở, cô từ từ mở mắt ra. Nhìn a với áh mắt hồn nhiên, cô cười, nụ cười của thiên sứ giág xuốg trần thế. A cứ như bị đơ trước khug cảh ấy, thời gian cứ như ngưg lại...

-Ê! Bị j hk? _sakura huơ tay.

Thấy còn đơ, cô đấm 1 phát té khỏi ghế vẫn chưa hết đơ.

-Bị ghiền ăn đấm đúg ko? Để cho bt thế nào là ăn đấm?! _cô bóp tay nghe rộp rộp.

-Thôi thôi! Mà cô ko mất trí nhớ sao? _a thấy lạ khi thấy cô vẫn bìh thườg.

-Mất trí nhớ cái đầu nhà ngươi! Cho 1 đạp là nhớ à! _cô nổi điên.

-Ê! Đừg đáh nha! _a phòg vệ.

-Nhưg... Cảm ơn a! Vì đưa tôi vào đây! _sakura ôm a trong lòg, đầu a đặt trog ngực cô á.

A như bỏ mất mấy chục nhịp tim ấy chứ, trong lòg cô có sự ấm áp. Nó là vô bờ bến, nó còn ấm áp hơn mẹ a. Sự hạnh phúc a chưa bao giờ cảm nhận đc từ người con gái khác, từg tia sáng rọi vào. (6:30')

Cô buôg a ra, nhưg a ôm cô lại vào lòg mìh. Đặt đầu mìh trên đầu cô, sự ấm áp ấy ngày càng gia tăng. A nói :

-A sẽ bảo vệ e! Nếu em hứa sẽ bên a mãi mãi! _a nhắm mắt, nói.

-Ngược lại thì có! Yếu như sên ! Ra vẻ như trog phim! _cô cố tình ghẹo a.

-Đc! 2 ta sẽ bảo vệ lẫn nhau! Cho đến chết lun! _a cất cao giọg.

-Ko bt a theo tôi nổi ko? Bởi vì tôi là quỷ mà! _sakura cười gian.

-Cô... Ko sao hết! Dù e là ai? Thì e vẫn là người quan trọng nhất đối với a! _syaoran hứa hẹn.

-Hay cho câu dù e là ai! Nhưg có lẽ a sẽ đi hello ôg già diêm vương trước tôi! _cô chọc a.

-Ko sao hết! Sau này khi a tìm đc S _kẻ tìm kiếm thì a sẽ lợi dụng người đó để có sự ko bao giờ chết! Để bên e mãi mãi! _ý tưởg độc đáo từ syaoran lé lên.

-Ăn đấm đi tên E chết tiệt! Làm ta kiếm gãy cả cổ cũg ko thấy!!! _sakura máu điên lên.

-Sao e bạo lực dữ vậy! _syaoran xách dép chạy.

Cho đến cuối, sakura vẫn mạh nhất nhỉ? Lâu lâu syaoran cũng nam tíh chứ bộ! Mà hk bt chị daidouji sao rồi ha?

(Tomoyo: Ta ở chap sau chứ đâu! Dám để ta ở đó hả? Nhà ngươi ngon lắm!Chết đi!

tg: tui chết ai viết ra bà?

Tomoyo :Con yukishiro yurika viết ! Chứ phải ngươi viết đâu ha tác giả, au,... Nói chug ko phải ngươi! Các bạn đọc giả ơi phải vậy hk nè!? Sao này con đó là yurika nha! Gọi là tác giả tui thua đó!

Yurika uất ức chạy đi cùg điện thoại /huhuhu ko ai hiểu thấu! /.

Chap tới dàh cho cặp eritomo nha m.n! Còn ôg nhìu chuyện nhất trog bag hi vọng tug tin 2 người sớm đi! Nào chap sau :"Ko lẽ có tìh cảm? " . Hi vọng mọi người ũg hộ! Hãy bìh chọn, để lại nhận xét nha!

Kỉ lục cả chap này đạt 2018 chữ!

Ít ai viết nhìu vậy đâu! Nên minna ũg hộ nhoa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top