Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác chết lần thứ bảy (03)

Đối diện với đôi mắt đơn thuần trong trẻo của thiếu niên, tầm mắt Du Đường lướt qua khuôn mặt tím bầm, cần cổ đầy vết máu ứ đọng, quần áo sũng máu bị xé rách tung tóe, và cả bàn tay đang cẩn thận nắm lấy ngón tay y kia, nơi cổ tay vẫn còn đầy miệng vết thương chồng chất lên nhau, lúc này còn đang chảy máu ròng ròng.

Mà dù cho bị biến thành một đống thịt lẫn lộn bầy nhầy, hắn vẫn cứ cười tươi xán lạn đơn thuần như trẻ con.

Ngoan ngoãn đến mức làm người ta đau lòng.

Du Đường hít sâu vào một hơi, dằn xuống đau xót trong đáy mắt, nhẹ nhàng nắm lại ngón tay thiếu niên rồi trả lời hắn: "Anh không phải chủ nhân mới của em, anh là người....."

Hai chữ "Người yêu" đến bên miệng rồi chung quy lại bị nuốt xuống không nói ra.

Rốt cuộc thì lần này cũng là lần đầu tiên Du Đường gặp vai ác, giờ mà trực tiếp xác định quan hệ thì chắc chẳng khác tên biến thái là mấy.

Du Tiếu mà nghe thấy chắc sẽ bị dọa cho sợ nhảy dựng lên mất.

Du Đường ngập ngừng một lát, châm chước dùng từ, mới tiếp tục nói:

"Từ nay về sau, anh sẽ trở thành người nhà của em, bảo hộ em để em không bao giờ phải chịu tổn thương nữa."

Nói xong thì bế ngang Du Tiếu lên, cố gắng để không chạm vào miệng vết thương, để hắn yên tâm dựa vào lồng ngực của mình.

Thế giới này Du Đường không còn là vị thần y ốm yếu đi ba bước hộc máu một lần kia nữa, mà là thượng tướng, là quan chỉ huy của Đế Quốc, có thân thể khỏe mạnh cùng quyền lực khiến người người đều phải ngưỡng mộ, cho nên, lần này đổi lại y tới bảo hộ vai ác.

Nỗ lực dùng thời gian giới hạn của sinh mệnh ở thế giới này, để Du Tiếu không còn trải qua khổ cực, cảm nhận được hạnh phúc của cuộc sống.

"Trưởng quan......." Nhân viên vận chuyển lúc này đã biết được thân phận Du Đường từ miệng của bảo vệ trạm thu gom, gã thấy Du Đường đang bế Du Tiếu trong lòng thì nhìn hắn với ánh mắt tràn ngập khinh thường rẻ rúng, giống như đang nhìn thứ rác rưởi dơ bẩn nào đó, giật lùi về sau nửa bước mới nói: "Thứ này được gọi là Smile Robot, ở tinh cầu chúng tôi chỉ cần bước ra bất kỳ cửa hàng nào cũng có thể mua được, ngài thật sự không cần phải nhặt về thứ đồ chơi rác rưởi đã bị người ta vứt đi này đâu."

Bảo vệ ở bên cạnh cũng tiến lên muốn nhận lại Du Tiếu từ trong tay Du Đường: "Đúng vậy, thưa trưởng quan, ngài đưa nó cho tôi đi, chốc lát nữa chúng tôi sẽ phải mang nó với cả đống rác Robot kia đi tiêu hủy, đừng để thứ rác thải này làm bẩn quần áo của ngài."

"Grào--- uồm ——"

Thấy gã đi lại gần, Tiểu Kim bèn nhảy ra làm tư thế chuẩn bị tấn công, tiếng gào rống vang vọng khắp bãi rác khổng lồ, nhóm bảo vệ sợ đến mức suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất, theo bản năng lôi vũ khí ra định đối phó với Tiểu Kim, lại đối diện với tầm mắt lạnh băng của Du Đường.

Nhìn thấy đối phương mặc quân phục uy nghiêm đeo đầy huân chương đại biểu cho chức vụ thượng tướng cao ngất trời thì lại ngượng ngùng thu hồi toàn bộ súng ống.

Bầu không khí chung quanh nhất thời cứng lại, im phăng phắc.

Du Đường ôm thiếu niên trong lồng ngực, quay đầu nhìn về đống xác chết của Smile robot đang mỉm cười nhắm nghiền đôi mắt sau lưng mình, lạnh lùng nói: "Có lẽ những Robot này ở trên tinh cầu các cậu chỉ là món đồ chơi được định giá, nhưng ở trong mắt tôi, bọn họ cũng có dung mạo của con người, bọn họ cũng sẽ bị thương, cũng sẽ cảm nhận được đau đớn, cho nên tôi cho rằng các cậu không thể dùng thái độ như vậy để đối xử với bọn họ."

Thanh âm của Du Đường trầm thấp, từng câu từng chữ đều như búa tạ gõ vào lòng tất cả những kẻ đang đứng ở đây.

"Các vị, tôi hy vọng mọi người có thể an táng những Robot này."

"Dùng đúng cách thức đối xử với con người để lo liệu hậu sự cho bọn họ."

Nói đến đây, y ngừng lại một chút mới tiếp tục nói: "Chuyện này không phải là mệnh lệnh của thượng cấp đối với mọi người, nhưng tôi hy vọng mọi người có thể suy xét lại hành vi của chính mình, nghiêm túc chấp hành."

Du Đường rất rõ ràng, hiện giờ y đang ở một nơi xa lạ cách tinh cầu quê hương của bản thân mấy trăm năm ánh sáng, sau khi tiến hành tiếp nhiên liệu cũng phải đi thêm một vòng mới có thể tới được Đế Quốc Oro ở tinh cầu La Đức.

Cho nên không thể trực tiếp xé rách mặt với những cư dân ở đây. Dù sao cũng phải để lại cho đối phương một chút mặt mũi, cũng là để an toàn tránh cho trường hợp bị đâm sau lưng.

Những người ở đây bị y nói cho một thôi một hồi, đại để có lẽ đã sinh ra được chút cảm xúc ít ỏi ở đáy lòng, họ ậm ừ trong chốc lát rồi cũng gật đầu đồng ý với Du Đường.

Du Đường nhìn lại đống xác chết chồng chất của những Robot thê thảm kia, than nhẹ một hơi rồi bảo Tiểu Kim đi trước dẫn đường, đưa Du Tiếu rời khỏi chốn địa ngục trần gian.

Cũng bởi vậy, y không hề chú ý tới thiếu niên đang nằm trong lòng mình kia, khi nghe được những câu bênh vực cho Smile Robot thì dưới đáy mắt chợt lóe lên một đốm sáng rất nhỏ.

Trạm thu gom cho người đánh xe tới, cung kính mời Du Đường lên xe, chở về trạm nhiên liệu.

Lúc này phi thuyền đã hoàn thành việc tiếp nhiên liệu, có thể cất cánh ngay lập tức.

Phó quan Hạ Vũ kinh ngạc hết hồn khi nhìn Du Đường mang về một thiếu niên bẩn thỉu dơ dấy, anh ta đón Du Đường lên phi thuyền, rồi lại không nhịn được dò hỏi thân phận thiếu niên xa lạ.

"Chuyện này cậu không cần biết." Du Đường che giấu thân phận của Du Tiếu, chỉ nói rằng: "Cậu chỉ cần biết một việc, về sau cậu ấy sẽ ở bên cạnh tôi, sẽ trở thành người thân mật nhất của tôi. Tất cả mọi người không ai được phép làm khó cậu ấy, đã hiểu chưa?"

Lời vừa thốt ra khỏi miệng đã khiến Hạ Vũ và Tiểu Kim đều trợn mắt há hốc mồm.

【 Oa, quá ghê gớm!! Ký chủ, lời này của ngài quả thật đúng là quá thẳng thắn!!!! 】 hệ thống reo hò cực kỳ vui vẻ:【 Người thân mật nhất, oa há há há há!!! Chủ Thần đại nhân mà nghe được lời này, sợ là sẽ vui muốn chết luôn!!】

Hạ Vũ vẫn còn đang kinh ngạc trợn tròn mắt, anh ta đã từng gặp qua một Du Đường vì ai nói ra những lời kinh thiên động địa như vậy bao giờ?

Trưởng quan nổi tiếng là người đàn ông độc thân vàng mười ở đế quốc Oro .

Tuy xuất thân bình dân, lại có thể dùng năng lực cực kỳ xuất sắc thi đậu vào trường quân đội tiếng tăm lừng lẫy, trong thời gian còn học tại trường đã ẵm hết các giải thưởng lớn bé, ngoại trừ khía cạnh học văn hóa ra, những mặt khác đều xứng đáng là số một toàn tinh cầu.

Sau đó vừa tốt nghiệp đã thân chinh bay vào vũ trụ tiến vào chiến trường tinh tế, dù là hỗ trợ Đế Quốc khai cương khoách thổ, hay là đánh lui tiến công của dị tộc vũ trụ vào Đế Quốc, mỗi lần đều dễ như trở bàn tay, chiến thắng khải hoàn trở về.

Tuổi chưa quá ba mươi, đã trở thành huyền thoại quân sự kiêu hùng nhất trong lịch sử của Đế Quốc.

Ở đế quốc Oro, người hâm mộ Du Đường có thể đứng xếp hàng mấy vòng quanh tinh cầu còn chưa hết, cả nam cả nữ chẳng thiếu một ai.

Nhưng bản thân Du Đường lại không hề có hứng thú với bất kỳ người nào, ở phương diện tình cảm phải nói rằng là thanh tâm quả dục chẳng khác nào cao tăng đắc đạo nơi chùa miếu.

Thế mà hôm nay.......

Trưởng quan vô tình vô dục của anh ta, lại mang về một thiếu niên!!!

Lại còn bế kiểu công chúa!!

Lại còn nói rằng thiếu niên này sẽ trở thành người thân mật nhất của mình!!

Có vấn đề!

Tuyệt đối cực kỳ có vấn đề!

Hạ Vũ nhìn Du Đường với ánh mắt mừng rỡ sáng lấp lánh như sao, phảng phất như thấy được cây vạn tuế nở hoa, khô mộc mọc chồi non.

Nửa ngày sau mới trịnh trọng nói với Du Đường: "Đã hiểu!!"

Du Đường bị âm thanh vang dội đinh tai nhức óc của anh ta làm giật nảy mình, cứ cảm thấy đối phương hình như đã hiểu tới tận chỗ nào.

Nhưng y cũng không có thời gian mà để ý đến những việc nhỏ nhặt đó, chỉ bế Du Tiếu vào thẳng phòng tắm, cũng bảo Hạ Vũ gọi bác sĩ trong phi thuyền tới, mặt khác thì chuẩn bị sẵn quần áo sạch sẽ và thức ăn nóng sốt đưa vào phòng ngủ.

Du Đường đặt Du Tiếu lên sô pha bằng da trong phòng tắm, ngồi xổm xuống, dùng tư thái thấp hơn đối mặt với thiếu niên rồi hỏi: "Tên của em là gì?"

Du Tiếu cười nói: "Thưa chủ nhân, tên của em là 1394, chủ nhân cũ thường gọi em là 13 hoặc là đồ tạp chủng......"

Con ngươi tối đen chẳng có lấy một chút ánh sáng của hắn phản chiếu lại ảnh ngược của khuôn mặt Du Đường, nhưng nụ cười tươi rói vẫn treo trên môi: "Hiện giờ, em đã thuộc về ngài."

"Ngài là chủ nhân mới của em, ngài có thể đặt cho em một cái tên mới. Hoặc có thể trực tiếp gọi em là 1394 đều được ạ."

Du Đường khẽ cau mày rồi nói: "Vừa rồi anh đã nói với em, quan hệ giữa chúng ta không phải quan hệ chủ tớ, về sau hai ta sẽ trở thành người nhà."

"Còn mấy chữ số kia không phải là tên, hiện giờ anh sẽ đặt cho em một cái tên mới, lấy họ của anh. Tên của em là Du Tiếu."

"Sau này em có thể gọi anh là anh hai, hoặc trực tiếp gọi tên của anh là Du Đường."

Nói xong, Du Đường vươn tay nhẹ nhàng xoa mái tóc rối bù của thiếu niên, hỏi nhỏ: "Còn anh.... thì gọi em là Tiếu Tiếu nhé? Được không?"

-------

editor anh quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top