Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"Mình ơi, xin đừng qua sông"- một mảnh "tình già".

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mình ơi, xin đừng qua sông"- một mảnh "tình già".

Tự muôn đời nay, con người đã bàn về tình yêu như một loại cảm hứng mãnh liệt. Người ta luôn tìm cách để diễn giải từ đó thoả mãn mong muốn có được tri nhận đầy đủ về bản chất của tình yêu. Song, có lẽ, tình yêu là thứ tình cảm mãnh liệt, nó vừa dễ nhận thấy nhưng cũng khó lý giải biết bao.

Với vốn đọc hạn hẹp của mình, tình yêu hiện lên như một loại cảm xúc thật khó để thấu hiểu trọn vẹn, như Xuân Diệu từng viết:
"Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu..."
Ngay từ đầu, sự xuất hiện của tình yêu đã là một sự hiện hữu đầy kì lạ. Nó đến một cách bất ngờ, và tồn tại trong con tim của mỗi người mà chẳng bao giờ ta hay biết, toan tính trước. Để rồi, thứ cảm xúc ấy trở nên mãnh liệt dồi dào và khiến ta "nhớ tiếng, nhớ hình, nhớ ảnh" của người thương đến vô vàn. Song, "chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu" (Bài thơ số 28- R. Tagore). Tình yêu kì diệu ở chỗ người ta không thể nào hiểu được trọn vẹn lý do tồn tại và cách thức hiện hữu của nó. Khi xem bộ phim "Mình ơi xin đừng qua sông", mình lại càng thấm thía một vài điều nhỏ bé về tình yêu như thế.

Thật khó để hiểu về tình yêu của những người già. Vì vốn dĩ, họ là những người đã trải qua biết bao biến động của đời sống. Họ có nhiều kinh nghiệm, nhiều hiểu biết hơn người trẻ. Nghĩ về tình yêu của người già, mình từng dại dột mà cho rằng có lẽ ở họ chỉ còn lại tình nghĩa chứ không phải là tình yêu. Nếu cả đời ta sống cùng một người, lúc nào cũng phải nhìn họ, thì phải chăng đến một lúc nào đó, người ta sẽ chán nản khi đối diện với bạn lữ? Có lẽ suy nghĩ của mình khá hạn hẹp, vì khi xem phim, mình thấy ở chuyện tình của ông Jo và bà Kang một thứ cảm xúc rất "mới". Điều đó có nghĩa là thứ tình cảm ấy mang một chút nồng nàn của những kẻ mới bước vào tình yêu, song nó cũng trưởng thành và gắn liền với bổn phận của từng cá nhân khi dựng xây gia đình.

Câu chuyện của ông bà đã dạy cho mình một cách nhìn sâu sắc về tình yêu. Thì ra, tình yêu không chỉ là thứ lửa cháy mạnh mẽ, vồ vập. Đôi khi, một hành động nhỏ cũng thể hiện tình yêu mà một người mang trong lòng. Tình yêu có thể chỉ là cái nắm tay, là "có tiếng nói của anh trong gian nhà này". Mình đã xúc động trước cái kết của bộ phim tài liệu. Thật ra, mình đã khóc vì tất cả chi tiết từ đầu tới cuối phim. Bởi, có lẽ nó cho mình thấy một thứ tình yêu trong sáng, gắn liền với trách nhiệm, thứ tình cảm mà chỉ cần có đối phương bên cạnh, trời lạnh cũng trở nên ấm áp.

Nghĩ một cách lạc quan, mình tin tình yêu của ông bà có lẽ vẫn luôn hiện hữu dẫu nó tồn tại như một loại kỉ niệm. Nó luôn đáng được trân trọng và ngợi ca vì đã vượt qua cả giới hạn của không - thời gian. Có lẽ, người ta cần lắm tình yêu trong đời. Lớn hay bé đều cần tình yêu. Vì tình yêu làm cho người ta trẻ tự trong tâm hồn.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top