Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Tiến Triển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng bởi vì cậu bé lạ mặt ấy cứ nghĩ hắn là con nhà giàu, rồi thiếu thốn tình thương cha mẹ các kiểu nên cậu bé nguyện ý chăm sóc hắn, ngày nào cũng sang nhà hắn nấu ăn, rồi hầu hạ hắn tắm rửa, lau dọn nhà cửa các kiểu giống hệt vợ nhỏ.

Còn hắn thì cứ mặc kệ, vì hắn vốn vô cảm, đâu có biết tình thương là cái moẹ gì.

Vả lại mỗi lần hắn ăn đều ăn sạch sẽ, tuyệt đối không lưu lại dù chỉ một mẩu ở trong nhà, còn vũ khí của hắn chính là sức mạnh siêu nhiên của hắn. Vậy nên là lỡ cái cửa nhà hắn có bị trộm mất đi nữa hắn cũng không có lo.

Này. Tôi khuyên anh là anh nên tận dụng cái vẻ đẹp của mình đi chứ, đi làm idol, diễn viên, người mẫu gì đó đi. Tiền nhiều lắm đấy! Nếu anh mà nghe lời tôi tôi sẽ trở thành fan bự số 1 của anh luôn.

Đây là lần thứ mấy cậu nói câu này rồi đấy?

Phiền phức quá. Hắn mệt mỏi lắm rồi. Lúc nào cũng lải nhải có cái câu này.

Anh có nghe tôi nói gì không đấy? Anh bị điếc hả.

Điếc...cái đầu em. Tôi còn nghe được âm thanh cách đây cả dặm. Dám bảo tôi điếc?

Tôi nói lại nhé. Tôi nói là anh nên...

Được rồi! Sao cậu có cái câu này nói mãi thế hả?

Hắn đột nhiên quát lên khiến cậu bé giật bắn người, mắt cũng rơm rớm.

Nói xong mãi không nghe động tĩnh gì hắn mới quay sang nhìn thì thấy cậu bé nước mắt chảy dài, miệng thì mếu máo.

Hình như nạn nhân của hắn ngoài máu ra thì còn chảy cái thứ nước này ra khỏi mắt nữa rồi sau đó mới chết. Đây là do sợ hãi sao?

Hắn không tự chủ được ngồi xổm xuống, với tay lên lau nước mắt cho cậu bé.

Bộ tôi đáng sợ lắm sao? Làm cho mắt cậu chảy cả cái nước này ra...

Cậu bé đang khóc ngon lành nghe hắn nói đến đây cũng nhịn không được bật cười nghiêng ngả.

Phụtt. HA HA HA HA HA HA HA. Cái nước mà anh nói...gọi là khóc đấy. Cái gì mà...làm cho mắt chảy cả cái nước ra...HA HA HA HA HA HA HA HA ui mẹ ơi mắc cười chết mất.

Cậu bé ôm bụng nằm ra sàn mà cười.

Hắn cứ chăm chú nhìn cậu bé.

HA HA HA...hả? Anh làm gì thế?

Hắn đưa ngón tay cái miết nhẹ môi cậu bé rồi chính mình cũng nhe răng ra thử làm theo.

Anh làm cái gì đấy? Học cười à? Anh thật là...khóc cũng không biết, cười cũng không biết, anh có phải là con người không vậy?

Cậu bé chỉ nói chơi thôi mà làm hắn hồn bay phách lạc tưởng đâu bị lộ rồi.

Nhìn vậy thôi chứ không ngờ cậu bé cũng thông minh phết! Chết rồi. Lộ rồi thì làm sao đây?

Hắn lo lắng quan sát từng hành động của cậu bé.

Anh làm theo tôi này. Nhe răng ra, nhếch mép lên...

Nhưng rồi hắn bị cậu bé hút hồn, cứ nhìn mãi cái bờ môi căng mọng đỏ hồng đó... không biết có vị gì nhỉ?

Hắn chậm rãi đưa mặt lại gần, đưa tay giữ ót cậu bé rồi nhẹ nhàng hôn lên bờ môi ấy.

Cậu bé bất ngờ trợn mắt lên. Tim đột nhiên đập rộn ràng.

Không được, đây là nụ hôn đầu của mình, phải đẩy ra chứ, mình bị làm sao thế này.

Hắn mút lấy nhẹ nhàng. Đây gọi là hôn nhỉ, hắn hay thấy con người làm thế này với nhau.

Đến khi hắn thoả mãn, bỏ cậu bé ra thì phát hiện hồn vía cậu bé đã bay lên mây.

Cộc cộc cộc

Có tiếng gõ cửa vang lên.

Cậu bé giật mình, vội đưa tay lên che miệng, mặt ửng hồng lên.

Hắn ra ngoài mở cửa.

A xin chào! Tôi đến từ công ty giải trí Rainbow. Thứ lỗi vì đã làm phiền anh. Xin cho hỏi anh có hứng thú với showbiz không ạ? Gương mặt của anh rất đẹp, nếu được quảng bá sẽ rất nổi tiếng. Anh có muốn kí hợp đồng với chúng tôi không?

Làm sao mà biết được hắn ở đây? Hắn đã bị lộ chưa nhỉ?

A xin lỗi. Nãy tôi vô tình gặp anh ở trên đường, vì bị gương mặt anh thu hút nên mới theo lên đây. Không gấp đâu ạ, anh cứ từ từ mà suy nghĩ, đây là danh thiếp của tôi. Sau khi kí hợp đồng sẽ không bắt anh phải đi làm việc liền, sẽ cho anh một thời gian làm quen. Xin lỗi vì đã làm phiền anh. Chào anh nhé!

Chàng trợ lý đó cúi gập người xuống thể hiện sự lễ phép rồi chạy mất hút.

Nếu như mà hắn tham gia vào showbiz, liệu khả năng bị lộ có cao hơn không? Liệu hắn có còn đi giết người được nữa hay không?

Hắn chúi đầu vừa đi vừa nhìn tấm card, tông phải cậu bé té cái rầm xuống đất.

Ai ai cũng khuyên hắn thế này. Hay là cứ thử nhỉ?

Này. Tôi hỏi cậu. Cậu cảm thấy tôi hợp với cái nào hơn?

Cậu bé liếc nhìn tấm card trên tay hắn liền hiểu ra.

Anh có biết hát, biết nhảy hay biết diễn gì không?

Hắn vẫn đực mặt ra.

Haizz. Quên mất hắn đối với mấy thứ này lại rất ngốc.

Sau đó cả đêm cậu bé chạy tới chạy lui bật đủ thứ video minh hoạ, rồi chỉ dạy hắn đủ kiểu mà đều không được.

Quả nhiên là chỉ có làm người mẫu thôi. Hay là do mình chỉ chưa đúng cách?

Alo. Xin chào. Tôi chính là người hôm bữa anh tìm đến nhà đây. Tôi quyết định rồi, tôi sẽ kí hợp đồng. Cơ mà tôi chưa biết mình phù hợp với cái gì. Có thể đến công ty ngay bây giờ luôn được không ạ? Tôi muốn được làm quen một chút.

Cậu bé giả giọng hắn nghe điện thoại, thoạt nhìn rất buồn cười.

Nào Taehyung. Đi thôi. Tôi dắt anh đến công ty. Đến đó sẽ có người dạy anh. Rồi anh sẽ biết mình phù hợp với cái gì.

Cậu bé đẩy hắn vào trong, lập tức có người nhận ra hắn, đưa hắn đi mất.

Cứ tưởng là hắn ngốc sẽ không biết làm cái gì, đến khi được giáo viên chỉ bảo tận tình, hắn lại làm rất tốt. Một nhân tài hiếm thấy.

Giọng hắn rất trầm ấm, khi đã kiểm soát được giọng của chính mình rồi liền hát rất hay.

Và cũng vì thể chất đặc biệt của hắn nên hắn nhảy cũng rất tốt, chỉ là mới đầu chưa quen còn hơi bị cứng, chưa được lưu loát.

Còn phần diễn xuất thì do hắn đôi khi cũng có xem ti vi, nên hắn nhớ lại biểu cảm của diễn viên trên ti vi mà bắt chước theo. Có điều hắn chưa biết điều khiển biểu cảm của chính mình nên sẽ được rèn luyện thêm.

Và cộng thêm cả thân hình tuyệt đẹp của hắn, hắn được định là sẽ debut làm một idol. Nhưng sau một hồi tranh cãi thì công ty quyết định cho hắn debut solo với tư cách là một idol. Bởi vì hắn quá đặc biệt, không thể cho hắn ra mắt chung với kẻ khác được.

Sau này khi ra mắt với tư cách là diễn viên, hắn sẽ trở thành một thần tượng toàn năng, sẽ đứng trên đỉnh cao. Nhưng con người hắn ngốc nghếch như vậy, không biết liệu sẽ như thế nào.

Bây giờ mọi chuyện tạm ổn. Nhưng hắn vốn không phải con người. Không thể ăn uống như con người được.

Rắc rối sẽ dần kéo đến.

Liệu hắn có còn che giấu được?

Mọi chuyện rồi sẽ ra sao?

Hết chương 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top