Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác chết lần thứ bảy (11)

Vui thì vui lắm đấy, nhưng không bao lâu sau, tiếng còi xe cảnh sát giao thông đã hú inh ỏi ngay sau lưng hai người bọn họ.

Du Đường nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy xe cảnh sát giao thông đang dí sát ngay đằng sau xe.

"Chủ nhân!! Có người đuổi theo chúng ta!!" Du Tiếu vẫn còn đang vui lắm, hắn ôm lấy eo Du Đường mà hô vang: "Bọn họ là cảnh sát giao thông ạ?"

Du Đường nghe thấy ngữ khí vui vẻ của hắn thì tâm can cũng mềm nhũn ra, gào lên đáp lời:

"Ừ, bọn họ là cảnh sát giao thông, bởi vì anh chạy quá tốc độ nên mới bị bọn họ đuổi bắt!!"

"Vậy chúng ta đừng để bọn họ bắt được chúng ta!!"

Giá trị hưng phấn vẫn đang trên đà thăng tiến, Du Tiếu gào lên: "Em không muốn bị bắt!! Em còn muốn đi hóng gió với chủ nhân!"

Lý trí Du Đường tự nhủ rằng đây rõ ràng là biết luật mà vẫn phạm luật, phỏng chừng đến lúc bị tóm cổ lại phải viết báo cáo kiểm điểm.

Nhưng nghĩ đến Du Tiếu, lại cảm thấy rằng làm càn một lần cũng chẳng có gì ghê gớm.

"Được, vậy thì ôm chặt vào."

"Vâng!!"

Vì thế.....Du Đường hết sức sảng khoái chơi trò đuổi bắt, bốc đầu lạng lách trên đường phố với xe cảnh sát.

Nửa tiếng sau.....rốt cuộc thì hai kẻ vi phạm pháp luật đua xe giữa ban ngày ban mặt kia vẫn bị hàng tá xe cảnh sát vây lại ở ngay giao lộ.

Mười mấy cảnh sát giao thông vũ trang từ đầu đến chân nhanh chóng nhảy vọt ra từ trong xe, còn tưởng rằng hai người là phần tử khủng bố, sôi nổi giơ vũ khí nhắm thẳng vào người Du Đường và Du Tiếu.

Biểu tình vừa nghiêm túc vừa khẩn trương, bắc loa phát thanh quát lên vang vọng khắp quảng trường thủ đô: "Hai người rốt cuộc là kẻ nào?! Không biết rằng phương tiện lưu thông trong nội thành thủ đô không được vượt quá 200km/h à!"

"Mau tháo mũ bảo hiểm ra! Giơ tay lên!"

Du Đường cực kỳ phối hợp tháo mũ bảo hiểm xuống, treo lên tay lái, giơ hai tay lên đầu.

Du Tiếu cũng ngoan ngoãn làm theo, nhưng đôi con ngươi vẫn sáng lấp lánh, có thể nhìn ra được sự hưng phấn lúc nãy vẫn chưa rút đi tí nào.

Trên gò má vẫn lưu lại dấu vết đỏ ửng nhàn nhạt, nụ cười xán lạn treo trên môi xinh đẹp vô cùng.

Đám người tò mò tụ tập chung quanh nhìn thấy gương mặt thật của hai kẻ to gan dám đua xe trên đường phố giữa ban ngày ban mặt thì sôi nổi reo hò.

"Là Du thượng tướng!!"

"A a a a!! Du thượng tướng!!"

"Đây, đây là lần đầu tiên tôi thấy người thật ngoài đời!!"

"Oa a a a! Đẹp trai quá, đẹp trai dữ dội luôn!!"

Tiếng gào thét hú hét chói tai vang lên từng đợt từng đợt xung quanh làm sống lưng Du Đường tê rần.

Nếu không có những cảnh sát giao thông đang vây quanh ngăn cản, Du Đường sợ rằng mình sẽ bị đám người đang điên cuồng gào thét kia xông lên đè chết tươi.

Mặc dù đã biết trước rằng nguyên chủ là vạn nhân mê hàng thật giá thật, nhưng mê tới mức độ này thì.....quá đáng sợ!

"Ai kia? Đứa nhóc bên cạnh thượng tướng là ai thế?" Có người chú ý tới Du Tiếu, không nhịn được cảm thán: "Cậu ta cũng quá xinh đẹp luôn đó!! Vừa rồi hình như cậu ta còn đang ôm eo thượng tướng phải không?"

"Không phải thượng tướng trước giờ không hề yêu thích ai sao? Sao lại mang theo một cậu trai đi ra ngoài chơi, lại còn mặc thường phục?"

"Chẳng lẽ là đang hẹn hò?!"

"Không!! Không thể nào! Ôi, tan nát cõi lòng!!"

Trong tiếng hú hét ầm ĩ xung quanh của cư dân thủ đô, nhóm cảnh sát giao thông vội thu hồi vũ khí trên tay, mặt mũi cũng hơi có vẻ xấu hổ.

Cảnh sát giao thông dẫn đầu cung kính hành lễ với Du Đường rồi nói: "Xin lỗi thượng tướng, là do chúng tôi thất lễ."

"Không phải, chuyện này vốn dĩ là do tôi vi phạm pháp luật trước." Cảnh sát giao thông xấu hổ một thì Du Đường xấu hổ mười.

Rốt cuộc thì Du Đường vốn dĩ là công dân tốt luôn tuân thủ luật pháp, lần này chỉ là vì muốn dỗ Du Tiếu vui vẻ nên mới phạm sai lầm, hiện giờ nỗi hưng phấn đã rút đi, phát hiện bản thân gây ra phiền phức lớn như vậy cho cảnh sát thì trong lòng cũng cảm thấy áy náy không thôi.

Y gãi đầu bối rối, ngượng ngùng nói: "Anh lập biên bản rồi bắt chúng tôi đến cục cảnh sát đi thôi."

Cảnh sát giao thông thấy Du Đường phối hợp nghiêm túc như vậy, không hề ỷ vào quyền cao chức trọng mà ép người, tức khắc sinh ra vài phần hảo cảm với y.

Biểu tình cũng không còn xấu hổ ngại ngùng như ban đầu, nhưng thái độ lại càng cung kính hơn vài phần.

Còn tự tay mở cửa xe mời hai người lên.

Du Đường ngồi trên xe nhìn đám người cuồng nhiệt đang vây quanh dòm lom lom thì thở phào một hơi.

Xem ra, ngồi xe cảnh sát rời đi chính là biện pháp an toàn nhất hiện giờ.

Nhưng lại không hề biết, ở cái thời đại bùng nổ tin tức này, ảnh chụp của mình và Du Tiếu đua xe giữa đường đã bị những người vây xem rải đầy trên mạng.

Trong lúc nhất thời, những lời đồn đại nổi lên bốn phía, tất cả mọi người đều điên cuồng suy đoán xem chàng trai xinh đẹp có thể được Du Đường đích thân mang ra ngoài chơi rốt cuộc là ai.

Mà dù cho bên ngoài sóng to gió lớn bao nhiêu, trong mắt của Du Đường đang ngồi trong xe cảnh sát hiện giờ cũng chỉ có một mình Du Tiếu.

Y nói với Du Tiếu: "Tiếu Tiếu, chúng ta đã vi phạm pháp luật, cho nên bây giờ phải bị áp giải đến cục cảnh sát."

Cũng vừa lúc dùng chuyện này để giáo dục Du Tiếu: "Chúng ta chạy siêu tốc độ thì cảm thấy rất vui sướng, nhưng chạy trong nội thành thì là vi phạm pháp luật, cho nên hiện giờ bản thân anh đã phạm lỗi, sau khi tới cục cảnh sát, chúng ta cần phải khiêm tốn nghiêm túc tiếp nhận phê bình khiển trách, thừa nhận sai lầm, biết chưa?"

Nét đỏ ửng trên gò má Du Tiếu đã tan đi không ít, nhưng đôi mắt vẫn lấp lánh như sao trời, hắn cười cong mắt thành vầng trăng non, gật đầu vâng dạ: "Vâng, em biết rồi."

Nhưng vừa nói xong, hắn lại chợt nhớ tới những lời nói của cư dân xung quanh thời điểm bị vây ở giao lộ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên chút cảm giác khó chịu, bèn quay sang nói với Du Đường: "Chủ nhân, vừa rồi khi còn ở giao lộ, ánh mắt những người kia nhìn ngài rất kỳ quái, em còn nghe thấy có người nói rằng muốn sinh con cho ngài...."

Du Đường: "???"

Hắn hỏi Du Đường: "Ngài sẽ đồng ý sinh con với bọn họ sao?"

"......" Du Đường đối diện với ánh mắt tò mò của Du Tiếu, thật sự không nhịn nổi phì cười.

"Đương nhiên là không rồi." Y hỏi lại Du Tiếu: "Anh không yêu bọn họ, tại sao lại có thể cùng họ sinh con đẻ cái?"

"Yêu?" Từ này với Du Tiếu vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.

Bởi vì chủ nhân thứ hai của hắn luôn luôn nói rằng gã thích bạn gái cũ của mình, nhưng miệng thì nói yêu nhưng lại tay đấm chân đá với hắn, người mà gã cảm thấy giống với bạn gái cũ.

Khiến hắn cho rằng khi yêu người nào đó thì sẽ phải ngược đãi họ.

Nhưng Du Đường lại nói rằng bạo hành và ngược đãi đều là hành vi sai trái.

Như vậy...... Rốt cuộc thì "yêu" là cái gì?

Vấn đề nào không hiểu thì hắn đem vứt cho Du Đường.

Du Đường rối rắm suy nghĩ một chút, vươn tay xoa đầu tóc mềm mại của hắn, mới tiếp tục nói: "Đột nhiên em hỏi như vậy, anh cũng không biết làm thế nào để giải thích rõ ràng cho em hiểu."

"Thôi để cho em một ví dụ đi, tỷ như bây giờ em ăn kẹo hoặc sô cô la, sẽ cảm thấy rất vui vẻ, chứng minh cho một chuyện rằng em thích ăn đồ ngọt."

"Đem chuyện này liên kết với quan hệ giữa người và người." Du Đường nói: "Khi em cùng người em yêu ở bên nhau, em sẽ cảm thấy rất vui sướng rất thỏa mãn, sau đó càng lúc em sẽ càng muốn hiểu biết thêm về người đó, muốn biết sở thích của người đó, muốn tìm mọi cách khiến người em yêu vui vẻ, muốn tiếp xúc thân thể, muốn tới gần, muốn ôm hôn......"

Sau khi trải qua quá nhiều thế giới, Du Đường đã có thể làm lơ những tiếng Phạn Âm luôn rền vang trong đầu.

Hiện giờ trái tim y kiên định với tình yêu đối với Ngụy Uyên, cho nên nếu nói về vấn đề yêu thích, Du Đường cũng không còn giống kẻ ngu ngơ thiếu một cọng dây như ban đầu, ngược lại còn thành chuyên gia tình cảm, đạo lý nói rõ ràng đâu ra đấy.

Nếu như Tiểu Kim có mặt ở đây, nhất định sẽ vỗ tay hoan hô y nhiệt liệt.

Chỉ đáng tiếc rằng lúc này Tiểu Kim còn đang bị nhốt ở trong nhà, buồn khổ nằm bò gặm cắn khúc xương đồ chơi.

Du Tiếu lẳng lặng nghe lời giải thích của Du Đường, nghiêng đầu ra điều đang phân tích gì đó, chợt nhớ tới hình ảnh khi công chúa Đường Kỳ ôm chầm lấy Du Đường, nũng nịu nói rằng cô ta rất yêu thích Du Đường. Lại kết hợp với ánh mắt cuồng nhiệt của đám người lúc nãy nhìn Du Đường, dần dần chậm rãi mở to hai mắt.

Tiếp theo đó, Du Đường còn chưa kịp nói thêm gì, hắn đã xem cảnh sát giao thông trong xe như không khí, nhào qua ôm chầm lấy eo y.

Gắt gao ôm chặt lấy người bên cạnh, cọ cọ mặt mũi tóc tai vào cổ và gò má Du Đường, cọ tới cọ lui một thôi một hồi.

Giá trị hưng phấn trong đại não không ngừng dâng cao, Du Tiếu cẩn thận cảm thụ phần vui sướng này, lần đầu tiên thật lòng thốt lên: "Em biết rồi! Em cũng yêu chủ nhân! Em siêu siêu yêu chủ nhân! Em muốn sinh con cho chủ nhân!"

Du Đường:???

Cảnh sát giao thông:?!!!!!!

--------

editor anh quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top