Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác chết lần thứ tám ( 01 )

【 ký chủ! Ký chủ! Oa oa!! 】

"!!!!"

Du Đường mới vừa quay lại không gian hư vô thì đã bị Tiểu Kim bổ nhào lên đè cho ngã ngửa ra trên thảm cỏ xanh mướt.

Bé tiểu hổ giờ đây đã biến thành đại lão hổ to đùng đoàng, cả cái thây nặng khủng bố như vậy nhào lên làm y suýt tí nữa thì gãy cả xương sườn.

Nhưng chỉ trong một chớp mắt, Du Đường đột nhiên ý thức được con hổ đang đè lên người mình là Tiểu Kim.

Hốc mắt nháy mắt đã đỏ ửng.

"Tiểu Kim!" Du Đường nằm ngửa trên mặt đất, vươn hai tay ôm chầm lấy hổ bự, nức nở nói: "Đứa nhỏ nhà ngươi làm ta sợ muốn chết.....Ta còn tưởng rằng sẽ không bao giờ được gặp lại ngươi nữa...."

【 Em xin lỗi, ký chủ, để cho ngài lo lắng rồi!】 Tiểu Kim vừa gầm gào ồ ồ vừa vặn vẹo cọ tới cọ lui trong lòng Du Đường.

Sau khi thân xác hổ chết đi, Tiểu Kim thoát ra ngoài nhưng lại không hề quay lại ý thức của Du Đường, lúc đó nó thật sự rất sợ hãi, bởi vì nó nhớ rất rõ khi nó sắp chết Du Đường đã khổ sở và đau lòng đến mức nào.

Trong lúc ngồi đợi ở không gian hư vô, Tiểu Kim chỉ cần nghĩ đến việc Du Đường sẽ lo lắng đến mức nào khi không thấy nó quay lại, thì nó lập tức lại áy náy không thôi.

Một người một hổ cứ ôm chầm lấy nhau như vậy trong chốc lát, cho đến khi rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại.

Lúc sau, Tiểu Kim ngồi xổm lên liếm láp móng vuốt, liếc nhìn Du Đường một cái rồi cẩn thận dè dặt hỏi:【 ký chủ, sau đó ngài và Du Tiếu có thành công không? 】

Du Đường giật mình, sau đó bật cười: "Ừ, nhiệm vụ thành công rồi."

"Hơn nữa lần này hai người chúng ta đều đã chết một cách rất thoải mái."

"Cũng đã ước hẹn kiếp sau gặp lại."

"Kết cục của bọn ta thế giới thứ bảy này, chung quy cũng coi như không hề có tiếc nuối."

Tiểu Kim nghe xong thì cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi."

Nói đến đây, nó tròn mắt hổ quan sát bốn phía rồi phân tích cho Du Đường nghe: 【 Ký chủ, đồng nghiệp có nói với em rằng, các nhóm ký chủ nhận nhiệm vụ sẽ xuyên vào một thế giới nhỏ trong 3000 tiểu thế giới, mỗi khi hoàn thành xong nhiệm vụ thì được phép quay lại không gian chờ để nghỉ ngơi sau đó mới tiến hành nhảy chuyển đến thế giới tiếp theo, không gian chờ này được gọi là không gian linh hồn của ký chủ.】

【 Đối với cường độ linh hồn của người thường, có giỏi lắm thì không gian linh hồn cũng chỉ có thể có diện tích bằng một phòng ngủ lớn mà thôi, vả lại hầu như cũng chỉ có một màu trắng duy nhất, không có bất kỳ đồ vật nào cả. 】

【 nhưng ngài xem cường độ linh hồn của ngài kìa. 】

Tiểu Kim chỉ vào không gian xung quanh đã xuất hiện rừng cây xanh mát, núi non trập trùng , dòng sông uốn lượn chảy quanh, thậm chí trên bầu trời còn có cả những cụm mây trắng lững lờ trôi, ánh dương ấm áp rực rỡ len lỏi qua những tán cây đong đưa theo gió, soi bóng lên thảm cỏ rộng lớn dưới chân.

【 Từ sau khi thế giới thứ năm kết thúc cho đến nay, cường độ của linh hồn ngài càng lúc càng trở nên mạnh mẽ! 】Mắt Tiểu Kim sáng rỡ như đèn pha ô tô, phấn khởi kích động nói: 【 Khi mới kết thúc thế giới thứ sáu, trong không gian linh hồn chỉ mới xuất hiện bầu trời, mặt đất cùng thảm cỏ non xanh, nhưng đến hết thế giới thứ bảy, nơi đây đã có cả mặt trời, núi non, rừng cây và sông dài!! 】

【Em nghe nói mười vạn năm về trước, linh hồn của các vị thần minh cực kỳ cường đại, thậm chí không gian linh hồn của mỗi vị có thể tự biến thành một tiểu thế giới! Nếu như vậy thì có lẽ rằng không gian linh hồn của ngài đang dần dần quay về trạng thái ban đầu, có nghĩa là thần lực của ngài nhất định cũng đang chậm rãi khôi phục!】

Du Đường nghe những lời của nó thì cũng có chút phấn chấn hẳn lên.

Y nâng tay lên nhìn hai mu bàn tay, quả nhiên trên mu bàn tay trái lại xuất hiện thêm một nhánh hoa văn kim sắc nữa, trong lòng càng thêm tự tin phấn khởi.

"Xem ra mười thế giới này là chướng ngại do Thiên Đạo thiết hạ, nhưng cũng là con đường quay lại thành thần do Ngụy Uyên cố gắng hết sức để lưu lại cho ta." Du Đường nói: "Sau khi hoàn thành bảy thế giới của bảy phách, sẽ đến ba thế giới của ba hồn còn lại. Chỉ cần đi nốt ba thế giới này nữa thôi là có thể gặp được tiểu tử thúi kia rồi."

"Đến lúc đó ta nhất định phải hỏi hắn cho rõ ràng, vì sao cứ nhất nhất bắt buộc giả thiết kết cục của các tiểu thế giới thành như vậy, sau đó thì.......phải giáo huấn hắn một trận nên thân!"

【 đúng đúng đúng! Em cũng chịu hết nổi việc Chủ Thần đại nhân cứ liên tục tự ngược như vậy! 】 Tiểu Kim nói: 【 mỗi lần nhìn thấy hai người bị bức đến mức không còn đường để đi, em liền cảm thấy cực kỳ khổ sở, nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, nước mắt em chắc cũng cạn khô mất thôi!】

Du Đường thấy nó cau mày phẫn nộ hung hăng nắm chặt bàn chân hổ thì bị chọc cho phì cười, bèn vươn tay vuốt cái đầu to bù xù của Tiểu Kim, sau đó ôm cổ nó xoa nắn thêm mấy lần, mới tiếp tục nói: "Được rồi, bớt nóng đi, chúng ta nhanh đến thế giới tiếp theo thôi, Ngụy Uyên còn đang ở đó chờ chúng ta."

【 Vâng ạ! Chúng ta đi tìm hắn thôi!】

Đến thời điểm này, sức mạnh của Du Đường cực kỳ cường đại khi ở trong không gian linh hồn,, không chịu bất cứ hạn chế nào, cho nên Thiên Đạo đương nhiên không cách nào thanh trừ được ký ức, cuối cùng thất bại thảm hại đành phải cúp đuôi chạy mất.

*

Sau khi hoàn thành việc nhảy chuyển đến thế giới thứ tám, Du Đường mở choàng mắt ra thì phát hiện xung quanh tối om om, chớp mắt vài lần để thích ứng, mới thấy rõ trên đầu mình là trần nhà được trát bằng giấy plastic cũ xì.

Thời tiết cuối thu lạnh lẽo thấu xương, thế nhưng trên người chỉ đắp một tấm chăn mỏng dính, đã thế lại còn ngắn, lòi cả bàn chân ra ngoài, căn bản không giữ ấm được.

Dưới thân là giường đất, cửa sổ bằng gỗ đã mục nát, còn phát ra tiếng rào rạo nhấm gỗ của đám mọt con, tường nhà sờn vết sơn loang lổ, từ đầu đến chân của căn phòng đều in đầy dấu vết của tháng năm, nói chung là bần cùng nghèo rớt mồng tơi.

Du Đường đang định hỏi Tiểu Kim về thông tin dữ liệu của thế giới thứ tám, chợt nghe thấy âm thanh sột sà sột soạt bên ngoài gian phòng ngủ.

Tức thì sống lưng lạnh cứng, rùng mình một cái, xoay người nhẹ nhàng bước xuống giường, cầm lấy cây gậy sắt dựng ở góc tường, rón rén đi đến chỗ rèm che ngăn cách giữa bên ngoài và gian phòng ngủ, lặng lẽ vén rèm lộ ra một khe hở nhỏ xíu.

Cửa nhà bị mở ra tầm một nửa, ánh trăng thừa cơ theo đó xuyên thấu vào bên trong, Du Đường nương theo ánh trăng nhìn qua, thì thấy có một người đầu bù tóc rối đang ngồi chồm hổm trước cái nồi to đùng, hai tay cầm hai cái bánh bao trắng bệch lạnh tanh, cố gắng nhét vào miệng từng miếng từng miếng thật to nhồm nhoàm nhai nuốt.

Trên đầu chậm rãi mọc ra một dấu chấm hỏi, Du Đường khó hiểu sờ cằm hỏi Tiểu Kim: Tình huống hiện giờ là như thế nào đây? Ngươi đừng có mà nói với ta rằng cái nhà nghèo rớt mồng tơi không xu dính túi này chính là nhà của ta, còn cái tên nhìn như ăn mày đang ngồi xổm ở kia ăn vụng bánh bao là Ngụy Uyên đấy nhé?

【 Oa! Ký chủ ngài sao lại thông minh đến vậy? Đoán đúng 100% luôn nha!】Tiểu Kim giơ ngón cái trầm trồ khen ngợi.

"......"

Nghe thấy lời khen vô nghĩa của nó, Du Đường chỉ đành đỡ trán thở dài, bất đắc dĩ dựng lại cây gậy sắt vào góc tường:

"Ngươi truyền dữ liệu về thế giới cho ta đi đã, để ta xem xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào."

【 Vâng ạ! 】

Thế là cách nhau một tấm mành che, vai ác ngồi bên ngoài phồng mang trợn mắt nhai nuốt, Du Đường ngồi trong buồng chậm rãi tiêu hóa thông tin về thế giới thứ tám.

Thế giới này là một quyển tiểu thuyết cận đại.

Nội dung kể về quá trình vất vả gầy dựng sự nghiệp thời trai trẻ của nam chính.

Trong quyển tiểu thuyết này, vai ác tên Mục Nam Thành, là đại lão của giới kinh doanh, hắn thờ phụng lợi ích tối thượng, làm ăn buôn bán trên thương trường không bao giờ để lại cho người khác đường lui, thủ đoạn quả quyết, tàn nhẫn độc ác, về sau còn đi buôn dược phẩm kém chất lượng gây hại đến sức khỏe của rất nhiều người.

Nam chính phải trả cái giá rất lớn mới có thể vặn ngã được hắn ta.

Mà thân phận của Du Đường ở trong thế giới này chỉ là anh nông dân nghèo sống trong một cái thôn làng hẻo lánh lạc hậu chuyên sinh sống bằng phương thức tự cung tự cấp.

Có lẽ các bạn đang tự hỏi vì sao một anh nông dân nghèo lại có thể trở thành bạch nguyệt quang của vai ác, là do anh ta đã từng trợ giúp Mục Nam Thành thời hắn còn niên thiếu, sau đó bị cuốn vào vòng xoáy đấu tranh gia tộc khốc liệt, bị người ta bắt cóc rồi giết hại tàn nhẫn.

Cái chết thảm thiết của anh ta làm Mục Nam Thành hoàn toàn hắc hóa, biến thành vai ác tàn nhẫn độc ác không chừa thủ đoạn.

Thời gian này là thời điểm mà Mục Nam Thành bị phe phái đối lập trong gia tộc thiết kế bẫy rập hãm hại, bị té ngã thành thằng ngốc, chạy bậy chạy bạ thế nào mà lưu lạc đến cái thôn nghèo nàn này.

Sợ là hắn ta đã đói đến lả cả người, cho nên mới cùng đường lén lút chui vào nhà Du Đường ăn vụng.

Sau khi chải vuốt xong cốt truyện, Du Đường mới hỏi Tiểu Kim: Cho nên là, ở thế giới này Ngụy Uyên là một đứa ngốc à?

【 đúng vậy ạ......】

Du Đường: Ngốc tới cỡ nào?

【 đặc biệt đần độn. 】

Du Đường:...... Lời này của ngươi không phải rất vô nghĩa sao?

Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng thật ra Du Đường vừa đau lòng lại vừa hơi buồn cười.

Chỉ còn lại ba thế giới tương ứng với ba hồn, mà ba hồn của linh hồn con người được phân thành Thần hồn, địa hồn, nhân hồn.

Cũng không biết Mục Nam Thành thuộc về phần hồn nào.

Mà tại sao ở thế giới này, Ngụy Uyên lại đưa ra giả thiết biến mình thành một thằng ngốc chân chính.

Tuy chưa thể giải thích rõ ràng nhưng tạm thời những chuyện này cứ để sau đã, chuyện cấp thiết phải làm bây giờ là:

Du Đường lặng lẽ vén rèm cửa cũ mèm sờn cả vải, nhẹ nhàng bước tới gần Mục Nam Thành.

Hiện giờ đối phương đã bị ngã thành thằng ngốc, vì thế khẳng định một điều rằng tinh thần của hắn cũng rất yếu ớt và mẫn cảm, cho nên Du Đường liền cúi người xuống, dùng tư thế ngồi xổm, nhích chân tiến đến trước mặt Mục Nam Thành, nhẹ giọng nói với hắn: "Ăn từ từ thôi, không ai tranh của em đâu."

----

editor anh quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top