Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Sinh nhật đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale bắt đầu thức giấc khi được cha nhẹ nhàng bế. Không có gì lạ khi cậu được bế như thế này trong khi đang ngủ; nó đã xảy ra mọi lúc mọi nơi.
Tuy nhiên, điều khiến cậu mất cảnh giác là đám người hầu hối hả xung quanh. Ngay cả cha cậu cũng có vẻ bực tức.
“Ta chỉ giao cho chúng những công việc đơn giản, nhưng chúng lại lao đi khắp nơi như những con thỏ lo lắng,” White Star thở dài.
Cale có thể hiểu tại sao họ lại nhộn nhịp như vậy. Cậu nghe nói cha cậu đang chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho cậu, và có vẻ như hôm nay chính là ngày đó.
Thật là thú vị khi quan sát rất nhiều người trong số họ vấp ngã hoặc bị lạc. Thông thường, Cale sẽ chỉ quan sát và thưởng thức buổi biểu diễn. Nhưng vốn là một đứa bé, cậu không khỏi bật cười, không nhịn được hưng phấn.
Không mất nhiều thời gian để White Star nhận ra Cale đã thức dậy và cười khúc khích. Hắn liếc nhìn cậu một lúc, và cả hai đều không nhận ra rằng môi hắn cong lên thành một nụ cười nhẹ trước khi bắt đầu nói chuyện với một trong những người hầu của mình.
“Sử dụng phép thuật dịch chuyển lên một thứ nhỏ bé như vậy có an toàn không?”
Cale là 'thứ nhỏ bé' được đề cập. Cậu thực sự thấy khá buồn cười khi thấy cha mình phải vật lộn rất nhiều với một đứa bé.
“Vâng, thưa bệ hạ. Chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ để chuyến hành trình đến Đế quốc Mogoru an toàn nhất có thể,” người hầu giải thích với giọng run run.
Người hầu đứng đó vừa giải thích, vừa run rẩy trước mặt White Star, ánh mắt kiên định nhìn xuống đất.
Nhưng tâm trí của Cale lại lang thang ở nơi khác ngay khi người hầu nhắc đến Đế chế Mogoru.
Cậu đã từng nghe cái tên đó ở đâu đó trước đây và không mất nhiều thời gian để Cale nhớ ra.
'Đế chế này đã được nhắc đến trong Sự ra đời của Anh hùng. Đó không thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên được.”
Kể từ khi thức dậy ở thế giới này khi còn là một đứa bé, Cale đã cố gắng tìm hiểu thêm về nó, mặc dù điều đó gần như là không thể trong hình dạng hiện tại của cậu.
Với lượng thông tin hạn chế có được, Cale đã có thể kết nối nó lại với nhau.
'Chết tiệt.'
Tuy nhiên, cậu vẫn thấy mình mù mờ, thiếu những chi tiết quan trọng.
Cậu không chắc liệu cốt truyện của câu chuyện đã thực sự bắt đầu hay chưa. Dòng thời gian vẫn còn là một bí ẩn, và không ai trong số những người xung quanh cậu được nhắc đến trong cuốn sách, ít nhất là không đến phần cậu đã đọc.
Đế chế Mogoru hầu như không được đề cập đến, khiến Cale gần như không biết gì về nó.
'Điều này thật rắc rối.'
Cale cần xác định xem mình có phải là nhân vật vướng vào cốt truyện hay không để có thể tránh bị cuốn vào câu chuyện.
Tuy nhiên, cậu nhận thấy mình không thể làm được gì nhiều trong hình dạng nhỏ bé hiện tại, đặc biệt là hầu như lúc nào cũng có cha ở bên.
Có khả năng họ sẽ tương tác với những người mới khi họ ở trong Đế chế.
Mặc dù Cale không biết những người mà cậu sẽ sớm gặp hoặc tại sao cha cậu lại muốn tổ chức sinh nhật cho cậu ở đó.
Khi White Star tiếp tục bế Cale về phía pháp sư đã chuẩn bị cánh cổng, Cale nhận thấy ai đó đang đợi họ.
Chắc chắn đó không ai khác chính là Công tước, Fredo Von Ejellan. Khi nhìn thấy Cale, vẻ mặt lạnh lùng ban đầu của Fredo ngay lập tức chuyển sang vui vẻ.
Anh ta thản nhiên bước về phía White Star và Cale, như thể sắp ôm họ.
White Star nhanh chóng phản ứng, quay vai về phía Fredo.
“Đừng có ý nghĩ ngu ngốc như vậy khi chạm vào con trai tôi.”
Fredo lặng lẽ cười thầm, vì anh đã đoán trước được phản ứng như vậy.
“Hôm nay là sinh nhật của tiểu điện hạ. Tôi nên chúc mừng nhóc ấy bằng cách nào khác đây?”
“Bằng lời nói và rất nhiều khoảng cách.”
Cale cảm thấy nhẹ nhõm vì cha cậu đã can thiệp và ngăn Fredo đến quá gần. Mặc dù Cale đánh giá cao những món quà của Fredo nhưng cậu không thích thói quen kết thúc những cái ôm bằng cách nhéo má của Công tước.
Đột nhiên, trước mắt Cale, một cánh cổng mở ra. Cha cậu không nói gì khi đến gần cánh cổng, Fredo theo sát phía sau.
Vô tình, Cale nhắm mắt lại khi ánh sáng của cánh cổng ngày càng sáng hơn.
“Hả? Ngươi đã phá vỡ?”
Sau khi nghe thấy giọng nói đều đều của cha mình, Cale mở mắt ra.
Cậu thấy mình đang ở một nơi hoàn toàn khác, được trang trí bằng nhiều loại đá cẩm thạch và những cửa sổ lớn đón ánh sáng mặt trời chiếu qua.
Đã khá lâu rồi cậu mới được nhìn thấy nhiều ánh nắng đến thế. Mặc dù Endable không thiếu ánh sáng, nhưng việc ở sâu dưới lòng đất có nghĩa là ánh sáng mặt trời hiếm khi chiếu tới nó.
Tuy nhiên, cậu gặp khó khăn trong việc tập trung sau khi nhận thấy nhiều người trong hành lang rộng lớn, tất cả đều cúi đầu và quỳ gối.
Đó là một cú sốc đối với Cale; sự hiện diện của tất cả những người xa lạ ở một địa điểm không xác định khiến cậu rơi nước mắt, và cậu sắp khóc.
White Star ngay lập tức nhận thấy đôi mắt đẫm lệ của Cale và nói nhanh.
"Biến khỏi đây."
Không giải thích thêm, tất cả đều rời đi, chỉ để lại Fredo và hai người khác: một người đàn ông lớn tuổi và một đứa trẻ nhỏ, cả hai đều có mái tóc bạc.
Trang phục của họ rất xa hoa và chất lượng cao. Rõ ràng hai người đều thuộc tầng lớp quý tộc cao cấp, mặc dù họ vẫn có địa vị thấp hơn cha cậu nên họ đã quỳ gối trước mặt cậu.
White Star không để ý đến họ nhiều. Hắn liếc nhìn đứa trẻ trước khi quay lại nhìn Cale.
“Đi thôi, đã đến lúc tổ chức sinh nhật cho ngươi rồi.”
Những lời này khiến Cale cảm thấy kỳ lạ.
'Lần cuối cùng sinh nhật của tôi được tổ chức là khi nào?'
Lễ kỷ niệm cuối cùng của cậu ấy là vào khoảng thời gian trưởng nhóm của cậu và Choi Jung Soo còn sống. Đó là một bữa tiệc bất ngờ nhỏ chỉ có ba người họ.
Nhưng Cale vẫn trân trọng những ký ức đó. Đó là khoảng thời gian cậu có thể thư giãn và nghỉ ngơi trước những thử thách của cuộc sống.
Nhưng cậu không thể nhớ lại việc ăn mừng cùng cha mẹ mình vì họ đã qua đời khi cậu, với tư cách là Kim Rok Soo, còn nhỏ.
Chú của cậu, người đã chăm sóc Kim Rok Soo sau cái chết của cha mẹ cậu, có thể thậm chí còn không biết ngày sinh nhật của cậu.
Gã chỉ đơn giản là uống rượu, như mọi ngày. Việc chú cậu không đánh cậu được coi là một điều may mắn.
Bây giờ đã khác; cậu có một người cha dường như thực sự quan tâm đến Cale và yêu quý cậu, mặc dù ông ấy không muốn thể hiện điều đó.
'Bây giờ tôi thực sự có một gia đình.'
Cậu đã có cơ hội cư xử như một đứa trẻ mà cậu luôn mong muốn trở thành.
Cale ôm cổ cha mình và mỉm cười rạng rỡ. White Star không nói nên lời, quyết định chỉ xoa đầu con trai mình.

______________________

Khi cánh cửa lớn mở ra và họ bước vào, Cale nhìn thấy một hội trường được trang hoàng lộng lẫy và chứa đầy những món quà xa hoa, với một chiếc bàn được đặt ở giữa. Đặt trên bàn là một chiếc bánh lớn.
Cha cậu định đặt Cale ngồi trên một chiếc ngai thu nhỏ được làm riêng cho cậu, nhưng Cale từ chối.
“Không, không muốn một mình.”
Cale không đời nào muốn ngồi lên thứ đó; nó quá nhiều. Thay vào đó, cậu thích ngồi trên đùi cha hơn.
White Star thở dài, ôm Cale vào lòng và cùng cậu ngồi xuống một chiếc ghế bình thường hơn.
"Thỏa mãn?"
Cale gật đầu, cảm thấy rất hài lòng, mặc dù cậu vẫn muốn biết tại sao cha cậu lại chọn ăn mừng ở Đế quốc.
Có lẽ nó liên quan đến công việc nào đó liên quan đến người đàn ông lớn tuổi có mái tóc bạc đó.
Nó thật lạ. Tại sao hắn ta lại ở đây, và tại sao con hắn ta cũng cần phải ở đây?
Đột nhiên, White Star gọi đứa trẻ lại trước khi nói với Cale.
"Hắn là món quà của ngươi. Ta nghe nói trẻ con cần những người cùng tuổi để hòa nhập, vì vậy ta sẽ giới thiệu cho ngươi người bạn đầu tiên. Tên hắn là Adin."
Sau khi nghe những lời đó, mọi người đều sửng sốt; Fredo thậm chí còn đánh rơi một món quà xuống đất.
Cale không biết phải phản ứng thế nào hay nói gì. Cậu liếc nhìn Adin, người có vẻ sợ hãi rõ ràng và thậm chí không dám nhìn vào ánh mắt của Cale hay cha cậu.
Mọi thứ không được cải thiện đối với Cale sau khi cậu nhận ra mình đã quen với cái tên này. Nó đã được nhắc đến một hoặc hai lần trong Sự ra đời của một Anh hùng.
'Chết tiệt.'
Adin không chỉ là con của một quý tộc cấp cao mà còn là thái tử của Đế quốc Mogoru, và hắn bị buộc phải trở thành bạn của Cale.
'Điều này không tốt.'
Cale không chỉ tham gia vào những âm mưu trong tương lai mà còn có kẻ thù.
'Không đời nào tên nhóc này sẽ thích mình sau chuyện này đâu.'
Cale cảm thấy một cảm giác không chắc chắn. Cậu không biết nhiều về Đế chế hay Adin. Tuy nhiên, ngày càng rõ ràng rằng cả hai sẽ có ảnh hưởng đáng kể trong câu chuyện đang diễn ra.
Nhận thấy nụ cười tự hào hiện trên khuôn mặt của cha mình, Cale không thể rũ bỏ cảm giác bất an.
'Một chiếc mặt nạ, đôi mắt mệt mỏi và giọng nói ra lệnh khiến người khác phải tuân theo ý muốn của mình...'
Cale thầm nguyền rủa trong đầu, nhận ra nét đặc trưng không thể nhầm lẫn của một kẻ phản diện trong cách cư xử của cha mình.
Cho đến tập thứ năm của Sự ra đời của Anh hùng, không có gì được đề cập đến Vương quốc Endable.
Nhưng có một điều khác khắc sâu vào tâm trí cậu, cậu nhớ rõ ràng một nhân vật phản diện nhỏ nào đó đã xuất hiện sớm trong cốt truyện.
'Cale Henituse.'
Mái tóc đỏ, đôi mắt nâu và thậm chí cả cái tên đều giống hệt giữa cậu và nhân vật phản diện nhỏ bé. Tuy nhiên, mọi thứ dường như không hợp lý.
'Tại sao Cale Henituse lại được một nhân vật phản diện chăm sóc ở một đất nước hoàn toàn khác?'
Cale lắc đầu để tỉnh táo và nhìn cha mình, người có nét giống cậu đến kinh ngạc nhưng chưa một lần ám chỉ rằng Cale có thể không phải là con ruột của hắn. Cảm giác thật kỳ lạ, nhưng Cale nhún vai và coi đó là một sự trùng hợp kỳ lạ.
Bất chấp điều đó, sự thật vẫn là cha cậu có thể làm điều gì đó ngu ngốc trong tương lai, làm phức tạp thêm con đường dẫn đến một cuộc sống lười biếng của Cale.
Thật là bực bội, nhưng Cale biết cậu phải hành động để ngăn cha mình tiếp tục con đường trở thành kẻ phản diện.
Hoặc bỏ chạy, tuy nhiên có điều gì đó khác đang làm phiền tâm trí Cale. 'Chính xác thì cha tôi là ai mà ngay cả một hoàng đế cũng phải quỳ gối trước ông ấy?'
Đang trầm ngâm, Cale không chú ý đến ánh mắt của Fredo. Hiểu sai biểu cảm của Cale, Fredo cho rằng hoàng tử trẻ đang cảm thấy bất an vì món quà của cha mình.
Đó thực sự là sự thật, nhưng vì một lý do hoàn toàn khác.
"Cùng một độ tuổi? Tiểu điện hạ nhỏ hơn hắn sáu tuổi!”
White Star bối rối nhướng mày, không nắm rõ bản chất vấn đề.
"Khoảng cách tuổi tác chỉ là sáu tuổi; thực tế là họ bằng tuổi nhau. Con trai ta chỉ nhỏ hơn nó một chút. Ta không hiểu vấn đề là gì."
Adin vẫn đứng trước White Star và Cale, mắt dán chặt xuống đất. White Star quay lại nhìn con trai mình, người đang nước mắt lưng tròng.
'Nó không thích món quà của ta à?'
Một lần nữa, Cale lại bị hiểu lầm. Sự ồn ào quá mức và những thông tin mới đã chứng tỏ quá nhiều áp lực đối với thân hình nhỏ bé của cậu, và cách duy nhất mà cơ thể cậu có thể phản ứng là khóc.
White Star cau mày.
“Ngươi có ghét món quà của ta không?”
Câu hỏi khiến Cale rùng mình. Không chút do dự, cậu nhanh chóng đứng dậy khỏi lòng White Star, ôm lấy Adin và lắc đầu.
“Không, Cale thích anh ấy.”
Cale sợ rằng nếu cậu bày tỏ rằng không thích món quà, điều đó có thể khiến Adin bị tổn hại hoặc thậm chí bị giết.
Khi Cale liếc nhìn Adin và chạm mắt với hoàng tử hoàng gia, cậu nhận thấy Adin vẫn còn căng thẳng, nhưng có những tia sáng lấp lánh trong mắt anh.
'Thằng nhóc này bị sao vậy?'
Mặc dù nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của Adin, Cale không bận tâm sau khi nghe cha mình thở dài. Bầu không khí đáng sợ xung quanh cha cậu dường như đã tan biến, nhưng nét cau mày của hắn vẫn còn.
White Star cảm thấy hơi khó chịu khi quan sát cách con trai mình ôm lấy đứa trẻ thái tử nhỏ bé.
Anh vẫy tay ra hiệu cho Cale quay lại với anh.
“Ta có thứ khác cho ngươi.”
White Star lấy ra một món quà nhỏ và mở nó ra cho Cale xem.
Những gì Cale nhìn thấy khiến mắt cậu mở to.
Đó là một chiếc thìa vàng, thứ mà trước đây Cale thường cố gắng đánh cắp, nhưng giờ cậu không cần phải lấy trộm nữa vì cậu đã có được chiếc thìa của riêng mình.
Nó khiến Cale ôm chặt cha mình và nói.
“Cảm ơn baba!”
Nghe được những lời đó, White Star trợn tròn mắt, không để ý đến môi mình đang nhếch lên, ôm lại con trai.
“Ngươi là một đứa trẻ kỳ quặc.”
Nhưng White Star đã thắng. Con trai hắn cuối cùng cũng gọi hắn là baba.



Ghi chú của tác giả:
Sau một thời gian dài, Cale cuối cùng cũng gọi White Star là 'papa', trong khi đó Deruth càng đau buồn hơn còn Ron thì càng tức giận hơn.
Ngoài ra, ai đó hãy giúp đỡ Adin, anh ấy đã bị chấn thương từ chương này.
Chương tiếp theo sẽ timeskip để Cale có thể làm nhiều điều ác hơn

Con trans khốn nạn:
Xin lỗi mọi người nhiều vì giờ mới đăng chương mới.
Tui không vào watt được gần 1 năm rồi.
Thống khổ.jpg
Mọi người thông cảm giúp ạ.
:"((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top