Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nắng đẹp giữa mùa xuân. Thời tiết ấm áp và gió cảm thấy dễ chịu. Đủ loại hoa khoe sắc, chim hót líu lo vui vẻ.

Đó sẽ là một ngày yên bình.

Sạt!

"C-cale con tôi..."

Nếu không có máu bắn tung tóe trên đồng cỏ, tất cả những bông hoa trắng như tuyết đã bị nhuộm đỏ bởi máu. Xác của các hiệp sĩ và binh lính nằm trên mặt đất. Một số người còn sống rên rỉ trong đau đớn.

Họ đã cố gắng chạy trốn hoặc thậm chí chiến đấu và bảo vệ chủ nhân của mình nhưng cái chết sẽ sớm đến với họ.

Dù sao cũng vô ích, chủ nhân của bọn họ, người phụ nữ tóc đỏ giờ đang nằm trên mặt đất hấp hối ôm đứa con của mình, không bao lâu nữa sẽ trút hơi thở cuối cùng.

Ngay trước mặt cô là thủ phạm cho mọi chuyện đang xảy ra bây giờ.

"Nữ bá tước..."

Drew Henituse là tên của người phụ nữ tóc đỏ này, cô ấy là một quý tộc kết hôn trong một gia đình bá tước. Chưa được bao lâu kể từ khi cô ấy may mắn có một đứa con, đứa con trai mà cô ấy đang ôm ngay lúc này: Cale Henituse.

Bạn có thể nghe thấy tiếng đứa bé khóc trong vòng tay của cô. Drew phải làm gì đó trong giây phút cuối cùng để ít nhất cứu được con trai mình.

"Làm ơn...bất cứ điều gì nhưng hãy để con tôi được sống."

Thật khó để nói chuyện, cổ họng cô đầy máu của chính mình và người đàn ông đã đâm cô ấy bằng một thanh kiếm có một luồng khí áp chế khiến việc nói chuyện trở nên khó khăn hơn.

Hắn ta có mái tóc đỏ như máu giống cô và đôi mắt nâu ẩn sau chiếc mặt nạ trắng nhưng màu nhạt hơn. Đôi mắt giống như màu hổ phách đang dần nhạt đi.

Người đàn ông cúi xuống nhìn cô trong đôi mắt hấp hối rồi nhìn đứa bé cũng có mái tóc đỏ như máu. Người tóc đỏ mỉm cười nhưng nụ cười của hắn không có bất kỳ ý nghĩa tốt đẹp nào.

"Ta không quan tâm đến con của ngươi, ta chỉ muốn có được sức mạnh của ngươi."

Hắn không có ý định để bất cứ ai sống và đứa bé này có sống hay không cũng không quan trọng. Hắn sẽ để nó trong vòng tay cô, để mặc cho nó tiếp tục khóc và rồi chết dần chết mòn vì không ai có thể đến cứu nó.               [ Are you sure :)))?]

Không quan trọng vì kết quả sẽ như nhau.

Đôi mắt người phụ nữ trở nên vô hồn như mất đi sự sống, một ánh sáng ôm lấy cô nhưng rồi cũng nhanh chóng rời xa cô và lang thang đến bên người đàn ông.

Màu của ánh sáng là một màu xanh lá cây nhẹ nhàng, nó nhanh chóng hòa vào trong cơ thể của người đàn ông.

"Ta tự hỏi liệu màu sắc dịu dàng này cũng có sự ấm áp dịu dàng như vậy không. Đáng tiếc là ta sẽ không bao giờ có thể cảm nhận được nhưng nó đáng để hy sinh."

Chàng trai trẻ bị nguyền rủa không bao giờ cảm nhận được hơi ấm của mùa xuân và cái lạnh của mùa đông. Hắn cũng sẽ không bao giờ cảm thấy vui vẻ và có thể ngưỡng mộ ai đó vì nếu hắn làm điều này thì người đó sẽ chết ngay tại chỗ. Những nơi mà hắn nhung nhớ cũng không bao giờ có thể đến thăm được nữa và hắn sẽ không bao giờ tìm thấy sự yên nghỉ kể cả khi ngủ hay khi chết.           [đáng lắm :)))]

Nhưng đối với mục tiêu của hắn, đây là một chi phí nhỏ phải trả.

Và sức mạnh mà hắn nhận được cũng sẽ giúp hắn ta đạt được mục tiêu của mình.

Một sức mạnh cho phép hắn ta nhìn thấy dòng thời gian của người khác. Tất nhiên hắn ngay lập tức thử nó và đứa bé sẽ là đối tượng thử nghiệm.

!!!

Nhưng những gì hắn thấy không phải là những gì người đàn ông mong đợi.

"Dòng thời gian này..."

Không lãng phí thêm thời gian, hắn nhìn các thuộc hạ của mình hoặc những gì mà hắn thích gọi họ- thức ăn cho chim.

"Có chuyện gì vậy, bệ hạ?"

Những người khác trông đều bình thường theo như những gì được mô tả trong sách (Tác giả: tôi không biết hắn biết về sức mạnh ở đâu nên tôi đã chọn cuốn sách....một số trang giấy đã nói với hắn.)

[Chỗ này có thể hơn khó hiểu nhưng mấy bồ cứ hiểu đại khái là WS kiểm tra Cale thì thấy được dòng thời gian bị biến đổi giống hắn trong khi những người khác thì vẫn bình thường giống như được miêu tả trong cuốn sách kể về năng lượng cổ đại này.]

Người đàn ông quay lại chỗ đứa bé đang khóc, lấy nó ra khỏi xác chết và ôm nó vào lòng. Đứa bé ngay lập tức ngừng khóc sau khi người đàn ông kiểm tra nó.

Ngay sau khi chạm vào đứa bé, người tóc đỏ có thể cảm nhận được mái tóc mềm mại và cơ thể ấm áp của nó, điều không thể nào xảy ra.

"Thật mềm mại, nhỏ bé và... mũm mĩm."

Nó đáng yêu một cách đáng ngạc nhiên.

"Tên ngươi là Cale phải không? Ha! Thật là trùng hợp."

Người đàn ông nói chuyện với đứa bé, trong khi các thuộc hạ của hắn đang ngạc nhiên bởi hành động của hắn. Một trong số họ đến gần hắn, anh ta có thân hình to lớn và trông giống như một con gấu.

"Barrow? Đứa bé bị làm sao, tôi có nên chăm sóc nó không?"

"Vâng, giữ nó cho ta... nó bốc mùi."

Sayeru, người đang ngạc nhiên và bối rối, phải đỡ lấy một đứa trẻ bị ném vào người. Đứa bé thậm chí còn thấy thú vị và bắt đầu cười.

Trước khi con gấu có thể nói bất cứ điều gì, người đàn ông bắt đầu tiếp tục cuộc nói chuyện của mình.

"Chúng ta sẽ mang nó theo. Ta không biết cách xử lý một sinh vật nhỏ bé như vậy, vì vậy ngươi sẽ xử lý nó cho đến khi chúng ta quay lại."

"Hả?"

Sayeru nhìn đứa bé. Nhóc ta có ngoại hình giống với bệ hạ của anh ta, cùng mái tóc và đôi mắt đỏ... chúng có thể sẫm hơn một chút nhưng nhìn chung đứa bé trông giống Barrow... chỉ là trong một phiên bản nhỏ.

Con gấu rất muốn hỏi xem đó có phải là con của hắn không và liệu người phụ nữ đó có phải là tình một đêm không nhưng anh ta im lặng, anh ta biết mình sẽ mất một cánh tay nếu hỏi những điều vô ích.

Bệ hạ của anh ấy hiếm khi nói về bản thân.

"Chúng ta đi thôi."

"Vâng, ôi White Star vĩ đại của chúng tôi!"

Cale- đứa bé cười to hơn sau khi nghe cách các thuộc hạ của hắn gọi người đàn ông như thế.

"Ta cảm thấy như cái thứ mũm mĩm nhỏ bé này đang cười nhạo ta."

Nhưng White Star không bận tâm. Dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ và chúng đều bị câm, chúng không biết gì về thế giới tàn khốc này.

Sau khi đi được vài bước, hắn đỡ Cale khỏi Sayeru và bước đi.

"Chết tiệt, ngươi thật bốc mùi."

________________________________________________________

Kim Rok Soo biết có gì đó không ổn sau khi tỉnh dậy.

Phiên bản của anh ấy không chỉ bị mờ mà còn không thể di chuyển theo ý muốn. Anh nhìn xung quanh và thấy một căn phòng xa lạ. Ít nhất thì anh nghĩ nó không giống phòng của anh hay bất kỳ căn phòng nào khác mà anh đang ở. Sau đó, anh nhìn thấy cánh tay nhỏ bé và tiếng khóc của chính mình.

'Cái gì? Đây chính là tôi?'

Có vẻ như anh ấy đã trở thành một đứa trẻ.

"Bệ hạ, đứa bé nằm trên bàn không thoải mái, chúng ta cần một cái cũi."

"Liệu nó có ngừng phát ra những tiếng động lớn đó khi chúng ta có một cái cũi không?"

"Chắc chắn có!"

Kim Rok Soo có thể nghe thấy vài giọng nói, anh không biết họ là ai nhưng một người đã ôm anh vào lòng và Kim Rok Soo ngừng khóc. Anh ấy sẽ không khóc chút nào nhưng anh không thể kiểm soát nó.

"Ngươi sẽ ngừng khóc khi ta ôm ngươi, hửm? Một đứa nhỏ như ngươi sao có thể ồn ào như vậy  chứ? Nó làm ta đau tai."

Kim Rok Soo tự hỏi người đó là ai, tất cả những gì anh có thể thấy là sự pha trộn của màu đỏ, trắng và đen. Có phải hắn ta là cha của anh không? Cảm giác thật đáng sợ, Kim Rok Soo có thể cảm thấy nước mắt của mình lại trào ra.

"Ngài sẽ tiếp tục gọi đứa bé là nó hay ngài sẽ đặt tên cho nó?"

Kim Rok Soo quay sang phía giọng nói kia, những gì anh nhìn thấy chỉ là một mảng màu nâu và hắn ta cũng có vẻ đáng sợ nhưng không bằng người kia.

"Cale, đó là những gì người phụ nữ đã gọi nó."

"...Thật ư, Cale Barrow."

Kim Rok Soo, giờ tên là Cale, không biết rằng người đang giữ mình lại có cùng tên với anh, chỉ đơn giản nghĩ rằng tên mới của anh bây giờ là Cale Barrow.

"Cale đệ nhị và chúng ta sẽ để nó như vậy."

'Hả?'

Có vẻ như Cale có một người cha tồi tệ.



-----------*------------

Con trans bị điên: Phụt, há há há há há há....khục khụ.

Má cười sặc :)))))))))))) Cale Barrow đệ nhị haha. Tui xuống địa ngục trước đây, các đồng chí bảo trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top