Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3 : Làm thế nào để có em bé?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

White Star đã tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo mới và hiện đang quay trở lại văn phòng của mình, nơi Sayeru, Dorph, Fredo và...con quái vật nôn mửa đang đợi.

Hắn ta đang nghĩ liệu mình có thực sự nên giết đứa bé hay giao nó cho Fredo để White Star có thể quan sát Cale từ xa, tuy nhiên anh ấy không thể loại bỏ một hình ảnh nào trong đầu và đó là cách Cale vui vẻ uống bình sữa của mình. trong khi vẫy tay và chân xung quanh. Đôi bàn tay nhỏ bé của cậu bé đôi khi nắm lấy cái chai như thể cậu muốn giữ nó cho riêng mình.

Nó đáng yêu đến mức White Star sẽ từ bỏ niềm kiêu hãnh của mình và để những chuyện như nôn mửa vào người xảy ra.

Hắn ta đang đứng ngay trước cửa văn phòng và thở dài.

'Ta đoán ta sẽ đóng giả làm cha của nó.'

White Star sẽ chỉ làm những việc cần thiết, hắn sẽ không dành tình yêu của mình cho những thứ mà hắnkhông thể làm được. Hắn ta sẽ chỉ cho nó ăn và đặt nó vào nôi hoặc bất cứ thứ gì khác cậu bị biến dạng

Hắn mở cửa và sẵn sàng cho bất cứ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

"Hoan nghênh trở về, bệ hạ."

Điều đầu tiên White Star nhìn thấy là Fredo bên cạnh cũi của Cale, kể từ khi Fredo bế Cale và nói rằng anh ta sẽ tắm rửa sạch sẽ cho cậu ấy. White Star dự đoán rằng Cale hiện đang ngủ trong cũi nên hắn đi ngang qua Sayeru và Dorph và nhìn vào trong cũi để xác nhận giả thuyết của mình.

Những gì hắn có thể nhìn thấy là đứa bé đang cố gắng chiếm hết chỗ trong nôi.

"Làm cho mình thoải mái, hmmm?"

Trở thành một em bé dường như không có rắc rối. Có quá nhiều vấn đề trên thế giới này và Cale đang ngủ ngon lành như thể mọi thứ đều ổn như thể anh không ngủ gần nơi mẹ mình bị sát hại.

'Mập mạp quá.'

White Star phải véo nhẹ hai má, chúng thật mũm mĩm. May mắn thay, Cale không phản ứng nhiều với nó và tiếp tục ngủ.

"Công tước Fredo, hãy cho ta biết mọi thứ ta cần biết để chăm sóc sinh vật này."

White Star tin rằng mình có thể chăm sóc Cale. Một đứa trẻ không cần nhiều như vậy và hắn có đồng minh, nếu hắn không có thời gian thì họ có.

"Tất nhiên, trước hết, ngài cần cho Cale ăn hai đến bốn giờ một lần. Nó có thể là bình sữa hoặc cái này, nó phải đủ lớn."

Những gì Fredo cho thấy là một lọ đầy bột nhão, anh ta đưa nó cho vị vua của mình và đưa ra một ghi chú.

"Mọi thứ ngài cần biết về cách cho Cale ăn đều được viết trên đó và tiếp theo..."

Thứ tiếp theo được làm từ vải trắng. Nó trông giống như đồ lót kỳ lạ và dày cho một người rất nhỏ.

"Cái này là cái gì?"

"Đứa bé, tất nhiên, chúng không thể tự đi và không biết khi nào nên đi tè hoặc ngài biết đấy... vì vậy chúng mặc tã, ngài cần thay tã cho chúng khi chúng làm bẩn."

White Star nhướng mày. Bé không làm được gì? Người đàn ông tóc đỏ đang cân nhắc xem xét lại quyết định giữ lại đứa bé. Hắn nhìn vào chiếc cũi nơi Cale đang ngủ yên bình. Đầu cậu gần như vùi trong chăn.

'Mẹ kiếp.'

"Được rồi, còn gì nữa không?"

Fredo bước tới một chiếc túi lớn, mở nó ra và ném mọi thứ xuống đất.

"Có nhiều đồ chơi cho bé. Bé có thể nắm lấy, nhai, ném và lăn, bất cứ thứ gì. Chơi với đồ chơi là an toàn. Ngoài ra đây còn có một số cuốn sách, mọi thứ ngài cần biết đều được viết trong cuốn sách này. Đó là quá nhiều để tôi đi vào tất cả các chi tiết."

Đối với White Star, thật ngạc nhiên khi công tước thu thập tất cả những thứ cần thiết cho sinh vật nhỏ bé trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Bằng cách nào đó nó có vẻ buồn cười với White Star.

"Anh dốc toàn lực khi nói đến trẻ con, hửm?"

"Đương nhiên, thần tự tin mình là một bậc cha mẹ đáng tự hào, bệ hạ."

'Một bậc cha mẹ đáng tự hào?'

White Star. chưa từng có gia đình, ngay từ đầu hắn đã không biết cảm giác có cha mẹ quan tâm, thậm chí có cha mẹ là như thế nào. Đương nhiên, hắn ta thường thấy các gia đình ở cùng nhau, dành thời gian cho nhau và chơi cùng nhau.

Nhưng chỉ vì hắn có một đứa con cần chăm sóc không có nghĩa là hắn sẽ mong muốn những sự kiện như vậy. Dù sao thì hắn ta cũng không có thời gian cho việc này. Có nhiều việc quan trọng hơn phải làm.

Mục tiêu duy nhất của hắn là trở thành một vị thần và hắn ta bắt sinh vật nhỏ bé này vì nó có thể gây nguy hiểm cho hắn hoặc có thể Ngôi sao Trắng có thể sử dụng đứa bé vì lợi ích của hắn.

Hắn ta sẽ kiểm soát vận mệnh của đứa bé.

"Bá a."

Một tiếng động nhỏ và kỳ lạ được nghe thấy, nó phát ra từ chiếc nôi.

", Oh Cale bé nhỏ của chúng ta đã tỉnh rồi."

______________________________________________________________

Cale cảm thấy rất buồn ngủ sau khi uống và nôn ra cả chai, buồn ngủ đến mức anh cảm thấy như mình sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa nhưng anh tỉnh dậy nhanh hơn anh nghĩ.

Không chú ý, anh ta cũng phát ra một tiếng động từ miệng mình.

"Tỉnh? Không phải nên ngủ mấy tiếng sao?"

Những gì anh nhìn thấy là người cha được cho là của mình, một người đàn ông với mái tóc đỏ và giọng nói trầm mệt mỏi. Nhìn thấy cha mình khiến Cale tự động ngọ nguậy cánh tay của mình.

Đó là một cảm giác kỳ lạ hình thành trong Cale. Ngay cả khi có bố ở đó, cậu ấy vẫn cảm thấy cô đơn, cậu ấy muốn được bố bế và tiếp tục ngủ trong vòng tay của bố.

'Nào, hãy đón nhận tôi và yêu tôi như một người cha nên làm.'

Cánh tay của Cale đang ngọ nguậy và tuyệt vọng được giữ bởi White Star đến mức anh có thể cảm thấy mắt mình rưng rưng. Cale ngạc nhiên về việc anh muốn cha mình chú ý đến mức nào.

Ở kiếp trước, anh không có ký ức khi còn bé, cũng không có ký ức về cha mẹ vì họ mất sớm. Cale được nuôi dưỡng bởi chú của mình nhưng anh ấy không bao giờ nhận được bất kỳ tình yêu nào từ anh ấy nếu anh ấy gây phiền nhiễu hoặc chỉ theo cách của chú anh ấy. Chú của anh ấy sẽ đánh anh ấy.

Cale đã biết rằng cha của anh ấy có lẽ không khác nhiều so với chú của anh ấy, anh ấy có thể biết được nhờ khí chất đáng sợ mà cha anh ấy có và Cale vẫn đang cố gắng để có được tình cảm của anh ấy.

"Dabuuuuuuu~."

"Cái gì? Đừng khua tay nữa và ngủ thêm đi."

Tuy nhiên, cha anh dường như không nhận thấy mong muốn của Cale và tiếp tục theo dõi anh. Cale đã sẵn sàng để khóc thành tiếng một lần nữa khi anh ấy sụt sịt lần đầu tiên, Cale nghe thấy một giọng nói.

"Bệ hạ, đừng tàn nhẫn như vậy. Cale bé nhỏ của chúng tôi muốn được ngài bế."

"Chậc, thật ngu xuẩn..."

Chỉ sau đó, White Star mới phản ứng với tiếng ngọ nguậy và tiếng sụt sịt nhỏ của Cale và ôm Cale trở lại vòng tay của mình. Ngay lập tức, Cale nắm lấy áo choàng của White Star và dụi mặt vào đó.

Trước hành động này, người đàn ông tóc đỏ thở dài và lắc đầu.

"Ta phải làm việc như thế nào khi thứ này luôn muốn ở trong vòng tay của ta?"

Fredo đến từ phía sau và nhìn vào cặp cha con này.

"Thật dễ thương phải không? Đối với Cale, bạn là thế giới duy nhất của nhóc ấy, bệ hạ."

"Chuyện này phạm phải sai lầm lớn."

Sayeru nhìn qua vai của White Star và đi ngay trước mặt anh ấy.

"Barrow, tôi có thể giữ đứa bé cho anh nếu nhóc ấy cản đường anh."

Vua gấu dang tay ra để cho thấy rằng anh ta đã sẵn sàng để giữ Cale. Cale, người đã nghe những lời của Sayeru, chỉ nhìn anh ta một lúc rồi nhìn cha mình.

'Anh chàng này thật đáng sợ...Tôi không muốn bị anh ta ôm.'

Khi còn bé, dường như cảm xúc của Cale rất nhạy cảm và không ổn định, khí chất của cha anh đã khiến anh sợ hãi nhưng người đàn ông tóc nâu thậm chí còn đáng sợ hơn nên anh càng bám chặt lấy áo choàng của White Star.

White Star không thể đọc được từ biểu hiện và hành động của Cale rằng anh ấy muốn ở trong vòng tay của mình nên White Star đã giao Cale cho Sayeru mà không gặp khó khăn gì.

Sayeru cố gắng giữ đứa bé cẩn thận nhất để nó không làm nó bị thương. Thành thật mà nói, anh ấy nghĩ Cale nặng hơn nhiều nhưng thật ngạc nhiên, Cale rất nhẹ và dễ mang theo. Sayeru không ngại ôm Cale thường xuyên hơn.

Điều anh không biết là nước mắt của Cale bắt đầu chảy ra và sẵn sàng khóc to nhất có thể. Một lần nữa, tất cả bắt đầu với những âm thanh sụt sịt lặng lẽ.

"Huh."

Sayeru có thính giác tuyệt vời và nhận thấy tiếng khóc nhỏ trước khi anh ấy có thể phản ứng nhiều hơn.

"WAAAAAAAAA!"

"Cái gì? Tại sao lại khóc?"

Thật không thể tin được tần suất Cale có thể khóc chỉ trong một ngày, ngay cả đối với Cale, thật khó để khóc lại nhưng anh không thể làm gì được. Cale có thể cảm thấy anh ấy sợ hãi như thế nào và anh ấy muốn quay lại với cha mình đến nhường nào.

Cale không thể nhìn thấy White Star nên suy nghĩ của anh tràn ngập lo lắng và nghĩ rằng cha mình đã ra đi mãi mãi như thế nào, ngay cả khi White Star ở ngay sau anh. Nó lại bắt đầu ngọ nguậy và khua tay múa chân khắp nơi.

Ngọ nguậy mạnh đến nỗi cậu tát Sayeru nhiều lần, theo một cách kỳ lạ, nó làm vua gấu bị thương.

"Sayeru, hãy trả Cale bé nhỏ lại cho bệ hạ."

May mắn thay, Fredo vẫn ở đây, sẵn sàng giúp đỡ và cứu vãn tình hình. Trước khi vua gấu có thể di chuyển, White Star đã cướp đi Cale khỏi anh ta.

Cale vẫn khóc nhưng nhỏ hơn nhiều và đầu cậu lại chui vào trong áo choàng của White Star, đôi mắt to nhìn White Star.

"Tôi quên nói, những đứa trẻ ở độ tuổi này thường có tâm lý sợ hãi bị chia cắt."

...

...

...

"Thật mệt mỏi."





~*~

Đôi lời con trans gửi Yuno4482~

Tui không ngờ bồ có chấp niệm lớn như vậy với fic này luôn đó =)))))

Thui vì lâu lâu đọc được cái cmt của bồ cũng thấy vui nên ngoi lên trả nợ cho bồ nè.

Giờ lặn tiếp đây =))))))))))).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top