Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5 : Thú vị nhưng nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở vương quốc Endable trời đã khuya, White Star vẫn đang ngồi trên bàn viết tài liệu với mái tóc giờ đã cắt ngắn đi khá nhiều.

Cả ngày, White Star bận rộn với mọi công việc giấy tờ, cho ăn và chăm sóc Cale. Hắn cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết đến mức hắn cảm giác mình có thể ngủ thiếp đi, điều không thể xảy ra vì lời nguyền.

"Haiz..."

White Star thở dài và nhìn xuống Cale đang ngủ ngon lành. Con thỏ sang trọng được đặt trên bàn của White Star.

Bên cạnh việc giật tóc và khóc vì cây bút, Cale đã cư xử đúng mực.

Trong hàng nghìn năm White Star đã sống, hắn đã nhìn thấy nhiều đứa trẻ khác. Những con thú nhỏ khóc liên tục và ném nắm đấm của họ về mọi hướng. Thật khó để White Star hiểu tại sao những người khác lại muốn có con.

Nhưng bây giờ...

Hắn ta có thể hiểu được điều đó.

Một sinh vật nhỏ bé như Cale thật hấp dẫn. Nó tạo ra những tiếng động cao kỳ lạ, cố gắng chạm vào mọi thứ trước mắt và thậm chí còn cố gắng ăn những thứ không thể ăn được. Sau đó ngủ gật khi ngồi trong lòng White Star.

Thật ngạc nhiên làm sao một đứa bé lại có thể hài lòng với những thứ nhỏ xíu.

"Woa..."

Cale nghe thấy tiếng ngáp. Cậu tỉnh dậy sau một giấc mơ đầy vàng. Phần kinh hoàng; cha cậu ấy cũng ở với cậu.

"Ngủ ngon chứ?"

Cale ngước nhìn cha mình, người đang nói chuyện với cậu. Cha cậu luôn có một giọng nói mệt mỏi như vậy. Tuy nhiên, cậu vẫn giơ hai tay lên trời, cố chạm vào mặt cha mình.

"Haa, ngươi muốn cái gì?"

White Star đỡ Cale nhẹ nhàng nhất có thể và đặt cậu ấy ngồi xuống bàn, hắn ta di chuyển ghế của mình lại gần bàn để Cale có thể chạm vào mặt hắn.

Cha của Cale liên tục hỏi Cale muốn gì; tuy nhiên, hắn thực sự biết đứa bé ước gì. White Star rất giỏi đọc Cale.

Những bàn tay nhỏ xíu chạm vào mọi ngóc ngách trên khuôn mặt của White Star. Hắn vẫn không thể tin được Cale nhỏ bé như thế nào. Một cơ thể nhỏ như vậy với một cái đầu khổng lồ.

Nếu White Star chạm tay vào mặt Cale, hắn có thể che toàn bộ khuôn mặt của cậu, điều mà White Star đã làm ngay bây giờ.

Hắn ta muốn bỏ tay ra nhưng Cale đã nắm lấy tay hắn và bắt đầu gặm nó.

"Ngươi có đói không?"

Đã một thời gian kể từ khi Cale ăn bữa ăn cuối cùng. Tuy nhiên, nghĩ về việc nó đã diễn ra như thế nào vào lần trước...

'Có lẽ mình nên gọi Sayeru...'

Dù Cale trông đáng yêu như thế nào với cái chai, White Star không muốn bị nôn mửa khắp người lần nữa nhưng Cale có thể khóc trong vòng tay của Sayeru.

Đột nhiên, hắn nhớ đến thứ bột mà Fredo đã cho hắn xem. Một giải pháp thay thế cho việc cho Cale ăn.

"Thật đáng để thử."

Cale vẫn đang ngồi trên bàn trong khi White Star đã biến mất, vì vậy cậu đã tìm kiếm chiếc bút vàng, nhưng cậu ấy không thể tìm thấy nó. Cái bút không có trên bàn.

'Có phải hắn cất nó đi khi biết tôi sẽ cố tìm nó không?'

Cậu ghét cách cha cậu nghĩ về mọi thứ. Mọi người sẽ nói rằng White Star là một người cha chu đáo.

Cánh cửa mở ra cho thấy cha của Cale, hắn ta cầm một chiếc thìa trên tay, tay kia là một cái lọ. Nhìn chiếc thìa hai lần, Cale nhận thấy nó được làm hoàn toàn bằng vàng.

"Awuu."

Ngay lập tức, Cale giơ tay lên. Cậu ấy muốn cái thìa.

"Vâng vâng, ta đến đây."

Trở lại chỗ ngồi của mình, White Star mở chiếc lọ có bột nhão bên trong. Nó trông không ngon lắm.

"Ngươi thực sự muốn cái này?"

Câu trả lời duy nhất mà hắn nhận được là Cale vẫn đang giơ tay lên trời. Thật là một đứa trẻ thiếu kiên nhẫn.

"Được rồi."

Hắn ta lấy một thìa bột đầy và chuyển nó một cách chậm rãi và cẩn thận cho Cale, hy vọng không làm đổ. Tuy nhiên, khi chiếc thìa ở gần Cale, cậu mở miệng theo phản xạ, Ngôi sao Trắng dừng lại.

Hắn không biết tại sao, nhưng hắn thấy thật kỳ lạ khi đứa bé biết thức ăn đang đến. Thứ này không biết gì về thế giới này; thức ăn có thể bị nhiễm độc nhưng nó đã mở miệng.

Cale nhận thấy thức ăn không đến nên cậu ngậm miệng lại.

"Aaaa..."

Cậu phát ra một tiếng động nhỏ buồn bã.

Ngay lập tức,  White Star nhét chiếc thìa vào miệng Cale.

"Đừng có ồn ào như vậy nữa."

Nó đáng yêu đến mức khiến White Star nghĩ đến việc trêu chọc đứa bé.

Chiếc thìa quá đầy và phần lớn bột nhão đổ ra mặt và quần áo của Cale, tuy nhiên dường như Cale không bận tâm, cậu đã ăn những gì có trong miệng.

Sau đó, cậu nhúng tay vào đống hỗn hợp bị đổ và trải nó ra khắp bàn. May mắn là không có giấy tờ nào bị hư hại.

"...thật khó chịu."

White Star đang cân nhắc cái nào tốt hơn; nôn mữa hoặc có tất cả thức ăn trên em bé và trên bàn. Không ai trong số họ là dễ chịu.

Hắn ta tiếp tục cho Cale ăn và làm nhiều thứ lộn xộn trên bàn cho đến khi chiếc ly cạn sạch.

Mọi thứ đều đầy thức ăn, không chỉ Cale và cái bàn mà còn cả White Star, chiếc ghế và sàn nhà chỉ vì Cale không chỉ muốn ăn mà còn được chơi.

Đối với Cale, thật thú vị khi chơi với nó. Cậu đổ lỗi cho cơ thể mình, vẫn còn, đã lâu rồi cậu không phấn khích như vậy.

"Úc..."

Tuy nhiên, cha cậu không thích nó nhiều như Cale. White Star có một cái cau mày sâu sắc trên khuôn mặt.

"Chúng ta cần phải dọn dẹp chỗ này."

'Chúng ta?'

Cale tự hỏi cha cậu đang nói đến ai.

"Oa!"

White Star nắm lấy Cale bằng một tay và mang cậu như một cái túi đầy rác. Thật kỳ lạ, nó rất thoải mái nên Cale không khóc.

"Cả hai chúng ta đều cần tắm ngay bây giờ."

Những lời đó thật đáng sợ đối với Cale.

'Ông ta sẽ dìm chết tôi sao?'

Dù thế nào đi chăng nữa, Cale phải chấp nhận số phận của mình.

________________________

"Hoàn hảo."

Fredo nói sau khi cho tay vào nước để kiểm tra nhiệt độ của bồn tắm.

"Tại sao ngươi ở đây?"

White Star nghiến răng. Hắn không định để Fredo đến thăm và càng không định giúp lo nước tắm.

Nhưng bây giờ, hắn đang đứng đó không mặc quần áo và với Cale trong tay ngay bên cạnh Fredo, người đã mặc quần áo đầy đủ. White Star không biết vì sao mà trong lòng cảm thấy không thoải mái.

"Nghe nói bệ hạ cùng tiểu điện hạ tắm rửa."

"Và?"

"Em bé cần một nhiệt độ nhất định."

White Star nhướng mày. Chuyện đó có quan trọng đến thế mà người hầu của hắn cũng không biết sao?

"Ngươi nói người hầu của ta không có năng lực?"

"Khi nói đến trẻ sơ sinh, vâng, thưa bệ hạ."

White Star cau mày, nhưng hắn không thể phủ nhận sự thật.

"Và tôi phải nói rằng, nó rất đáng để đến. Tôi rất thích quang cảnh này."

Fredo ngừng giao tiếp bằng mắt và dời mắt sang nơi khác. White Star không muốn biết ý của anh ta. Hắn cao giọng và chỉ về phía cửa.

"Cút khỏi đây!"

Công tước chỉ cúi đầu, không bị ấn tượng bởi giọng nói cao vút của vị chúa tể của mình.

"Vâng, thưa bệ hạ."

Cuối cùng, sau khi cánh cửa đóng lại, White Star chỉ còn lại một mình. Chà, Cale vẫn ở đó, nhưng điều đó vẫn ổn.

"Bây giờ, đã đến lúc để được làm sạch."

White Star đang muốn đi vào, lại đột nhiên cảm giác được trong nước truyền đến hơi ấm.

"Cái gì?"

Lời nguyền của hắn ta có nhiều tác dụng, một trong số đó là không còn cảm thấy hơi ấm nữa nhưng giờ hắn có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ nước.

Có phải vì đứa bé không?

Hắn ta nhìn Cale, người dường như có biểu hiện bối rối trong một thời gian ngắn và sau đó đặt cậu xuống sàn nhà lạnh lẽo.

'Tên khốn này tắm một mình sao?!'

Tuy nhiên, Cale không thể đọc được suy nghĩ của cha mình, nhưng cậu không muốn ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo nhìn cha mình đang tắm.

Vì vậy, cậu bắt đầu khóc như một đứa trẻ và thật dễ dàng để làm cho nước mắt chảy ra.

"WAAAAAAAAAAAAA!"

Cale đã hét to hết mức có thể nhưng lần này cha cậu đang bận kiểm tra nhiệt độ bằng tay khi tay hắn chạm vào nước, White Star chế giễu.

"Ha! Sinh vật này thật thú vị."

Sự ấm áp mà hắn cảm thấy cách đây không lâu đã biến mất. Hắn ôm lấy Cale đang khóc và một lần nữa hắn có thể cảm nhận được sức nóng.

"Thú vị, thực sự thú vị nhưng cũng thật nguy hiểm."

Con vật nhỏ bé giờ đang bấu móng tay vào da của White Star thật là nguy hiểm.

'Ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, không thể để ngươi chết. Có nhiều điều ta cần tìm hiểu.'

White Star cười toe toét, điều đó khiến Cale sợ hãi.

"Tới giờ tắm rồi con trai."

Cale không thích những từ đó, liệu hắn có thực sự dìm chết con trai mình không?

Nhắm đôi mắt to của mình, Cale sớm cảm nhận được làn nước ấm áp và sau một phút, cậu vẫn có thể thở và nhận ra mình đang ngồi giữa hai tay và hai chân của cha mình ...

Cậu mở mắt ra lần nữa để nhìn thấy đôi chân nhỏ lơ lửng của mình. Cale không biết tại sao nhưng cậu không thể ngừng nhìn vào mặt nước lấp lánh vì ánh sáng. Sau đó, cậu bắt đầu thử lấy những viên lấp lánh nhỏ.

Cale biết rằng cậu không thể lấy chúng nhưng tâm trí cậu muốn chạm vào chúng.

Không mất nhiều thời gian để Cale bắt đầu vẩy nước và tạo ra những con sóng nhỏ vì đôi tay nhỏ bé của cậu không thể làm gì hơn thế.

White Star lắc đầu.

"Tại sao ngươi lại thích điều này?"

Tuy nhiên, một lần nữa, White Star lại thấy đứa bé thật đáng yêu.

Họ đã tắm lâu hơn dự kiến. White Star là người nhanh chóng kết thúc buổi tắm, tuy nhiên, lần này thì không.

___________________________

Tóc vẫn còn ẩm, White Star đang đứng trước giường với Cale trong tay. Bây giờ việc hắn ta mang sinh vật nhỏ này đi khắp nơi là bình thường.

White Star muốn thử một lần nữa.

White Star thường quay trở lại văn phòng của mình và đặt Cale vào tay hắn nhưng bây giờ khi biết Cale có thể ảnh hưởng đến lời nguyền, White Star nghĩ rằng hắn ta có thể ngủ lại sau hơn một nghìn năm.

Hắn đã hy sinh giấc ngủ của mình và nhiều thứ khác cho mục tiêu của mình. Tuy nhiên, White Star vẫn muốn ngủ lại vì hắn ta vô cùng mệt mỏi.

Không nói lời nào, hắn bước đến giường và nằm xuống, không buông Cale lấy một lần. Hắn ta kéo hắn và đứa bé vào sâu trong chăn rồi ôm lấy Cale.

Cái đầu to của Cale ở ngay trước mặt White Star. Cha cậu có thể ngửi và cảm thấy tóc cậu. Mùi rất dễ chịu, tóc của em bé mềm mại và hơi cù vào mũi.

Chiếc giường êm ái và ấm áp, mọi thứ thật khác xa với những gì hắn từng biết.

Hắn muốn khám phá những điều mới mẻ đó nhiều hơn; tuy nhiên, không hề hay biết, Ngôi sao Trắng đã chìm vào giấc ngủ say.

Sự nghỉ ngơi đầu tiên của hắn sau một ngàn năm.




Đôi lời con trans :

Khen tui đi, 1 ngày 2 chap.

Tui xứng đáng được lặn 1 tháng mà đúng không =))))))))?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top