Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác chết lần thứ bảy (31)

Trong Điện Nghị Sự, đứng bên cạnh nữ vương là vị đại thần được tín nhiệm nhất, bà ta ngồi trên vương tọa, dùng nửa con mắt liếc từ địa vị trên cao xuống dưới, dừng lại nhìn lom lom trên người Du Đường và Du Tiếu.

Có lẽ bà ta đã nhận ra gì đó, nét hiền hòa vờ vịt treo trên mặt hàng ngày đều bay biến, thần sắc trở nên sắc bén nghiêm túc.

"Du thượng tướng, ta nhớ rõ ta không hề gọi ngươi đến." Bà ta lạnh giọng hỏi: "Ngươi thử giải thích cho ta nghe xem, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"

"Thần tới để phân xử với bệ hạ." Sau khi hành lễ với nữ vương, Du Đường đứng dậy nhìn thẳng vào bà ta, không tự ti không kiêu ngạo hỏi: "Thần chỉ muốn hỏi bệ hạ một chuyện rằng tại sao ngài lại dùng tới biện pháp hạ độc để kiềm chế người yêu của thần."

Lời này thốt ra làm tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Trên đường tới đây, Du Đường vẫn chưa nói với Du Tiếu về việc y định nói gì với nữ vương, cho nên Du Tiếu căn bản không ngờ Du Đường lại to gan nói thẳng thừng như vậy.....

Thần sắc trên mặt nữ vương càng lúc càng lạnh lẽo, nhưng bà ta lại nhoẻn miệng cười rộ lên: "Hóa ra ngươi biết chuyện rồi à?"

"Du thượng tướng, ngươi có gì để đến đòi phân xử với ta đây?"

"Cậu ta chỉ là một tên lưu dân, dám tự tiện xâm phạm trái phép trang viên tư gia của thân vương, còn hành hung Chu thượng tướng đến mức tàn tật, hiện giờ vẫn còn đang nằm viện tiến hành chữa trị. Chỉ tính riêng mỗi một tội thôi cũng đủ để mang ra xử tử hình, ta tha cho cậu ta một cái mạng, chỉ dùng độc dược kiềm chế để cậu ta thay ta làm việc, coi như lấy công chuộc tội, về tình hay lý, chuyện này đều không hề có bất kỳ vấn đề gì."

"Lời này của bệ hạ có lỗ hổng." Du Đường thẳng thừng: "Ngài đã bỏ qua phân đoạn tố tụng thẩm tra xử lý."

"Ngày ấy trong bữa tiệc tẩy trần, thần đã bị hạ độc trong rượu do Chu Nam Phong chuẩn bị, thú cưng của thần là Tiểu Kim cũng bị cưỡng chế tiêm thuốc giãn cơ để bắt giữ, những việc Chu Nam Phong làm đã đủ để cấu thành hành vị phạm tội mang tính chất hình sự, thần có quyền khởi tố gã ta ra trước tòa án đế quốc, mà Du Tiếu vì thần mới làm những chuyện vi phạm pháp luật như xâm phạm trái phép tư gia và hành hung thân vương quý tộc, sau này qua thẩm tra của bên công tố có thể liệt vào hành vi phòng vệ chính đáng mà xử lý, đó là biện pháp tốt nhất và duy nhất để ngăn lại hành vi của Chu Nam Phong khi ấy. Mà sau cùng Chu thân vương đã sử dụng vũ khí hạng nặng để tấn công thần và Du Tiếu, ý đồ cố ý mưu sát thượng tướng, đây là tội nặng nhất chỉ sau tội cố ý mưu sát hoàng tộc trong quy chế pháp luật của đế quốc Oro."

"Nếu thần thật sự muốn làm to chuyện này, hoàn toàn có biện pháp dựa vào năng lực của bản thân để giải quyết vấn đề, chẳng qua chỉ là hao phí nhiều thời gian, tiền tài và sức lực."

"Mà bệ hạ ngài chẳng qua chỉ là đứng ra trước, giúp thần bỏ đi những giai đoạn rườm rà tốn công kia mà thôi."

Du Đường mỉm cười khách sáo, ngữ khí lại cực kỳ nghiêm túc: "Cho nên, nếu đã nói đến mức này rồi, thần chỉ hy vọng ngài mở ra một con đường, giúp người yêu của thần có thể thoát khỏi sự kiềm chế của độc dược."

"Mà thần cũng sẽ nhớ kỹ ân tình của bệ hạ, sẽ càng trung thành vì ngài mà hiệu lực."

Giọng nói của Du Đường quanh quẩn vang vọng trong Điện Nghị Sự, tựa như mũi kim châm thẳng vào nội tâm nữ vương.

Mặc dù Du Đường biết độc dược vốn không có tác dụng gì với Du Tiếu, nhưng nữ vương lại không hề biết, hơn nữa, đây là phép thử của y đối với vị nữ vương bệ hạ này.

Một nhà cầm quyền tài ba nên lắng nghe lời nói của thần tử.

Nếu cả khí độ này nữ vương bệ hạ cũng không có, mà vẫn như cũ ngày ngày nghĩ đến chuyện lục đục nội bộ, nghi kỵ người chung quanh, như vậy thì cái vị trí kia sợ rằng bà ta không ngồi lâu được.

Du Tiếu đứng cạnh Du Đường, ngạc nhiên đến nỗi liên tục liếc mắt ngó người đàn ông đang đứng sánh vai với mình.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy một Du Đường như vậy!

Vì hắn mà thẳng thừng trắng trợn nói những lời ngang ngạnh với nữ vương bệ hạ!

Oa oa oa Đẹp trai quá đi!

Trái tim trong lồng ngực vô thức đập thình thịch thình thịch, Du Tiếu lặng lẽ liếm môi, không nhịn được nhớ đến hương vị của Đường Đường tối hôm qua.

A, lại muốn cắn một miếng.....

"Xem ra Du thượng tướng thật sự rất yêu thương người yêu bé nhỏ ngọt ngào này của ngươi." Không khí căng thẳng giữa hai bên bị tiếng cười của nữ vương phá vỡ.

Bà ta lại treo lên môi nụ cười hiền hòa thương dân như con, nói rằng: "Thuốc giải đương nhiên ta có thể cho, nhưng thượng tướng cũng nên trả lời ta một vấn đề, người yêu của ngươi rốt cuộc là có lai lịch như thế nào? Vì sao có thể thoát khỏi hỏa lực của vũ khí hạng nặng mà không mất lấy một sợi tóc? Nếu ngươi không giải thích được, một kẻ nguy hiểm như cậu ta nếu không sử dụng thủ đoạn cứng rắn để kiềm chế, sợ là về sau sẽ trở thành mối họa lớn cho đế quốc."

Trong lòng Du Đường khẽ nhúc nhích.

Y biết đây là bậc thang nữ vương đưa ra cho mình, hơn nữa còn có thêm ý tứ hòa hảo muốn mượn sức lực. Nhưng tiền đề là bà phải xác định được việc Du Tiếu có thể sinh ra uy hiếp với bà hay không.

Nghĩ đến đây, Du Đường lại quỳ một gối cung kính hành lễ với nữ vương, cao giọng hô vang: "Bẩm bệ hạ, Du Tiếu là một công dân đủ tư cách của đế quốc Oro, hơn nữa hôm qua đã thông qua kỳ thi sát hạch vào trường quân đội, sau khi tốt nghiệp sẽ gia nhập quân đội, trở thành quân nhân, dốc sức vì đế quốc, dốc sức vì bệ hạ."

"Thần có thể dùng chính tính mạng của thần để đảm bảo, cậu ấy sẽ tuân thủ nghiêm ngặt đạo đức cùng pháp luật của đế quốc, tuyệt đối sẽ không làm việc trái pháp luật, càng sẽ không làm ra bất kỳ việc gì phản bội đế quốc, tổn thương bệ hạ."

Du Đường tuy rằng từ đầu đến cuối không hề nhắc tới lai lịch thân phận của Du Tiếu, nhưng tất cả những gì cần hứa hẹn đều đã làm, những gì cần nói đều đã nói.

Làm nữ vương muốn hỏi cũng không thể tiếp tục hỏi.

Người phụ nữ tinh tế kiêu ngạo chễm chệ ngồi trên vương tọa chống cằm ngẫm nghĩ một lúc, thần sắc trên gương mặt mấy phen biến hóa, cuối cùng lại quy về bình tĩnh phẳng lặng như mặt hồ. Trong con ngươi thế mà lộ ra dáng vẻ thưởng thức nhàn nhạt.

Bà ta vốn dĩ luôn cho rằng Du Đường là một khúc gỗ trơ trơ bảo gì làm nấy, từ đầu đến cuối chỉ là con rối gỗ mặc cho bà cầm dây điều khiển.

Không ngờ là bà ta coi thường vị thượng tướng anh hùng này rồi.

Người này cũng không phải hoàn toàn là kẻ đầu gỗ, cũng hiểu được cách khéo léo cò cưa đưa đẩy với bà ta, cũng sẽ vì người mình yêu mà tranh thủ, mà thay đổi bản thân.

Từng giây từng phút lặng lẽ trôi qua, nữ vương mới cong cong đôi mắt phượng hẹp dài, người phụ nữ diễm lệ cao quý trên ngai vàng kia nói: "Vậy ta sẽ tin ngươi một lần này."

Lời này của nữ vương thật ra là ngoài dự kiến của Du Đường.

Trong lòng chợt cảm thán, vị nữ vương bệ hạ này quả là rất tài năng.

Người đã thống trị cường quốc Oro vài thập niên, lý nào có thể là kẻ ngu xuẩn nông nổi hết thuốc chữa.

"Cảm tạ bệ hạ đã thấu hiểu cho thần."

Lúc này Du Đường mới đứng dậy, nữ vương sai đại thần bên người đi lấy thuốc giải, chờ đến khi thuốc được mang tới thì giao cho Du Tiếu.

Du Đường nhìn hộp thuốc, nhớ tới nhiệm vụ mà nữ vương giao cho Du Tiếu, liền cất giọng thỉnh cầu nữ vương: "Bệ hạ, mong ngài dung thần nói một câu."

"Cái gì?"

"Hy vọng ngài có thể buông tha Từ Lam Trạch."

"......"

Đối mặt với nữ vương đang trầm mặc, Du Đường cũng không sợ hãi, mà tiếp tục trình bày quan điểm của bản thân: "Thần biết rằng ngài vẫn luôn kiêng kị hai vị thân vương, cũng biết rằng việc trúng độc của ngài không thể thoát khỏi quan hệ với bọn họ. Nhưng khi chân tướng còn chưa trồi lên mặt nước, hy vọng ngài có thể đừng để người vô tội bị liên lụy cuốn vào những chuyện này."

"Còn hy vọng ngài có thể cho thần thêm một khoảng thời gian."

"Thần nhất định sẽ tra ra cho bằng được kẻ to gan dám can đảm hạ độc ngài rốt cuộc là ai, sau đó nhất định sẽ bắt sống kẻ đó, giao cho ngài xử trí."

Nữ vương ngồi trên ngai vàng cao ngất, tư thái ngạo nghễ nhìn chằm chằm thần tử của mình, sau một lúc lâu, bà gật đầu đáp lời: "Được."

*

Lúc ra khỏi Điện Nghị Sư, Du Tiếu vẫn còn đang trong trạng thái ngỡ ngàng chẳng hiểu gì.

Vốn dĩ hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý dù có đối đầu với nữ vương cũng phải bảo vệ Du Đường, thế mà thật sự không ngờ rằng Du Đường lại dùng dăm ba câu thuyết phục giải quyết toàn bộ vấn đề!

Hơn nữa vị nữ vương bệ hạ kia dường như cũng không phải là kẻ hoàn toàn xấu xa.....

Nhất thời, trong lòng Du Tiếu cảm thấy cực kỳ rối rắm.

Bỗng nhiên càng lúc hắn càng cảm thấy mê mang đối với nhân tính.

Đặc biệt là loại người quyền cao chức trọng, trong nháy mắt họ có thể biến thành một người khác, quay qua quay lại đã lật mặt thay đổi hoàn toàn ý tưởng ban đầu.

Hắn bèn hỏi Du Đường, vì sao nữ vương lại đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy.

Du Đường nhìn dáng vẻ mơ màng của Du Tiếu, không nhịn được phì cười, thật ra lúc nãy y cũng đổ mồ hôi lạnh đầy người.

Cũng không phải sợ nữ vương sẽ nổi giận, mà là sợ sau khi nữ vương nổi giận giáng tội xuống, khả năng Du Tiếu sẽ mất khống chế tấn công bà ta hoàn toàn có thể xảy ra.

"Bởi vì bà ta thấy được lợi ích trong chuyện này." Du Đường xoa đỉnh đầu Du Tiếu: "Hiện giờ, trên người chúng ta vẫn còn có thứ để bà ta lợi dụng."

"Người cầm quyền không có ai hoàn toàn là người tốt."

"Nhưng giai đoạn hiện tại, ít nhất chúng ta có thể khẳng định nữ vương bệ hạ không hồ đồ đến mức xem mạng người như cỏ rác."

------

editor anh quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top