Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà dột lại gặp mưa, anh lái chiếc xe không sản xuất nữa của anh trai ra ngoài để giải khuây, lại bị cái thứ không có mắt này đụng phải! 

Kỷ Tây Nguyên nghiến chặt hàm, khí thế hung hăng đi về phía này. Anh chỉ muốn vạch mí mắt tài xế ra xem có phải trang trí bi trong hốc mắt hay không! 

Đường Ti nhìn bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của Kỷ Tây Nguyên, sợ đến mức thật sự muốn vắt giò lên cổ chạy trốn. 

Hàng lông mày sắc bén, thể trạng đáng sợ, tính cách nóng nảy, thực sự như một thùng thuốc nổ biết đi! 

"Chú ơi, con đi trước một bước..." 

Đường Ti yếu ớt mở miệng, cầm túi chạy trốn: "Bảo hiểm không đền bù hết, sau này con sẽ liên lạc với chú để tài trợ..." 

Cô tháo dây an toàn, mở cửa xe. Khi Kỷ Tây Nguyên cau mày mạnh tay kéo cửa xe ra, Đường Ti nhân lúc đó chạy trốn ra ngoài. Đúng lúc bên cạnh có một trạm tàu điện ngầm, Đường Ti thụp xuống chạy chậm qua. 

Kỷ Tây Nguyên thấy bên khóe mắt như có một thứ gì đó chạy trốn! 

Nhưng giữa đường lớn này, có thể là cái gì quý giá được chứ! 

Anh không để ý, bàn tay to túm cổ tài xế, cơ bắp tay nở ra, mạnh mẽ lôi người ra để dạy một trận. 

"Ông con mẹ nó có biết lái xe không hả, mắt mọc trên mông à. Ông biết chiếc xe này hỏng hóc khó sửa thế nào không?!" 

Đường Ti chạy hết tốc lực đến trạm tàu điện ngầm, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. 

Trốn khỏi rắc rối thành công đương nhiên là tốt. Nhưng cô cũng hiểu rằng trốn được mùng một thì không trốn được mười lăm! 

Nhưng vẫn nên lạc quan một chút! 

Nếu không với tính cách nóng nảy vừa rồi của Kỷ Tây Nguyên, hôm nay mông cô thật sự sẽ nở hoa! 

** 
Trong phòng tư vấn màu xanh trắng. 

Đường Ti rũ mắt, hàng mi dài dày đặc cụp xuống, bộ dáng tự kỷ đáng thương kiểu như tâm sự nặng nề sắp u sầu thành bệnh nhưng lại không giải quyết được. 

Người đàn ông ngồi đối diện tạm dừng ghi chép, giọng nói ôn hòa: "Vậy có phải em ở trong tình huống bị anh trai say rượu xâm phạm, cũng không có ý định báo cảnh sát, chỉ muốn nhanh chóng quên đi chuyện này và trở về cuộc sống bình thường, đúng không?" 

Trên khuôn mặt tinh xảo đáng yêu của Đường Ti đều là vẻ buồn bã, nghe vậy cô ngẩng đầu lên. Đôi mắt to tròn ướt đẫm nước mắt, lại kiên định lắc đầu, cố gắng hết sức diễn tả hình ảnh của cô gái ngây thơ vô tri bị người thân thao túng tâm lý. 

"Anh ấy là anh ruột của tôi, chăm sóc và nuôi dưỡng tôi nhiều năm như vậy, coi như tôi báo đáp ân tình nuôi dưỡng đi... Hơn nữa anh ấy thường đối xử với tôi rất tốt, đều do rượu hại người mà thôi... Dù anh trai tỉnh dậy không nhớ gì, nhưng anh ấy đã thề với tôi từ giờ sẽ không uống say nữa!" 

Lục Chẩn khẽ thở dài nhỏ đến khó phát hiện, mắt dán vào những gì đã ghi chép. Ngón tay khớp xương rõ ràng day day trán mình, là tư thế anh thường làm khi cảm thấy khó xử. 

Đường Ti cắn môi, lại cúi đầu lau nước mắt. 

Cô biết mình đã thành công. 

Diễn kịch cần thực hiện một cách hoàn chỉnh, đặc biệt là khi đối diện với vị nam chính khôn khéo tuyệt đối này. 

Lần đầu tiên nhìn thấy Lục Chẩn, Đường Ti đã nghĩ ngay đến bốn từ "mặt mày như họa", kiểu diện mạo này thường gắn liền với những từ như yêu nghiệt, phúc hắc, tuấn mỹ. Nhưng trên người Lục Chẩn lại hoàn toàn khác biệt. Vẻ đẹp của anh chỉ khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, như những áng mây trôi trên đỉnh núi tuyết, thanh tao mờ ảo, xa xôi không thể với tới. 

Cái từ "cấm dục" đặt lên người hắn, thực sự trở thành điều tự nhiên. 

Khó trách bốn nam phụ kia chỉ có thể trở thành "dưa chuột thối", còn nam chính lại ôm được mỹ nhân về tay! 

Đường Ti thể hiện vẻ ngoan ngoãn đáng thương, thậm chí hai tay cũng tự nhiên làm động tác nhỏ gãi móng tay, nhưng trong lòng cô lại bay bổng, tư duy đã trôi xa đến xứ sở khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top