Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Một Chút Chuyện Thường Ngày

Ngày 23 tháng 7, Thư Sinh Xinh Đẹp lên sóng.

Tất Văn Quân tranh thủ lúc ăn trưa rảnh rỗi để forward weibo official của đoàn phim. Nếu nói không hồi hộp thì là nói dối, vì đã bỏ ra biết bao nhiêu cho một bộ phim như thế thì ai mà chẳng muốn thu hoạch được chút gì cơ chứ. Lúc này Chu Chính Đình vừa hay đang ngồi bên cạnh cậu

"Run rồi? Chờ đến tối đi anh giúp em tuyên truyền cho~" – Lời còn chưa nói hết đã thấy một bàn tay chụp thẳng lên cánh tay Tất Văn Quân – "Lại có muỗi cắn em nè!"

"Anh muốn vỗ một vỗ cho em chết luôn phải không?"

"Miếng dán chống muỗi sao lại không có tác dụng nhỉ...... Xịt chống muỗi cũng không được luôn." – Chu Chính Đình cúi đầu xem tới xem lui các vết muỗi đốt vô cùng rõ ràng trên cánh tay Tất Văn Quân, ngữ khí vừa bất đắc dĩ lại vừa đau lòng.

"Thì em là miếng dán chống muỗi của anh nè, anh nhìn mấy con muỗi Trùng Khánh cắn em rồi nên đâu cắn anh nữa."




00:42 ngày 24 tháng 7, livestream của Tất Văn Quân

"Bộ phim này đang quay rất vui."

"Rất vui mà, mỗi ngày...... Mình cảm thấy, khi mình đang dùng cái tâm của mình để mang đến cho nhân vật này những cảm xúc...... khi giao hết tất cả cho nhân vật, mỗi lúc mình quay xong vài cảnh, sau khi xem lại những cảnh quay đó mình sẽ vô cùng có cảm giác thành tựu, cũng cảm thấy rất vui. Kiểu là 'Wow, tự mình làm được rồi'"

Sao lại không vui cho được, vốn những gì liên quan đến sự nghiệp trong kế hoạch cuộc đời nguyên bản của Tất Văn Quân chỉ có ca hát và nhảy, thì bây giờ lại thêm ra một việc là quay phim. Mỗi nhân vật đều là một lần khiêu chiến, là việc mà bản thân vô cùng yêu thích. Huống hồ chi mỗi ngày đều được bên cạnh Thỏ nhỏ, lại trở thành chiến hữu kề vai chiến đấu.

Tất Văn Quân đột nhiên nhớ đến những bình luận bên dưới bài post weibo của Chu Chính Đình, nhớ đến vẻ mặt thoáng chốc buồn bã khi đọc được những bình luận kia, nhớ đến Thỏ nhỏ xốc lên tinh thần để chọc cười cậu. Tất Văn Quân vốn đã quen với những chuyện này, cũng cố gắng hết sức để tránh đi, thế nhưng nhìn thấy cảnh Thỏ nhỏ của mình bị ảnh hưởng như thế cậu vẫn sẽ không tránh khỏi đau lòng.

Mấy tiếng trước, Chu Chính Đình hỏi cậu: "Phim của tụi mình sẽ thuận lợi phát sóng, phải không?"

Tất Văn Quân cũng vỗ vỗ vai anh: "Đương nhiên"

Chu Chính Đình lại nói: "Sẽ có một kết quả tốt thôi. Có tệ đến thế nào đi nữa thì chí ít có được ba tháng này là đủ rồi" – Chu chính Đình lúc nói câu này cũng không hề nhìn Tất Văn Quân, trong mắt anh là hào quang tỏa sáng. Tất Văn Quân xưa nay chưa từng có bất kì dã tâm nào, thế nhưng lúc này đây cậu đột nhiên lại có một tham vọng vô cùng mạnh mẽ, cậu muốn tặng Chu Chính Đình một mùa hè thuộc về riêng hai người.




Sáng sớm, ngày 29 tháng 7

"Văn Quân, em còn cái quần yếm nào không?"

"Hình như là còn một cái, anh tự lục xem đi."

.........

"Ống quần hơi dài, em xuống trước đi, anh xắn cái ống quần lên đã."




Khuya, ngày 29 tháng 7

"Văn Quân, em mặc cái này đi này." – Chu Chính Đình cầm một cái quần yếm trong tay.

"Văn Quân mặc quần yếm là đẹp nhất" – Vừa nói lại vừa lắc lư cái quần yếm trong tay.

Tất Văn Quân vừa cười vừa cầm lấy quần áo, miệng thì bận rộn đáp ứng: "Được rồi được rồi, anh đi ngủ nhanh đi, ngày mai còn phải dậy sớm."

Chu Chính Đình lại đột nhiên diễn sâu, chỉ tay vào Tất Văn Quân, giọng nghẹn ngào: "Giỏi lắm Tất Văn Quân, mày còn chưa ra khỏi cửa đã chê ba mày phiền!"

Tất Văn Quân dở khóc dở cười, vươn tay xoa đầu Chu Chính Đình: "Em chỉ đi có hai ngày thôi, xong việc em lại về ngay." 


END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top