Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"Trước khi em tồn tại"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bài hát "Trước khi em tồn tại" của Thắng, mình rất thích mấy câu đầu: "Ngày sương gió/ Quấn áo ấm quanh thân mà đi/ Mấy lúc lái xe hay thầm nghĩ/ Làm sao sống sót qua đông này" Thú thật là mình không tìm hiểu nhiều về âm nhạc, vì thế mình chẳng rành các khái niệm hay những loại nhạc cụ khác nhau. Mình chỉ nghe nhạc với lý do rất đơn giản: cá nhân mình thấy hay, thậm chí là thấy xúc động mãnh liệt. Cũng phải nói thêm, mình nghe bản cover của Việt Anh trước sau đó mới nghe bản gốc nên bị chi phối ít nhiều. Tuy vậy, mình vẫn thích cách thể hiện của Thắng hơn, trong đó thích nhất là mấy câu đầu.

Hai câu "Mấy lúc lái xe hay thầm nghĩ/ Làm sao sống sót qua đông này" hay ở chỗ nó gợi nên cảm giác mông lung, mơ hồ của một con người đang cô đơn (vì nhân vật "anh" đang sống trong giai đoạn trước khi em tồn tại). Mình hiểu được phút giây buồn bã, u ẩn này đơn giản hình thành chỉ vì nhân vật "anh" chẳng biết phải đối diện như thế nào với mùa đông sắp tới, hay đúng hơn là không có cách để vượt qua cảm giác giá lạnh của ngoại cảnh và tâm hồn. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ cảm xúc buồn vu vơ này không xuất hiện vì một lý do to lớn nào mà nó chỉ hiện lên khi một cơn gió đông về mà thôi. Ngoài ra, cảm giác này cũng xuất hiện khi "anh" đang lái xe, nó làm mình nghĩ đến những nỗi niềm vu vơ của con người trong hoàn cảnh mơ hồ- không dự định, không ý thức, không kế hoạch. Mình cảm thấy xúc động vì đâu đó trong câu hát, mình thấy một bản thân lạc lõng trước những biến chuyển tế vi hay vĩ mô của cuộc sống. Nhưng với mình, cảm giác sợ không biết "sống sót" như thế nào ở đây còn gợi đến chuyện một kiếp người mong manh phải đối diện với những chuyện to tát quá mức. Mình không dám nói là tất cả người trẻ đều cảm thấy đồng cảm, nhưng chí ít, mình đã buồn vì những câu như thế.

Và bài hát hay ở chỗ, "em" ở đây khiến mình nghĩ đó không chỉ là đại từ chỉ người yêu, mà còn là một nguồn năng lượng, một thứ động lực thúc đẩy "anh" trở về với những gì đang diễn ra trong cuộc sống trần thế. "Em" kết nối "anh" với đời sống ngoài kia. Vì thế, mở bài "không biết sống sót như thế nào" là trạng thái tiêu cực dần chuyển sang "hoá ra em ở đây"- tức trạng thái tích cực, hay thậm chí là phục sinh. Toàn bài hát không khỏi khiến mình liên tưởng đến một người trẻ mới bước vào tình yêu, hay đương trong giai đoạn mặn nồng, say đắm. Vì trong thời khắc ấy, người ta sống hết mình. Người ta biết rằng: "Trước khi em tồn tại/ Anh tìm em khắp nơi đó đây/ Theo gió đông gió tây em ở đâu/ Hoá ra em ở đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top