Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHUYỆN CŨ (2)

"Đến chỗ tôi, anh không chết được đâu."

Edit bởi Nọc (ourcutehome)

Thời gian dọn dẹp phòng thi tuy dài nhưng cũng ngắn.

Một mặt là để xem thí sinh có đủ dũng cảm hay không, mặt còn lại thì để xem thử số của thí sinh đó có đỏ hay không.

May mắn đến được phòng thi đơn giản, thì phiền phức rắc rối gì cũng ít hơn hẳn. Còn mà xúi quẩy dính phải phòng nào khó nhằn ấy, thì xem như tự nhảy xuống mồ chôn.

(1)Bản gốc dùng chữ 搭进去: Có thể dịch là chỗ chết, tùy các ngữ cảnh. Ví dụ như 把命给搭进去 (gieo mình vào nguy hiểm), 把自己搭进去 (chui đầu vào rọ).

Hệ thống quy định thời gian xử phạt là ba ngày.

Ông lão ở đây đã lâu, cũng như chứng kiến rất nhiều.

Cứ mỗi khi kết thúc kỳ hạn ba ngày, thí sinh thì chẳng thấy bóng dáng đâu, giám thị phụ trách phải đi tìm rồi lôi về, mới xem như là đã xử phạt xong.

Nhưng Tần Cứu lại là một con thiên nga lạc bầy của giới thi cử, thế nên lúc nào anh cũng đi trước thời hạn.

(2)Bản gốc dùng 一朵奇葩 – đóa hoa kỳ lạ: Ngày trước, từ này để chỉ những bông hoa đẹp đẽ. Ngày nay, nó ẩn dụ cho thứ nổi bật trong đám đông. Thường dùng để chỉ những người/sinh vật kỳ lạ trên thế giới, như một người làm việc gì đó không tưởng, hay để khen một tác phẩm văn học, một nhân vật xuất chúng. Từ này trung lập nhưng cốt vẫn dùng để khen ngợi. -> Cách dịch: Mình lấy ý nghĩa từ truyện cổ tích vịt con xấu xí, đủ đáp ứng điều kiện ẩn dụ, khen ngợi và chỉ những thứ nổi bật trong đám đông.

Có khi chỉ vẻn vẹn nửa ngày, quá lắm thì một ngày thôi.

Chi tiết hơn thì ông lão không còn nhớ kỹ, chỉ nhớ rõ được một lần Tần Cứu quá đáng nhất....

Ngày đó, sau khi Tần Cứu nhảy ra, những cánh cửa sổ sát đất đều đóng lại như lúc mới đầu.

Cơn mưa xối xả vẫn chưa dứt, cứ như nó đang muốn trút sập cả cửa kính.

Ông lão nhìn ra ngoài cửa sổ, hồi tưởng lại một câu chuyện cũ xa xưa.

Lão luôn ngẫm nghĩ tự hỏi rằng, tại sao bản thân mình cứ mãi canh giữ chốn này như thế, nhưng rồi lão vẫn chẳng lần mò được lý do vì sao.

Càng ngồi càng chán, lão bật một chiếc nút trên bệ kim loại để xem chút lịch sử ghi chép cho giải khuây.

Khu giám thị có những bàn điều khiển như thế, bố trí ở những nơi xử phạt, liên kết với nhau.

Không mấy quyền lực, chỉ dùng để ghi chép mà thôi.

Cho dù là giám thị hay thí sinh, chỉ cần người đó từng có hành vi phạm quy, đều có thể tra ra được.

Những người ở đây thường chẳng có hứng thú gì với mấy bản ghi chép nhàm chán ấy, nhưng lão lại rất thích chúng.

Họ tên thí sinh đều rất xa lạ, số hiệu của các giám thị cũng chẳng khớp.

Lão lật xem các bản ghi chép phạm quy, hòng chỉ để bấu víu chút hơi người ở lại.

Chỗ này đã tuân thủ quy định đến quá độ, đến mức ngay cả người nào cũng như người nào, những cái xác không hồn chuẩn quy định.

Chỉ khi vùng ra khỏi những quy tắc, âu mới để lộ sắc màu của sự sống.

Cho nên ở nơi đây, người như Tần Cứu quả là rất hấp dẫn.

Ghét cũng được, thích cũng thế.

Dù sao chỉ cần bạn đã chú ý tới anh, sẽ luôn nhớ kỹ anh.

Ông lão lật thêm vài trang nữa, lại gục đầu xuống bàn ngủ gật mất.

Không biết đã ngủ bao lâu, cơn sét lại đánh thức lão.

Trong lúc đang mơ mơ màng màng, lão thoáng nghe được tiếng gõ cửa.

Cc cc cc—

Ai thế nhỉ?

Ông lão mở mắt ra, theo bản năng nhìn về phía thang máy. Cửa thang máy vẫn đang đóng chặt, không có ai bước ra.

Huống hồ thang máy nhà ai lại phải gõ cửa thế kia chứ?

Lão đánh một cái ngáp, đang muốn ngủ tiếp.

Tiếng gõ ca lại vang lên.

Cc cc cc—

Ông lão choàng tỉnh ngỡ ngàng, kinh ngạc nhận ra, tiếng gõ vang lên từ phía cửa sổ...

Ông bước đến xem thử, thiếu chút nữa là vứt luôn cái bộ xương già này.

Bên ngoài cửa sổ sát đất, sắc trời càng một tối sầm.

Mưa vẫn còn đang như tuôn như xối, vệt nước mưa ào ạt chảy dọc kính cửa sổ, ánh đèn khu giám thị cứ như đèn đường của lòng thành phố đang phản chiếu trên mặt kính.

Ở giữa ánh đèn đường phản chiếu, thấp thoáng bóng ai đó.....

"........."

Ông lão ôm ngực, cẩn thận lùi bước.

Bên ngoài cửa sổ có một cái ban công hơi hẹp, gượng đứng đó thì chắc cũng được một người.

Anh chàng thí sinh tên Tần Cứu kia có vẻ như vừa mới trèo lên, đang ngồi xổm ở trên đó, vừa tháo dây đeo màu trắng trên tay trái xuống.

Ông lão lặng yên quay đầu nhìn thoáng thời gian. Tính từ lúc cậu ta nhảy qua cửa sổ..... còn chưa được sáu tiếng đồng hồ??

Đang ngây ngẩn, cửa thang máy đột nhiên "tinh" một tiếng rồi mở cửa.

Một giám thị trẻ tuổi vận đồng phục đi ra.

Dường như hắn vừa mới từ phòng họp đi tới, còn mang mắt kính chuyên dụng, tròng kính ám màu nâu sẫm che nửa khuôn mặt.

Ông lão ngoái đầu liếc nhìn.

Ngay cả khi chỉ có nửa khuôn mặt để lộ, nom vẫn có thể mường tượng được một dung mạo hại người(3) đến thế nào.

"Cu.... ti đón thí sinh à?" Ông lão chn ch hỏi.

Giám thị không mấy nhiệt tình: "Trùng hợp đi ngang qua thôi."

Ông lão như gp được cu tinh, lp tc nói: "Ti đúng lúc, ti đúng lúc! Thí sinh kia va ra kìa."

Ông nhanh chóng bm nút công tc.

Cửa sổ sát đất đột nhiên biến mất, gió lạnh với mưa ào ạt thổi vào.

Tần Cứu đứng thẳng người, cắn mở nút cột của dây đeo bên tay phải, nâng mí mắt nhìn vào trong phòng.

Tích tắc thấy giám thị nào đó thoáng bất ngờ, anh ngay lập tức cười rộ lên.

"Tôi cứ nghĩ hôm nay phải đợi lâu hơn chút nữa cơ, ai ngờ lại nhanh thế đấy."

Anh vuốt mái tóc ngắn ướt nhẹp ra sau, tay cầm hai sợi dây mòn mà đi vào, anh nói với ông lão: "Lấp một chỗ vứt rác vất vả lắm sao?"

Lão cong khoé miệng, chỉ vào kế bên chỗ mình ngồi: "Bên kia có thùng rác đấy."

Tần Cứu đi vứt rác xong, lại tiện tay giúp ông bấm nút công tắc. Cửa sổ sát đất khép lại, mưa gió cũng đã bị cản lại bên ngoài.

"Có lẽ ông phải tìm một người lau sàn giúp mình đấy." Tần Cứu cúi đầu nhìn, mỗi một bước chân của anh bước qua đều để lại một dấu chân ướt nhẹp.

Đây là lúc đ nói chuyn lau nhà sao? Lão thm nói.

Tuy là nãy giờ không nhìn mặt giám thị, nhưng lão cảm thấy hắn nhất định đang mặt nhăn mày nhó cho mà xem.

"Anh hoàn thành yêu cu dọn dẹp ri à?" Giám thị hỏi.

"Đúng vy."

"Nhanh như thế?" Giám thị hoài nghi.

Ý cười của Tần Cứu càng sâu: "Tôi biết cậu đang nghi ngờ tôi, nhưng mà cậu nói như thế này làm tôi có cảm giác hơi.... đắc ý."

"........"

Môi giám thị nhp mt cái cng đ.

Ông lão nhịn không được mới chen vào, hỏi: "Vậy giờ làm gì đây?"

Trước đó không có ngoại l như thế này.

Hệ thống quy định, thí sinh phạm quy phải ở khu giám thị tận ba ngày, vốn dĩ ba ngày đấy đều phải cắm đầu cắm cổ dọn dẹp, không cần suy nghĩ tới vấn đề ăn ở.

Bây giờ chưa đến một ngày mà Tần Cứu đã đi ra, hai ngày còn lại liền trở thành chuyện đau đầu.....

"Có quy định nào liên quan không?" Ông lão hỏi.

Giám thị nói: "Không có."

Hắn dừng một chút lại bổ sung một câu: "Trước mắt thì không."

Trước mắt.....

Ông lão nghĩ thầm, chờ thêm hai người như vậy nữa, thế nào hệ thống cũng phải thầm tăng thêm quy định liên quan ngay.

Giả dụ bây giờ không ở lại được, trước vẫn phải cho thí sinh phạm quy một nơi dừng chân nào đó đã, kẻo lại đụng độ thêm một chú thiên nga bỏ xa người bình thường nào nữa.

Nhưng đó đều là chuyện về sau.

Hiện tại, một chú thiên nga lạc bầy vẫn còn đang đứng trước mặt họ này.... nói xem làm gì được.

Giám thị là kẻ rất tàn nhẫn.

Hắn nhìn quanh, bèn nói với ông lão: "Cho anh ta một cái giường, hai ngày nữa tôi đến đón."

Tn Cu nheo đôi mt.

Ông lão lp tc nói: "Không được không được."

"Có vn đ gì sao?"

"Không có giường." Ông lão nói: "Đng nhìn ch này ln mà hiu lm, cái gì cũng không có, chỉ đủ cho lão thôi."

Trong lúc nói chuyn, Tn Cu đt nhiên nghiêng đu ht xì mt cái rõ to.

Môi giám thị từ đang cong biến thành thẳng.

Cách một lớp mắt kính, có thể thấy chân mày của hắn nâng lên.

Mt lát sau hn xụ mt nói: "Theo tôi xung lu."

Tần Cứu: "Hử?"

Giám thị: "......Theo tôi xuống lầu. Đừng để tôi nói lần thứ ba."

"Đi đâu thế?" Tần Cứu giả giọng ma, thì thào bảo: "Tôi vừa mới bị mắc mưa, thể lực bị tiêu hao nặng nề, giải quyết cho có lệ như thế khéo mất một mạng người."

Ông lão nhịn không được trợn trắng mắt.

Lão hoài nghi bên dưới lớp mắt kính, cậu giám thị này chắc cũng muốn giở giọng chửi thề lắm rồi đó.

Giám thị mặt không cảm xúc nhìn Tần Cứu trong chốc lát, nói: "Đến chỗ tôi, anh không chết được đâu."

Tần Cứu thoáng bất ngờ.

Không ch đi phương trả li, giám thị đã xoay người đi đến ch thang máy.

Tần Cứu dựa bên bàn điều khiển, nhìn chằm chằm bóng lưng hắn trong chốc lát, sau liền đứng đứng thẳng người lên.

Thang máy "tinh" một tiếng, giám thị cũng không chờ hắn, lập tức đi vào.

Tần Cứu vẫy vẫy tay với ông lão, sải bước chân đến. Cửa thang máy đang khép, anh đưa tay chắn lại, cười rộ bước vào trong.

..........

Chuyện về sau , ông lão cũng đã không nhớ rõ nữa.

Hình như Tần Cứu thật sự ở chỗ giám thị kia tận hai ngày.

Để đạt được mục đích trừng phạt cũng như tránh cho thanh niên phạm quy Tần Cứu được buông thả quá đà, dưới tiền đề chuẩn quy định, hệ thống kỳ thi đã bổ cứu thêm một ít biện pháp, xem như là chút chắp vá cho chính lỗ hỏng của nó.

Giám thị dành ra một căn phòng, hệ thống sẽ lấy căn phòng đó dựng thành một phòng tạm giam. Cách thức bày trí cũng giống như những phòng tạm giam bình thường khác, như copy paste vậy thôi.

Hai ngày còn lại, Tần Cứu ở trong căn phòng tạm giam ấy.

........

Phương thức xử phạt này chỉ duy trì được một thời gian.

Nửa năm hay là một năm?

Dù sao nếu có ai đi trước kỳ hạn xử phạt trước, đều sẽ bị giam tại chỗ của giám thị.

Sau này, hệ thống đột nhiên sửa đổi.

Có thể là nó cảm thấy như vậy không ổn, cũng có thể bởi vì càng có thêm nhiều thí sinh đi trước kỳ hạn xử phạt.

Nghe nói nó đã dựng riêng một nơi cho thí sinh vào ở, bên cạnh đó còn thêm không ít hạng mục quy định.

Những chuyện sau đó nữa, lão cũng không biết.

Tuổi tác lão càng ngày càng cao, trí nhớ càng ngày càng kém, đã không còn để tâm đến những chuyện bên ngoài nữa.

Lão chỉ nhớ một chuyện, bắt đầu từ một hôm nào đó, thí sinh Tần Cứu đã không còn xuất hiện nữa.

Mà cậu giám thị kia cũng chẳng có lấy một tin tức nào.....

(3)Dung mạo hại người ở đây mang nghĩa như sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đổ quán đình xiêu ấy. (Từ này đã từng được giải thích một lần, dùng bởi hai người khác nhau trên cùng một người, mọi người có thể nhớ được chương nào không nà?)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ddca