Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác chết lần thứ tám (37)

【Đ.M á á á!!! Con ả này rốt cuộc là chạy từ chỗ nào tới!】 Tiểu Kim cáu giận gầm lên: 【 Ả ta thế mà dám hôn Mục Nam Thành?!】

Tiếng thét chói tai của Tiểu Kim làm Du Đường giật mình tỉnh táo lại.

Bởi vì mấy thế giới trước, y chưa bao giờ phải trải qua loại tình huống này, từ trước đến nay vai ác đều luôn lấy y làm trọng tâm, chỉ hận không thể bám dính vào người như gấu Koala, không bao giờ có chuyện chấp nhận việc gần gũi thân mật với những người khác.

Trước kia y còn luôn buồn rầu vì sự thân mật quá mức của hắn, hiện giờ lại phát hiện ra một chuyện rằng, khi vai ác chấp nhận hành vi thân mật của người khác, trong lòng mình sẽ cảm thấy chua xót khó chịu đến vậy.

Mục Nam Thành lấy khăn tay ra lau mặt, tuy rằng trên mặt có nét không vui, nhưng lại không hề trách cứ Irene. Thẳng đến khi hắn ngẩng đầu, nhìn thấy Du Đường đang đứng đực ra bên kia, mới đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Hắn nâng tay đẩy cô ả trong lòng ra, bước nhanh đến bên cạnh Du Đường, vội vã giải thích: "Đường Đường, em với Irene không phải vậy đâu......."

"Anh biết." Du Đường chặn lời Mục Nam Thành, trả lời giúp hắn: "Hai người chỉ đang chào hỏi nhau bằng phương thức hôn môi truyền thống của nước S thôi."

Khi mà Mục Nam Thành vẫn còn đang kinh ngạc hoảng hốt, Du Đường đã ôm lấy cổ hắn kéo vào lòng mình, câu lấy hắn đi tới trước mặt Irene, nhẹ cong môi lộ ra nụ cười còn kiêu ngạo hơn cả cô ả, giọng điệu tẩm đầy khiêu khích: "Chị gái à, tôi chẳng quan tâm đến chuyện ở nước S mấy người chào hỏi xã giao với bạn bè bằng phương thức gì, nhưng bây giờ cô còn đang ở nước H của chúng tôi thì phải tuân thủ lễ nghĩa của nước chúng tôi."

"Về sau mà cô còn động tay động chân với cậu chủ nhà tôi thì tôi sẽ có quyền chỉ trích cô đang có hành vi quấy rối tình dục người khác."

Irene quả thực rất bất ngờ, giống như hoàn toàn không nghĩ đến việc Du Đường sẽ nói ra những lời như vậy, cô ả ngơ ngác nhìn y trong chốc lát rồi che miệng cười khúc khích.

"Được rồi được rồi, tôi đã biết." Cô ả đáp ứng rồi dùng nửa con mắt liếc nhìn Du Đường từ trên xuống dưới, lại quay sang nhìn Mục Nam Thành còn đang âm trầm lườm mình, lên tiếng bình luận: "That's an interesting gay couple."

Sau đó cô ả chớp chớp mắt với Mục Nam Thành, nhoẻn miệng cười nói: "Nhớ buổi tiệc chúc mừng tối nay nhé, tôi chờ cậu ở nhà đấy."

Nói xong thì uyển chuyển lắc hông bước đi trên đôi giày cao gót rời khỏi tầm mắt hai người.

Mục Nam Thành còn đang bị Du Đường ghì vào trong lòng ngực, bởi vì hắn cao hơn Du Đường nửa cái đầu, cho nên lúc này bắt buộc phải cúi thấp người xuống mới có thể phối hợp với động tác của đối phương.

Tuy rằng tư thế này có chút khó chịu nhưng hắn cũng không dám động đậy nhúc nhích tí nào.

Irene thường xuyên bày trò đánh lén hắn, những lần trước hắn đều kịp thời chặn lại, lần này xui xẻo bị cô ả nhảy vào ôm hôn lại còn vừa vặn bị Du Đường bắt gặp. Cảm giác áy náy và xấu hổ trong lòng làm hắn nhất thời không biết nói gì để làm giảm bớt bầu không khí căng thẳng kỳ lạ lúc này giữa hai người, chỉ có thể thanh minh thanh nga mà nói: "Quan hệ của em với cô ta chỉ là quan hệ hợp tác thôi, còn bữa tiệc chúc mừng tối nay là đã hẹn sẵn từ đầu rồi, em đi tới đó uống qua loa vài ly rồi về ngay."

"Vậy tại sao em không thông báo trước cho anh biết?" Du Đường cũng không phải không biết giận.

Sắc mặt của y lúc này đã hoàn toàn tối sầm xuống, trực tiếp mở cửa xe, đẩy mạnh Mục Nam Thành vào trong ngồi, chui vào đóng cửa xe cái rầm, nói: "Chuyện như thế này đã lặp đi lặp lại liên tục trong thời gian gần đây rồi."

"Buổi tối em luôn đi ra ngoài đến tận quá nửa đêm mới về nhà. Hôm nay thi xong anh định đưa em đến nhà hàng tình nhân hẹn hò một bữa, muốn tặng cho em một bất ngờ, kết quả thì sao, em không chỉ không hề phản đối cô ả kia hôn em, thậm chí ngay sau lúc đối phương vừa mới hôn em trước mặt anh lại đi nói với anh rằng, tối nay em sẽ tham dự bữa tiệc chúc mừng cùng với cô ta??"

Bao nhiêu bất mãn đọng lại mấy tháng nay rốt cuộc cũng có cơ hội bùng nổ.

Du Đường nắm cổ áo Mục Nam Thành, hỏi hắn: "Mục Nam Thành, nhóc con nhà em rốt cuộc thì xem anh là thứ gì?"

Tiểu Kim cũng không nhịn được nói lời oán giận: 【 đúng vậy đúng vậy! Lần này cách làm của Chủ Thần đại nhân cũng thật quá đáng! 】

Mục Nam Thành bị Du Đường ép đến mức phải dựa lưng vào cửa kính xe, ngây ngốc nhìn người đàn ông trước mắt, đầu óc mơ hồ suy nghĩ lung tung cả nửa ngày, sau đó nháy mắt mở to đôi mắt hoa đào, ngạc nhiên hỏi: "Đường Đường, anh đang ghen đấy à?!"

"Hả?" Du Đường vốn dĩ đang rất tức giận, kết quả nghe thấy lời này thì ngẩn ra.

Hóa ra là mình đang ghen sao?

"Chắc chắn là anh đang ghen!" Mục Nam Thành cười cong cả mắt, đôi mắt lấp la lấp lánh sáng rỡ, tỉ mỉ phân tích: "Anh bực bội vì Irene hôn em, anh tức giận vì em không ăn tối chung với anh mà lại đi dự tiệc chúc mừng, anh lo lắng em và Irene có quan hệ mập mờ!"

"Này không phải ghen thì là gì?"

"Ơ......" Du Đường nhất thời không còn lời gì để nói, bàn tay đang nắm cổ áo cũng buông lỏng ra.

Mục Nam Thành thừa dịp y còn đang mê mang, bèn vươn tay ôm choàng lấy cổ Du Đường, nghiêng đầu hôn lên môi y, liếm mút cắn cắn, cọ xát nửa ngày mới buông ra, liếm môi như chưa đã thèm, nói tiếp: "Đường Đường, anh thừa nhận đi, hiện giờ anh chính là bình dấm chua đổ nghiêng, bao nhiêu mùi chua lè tràn ngập xe hơi rồi nè, làm em cay hết cả mắt."

"...... Nào có nghiêm trọng đến vậy?" Du Đường cắn răng, giơ tay đẩy hắn ra: "Chỉ giỏi mồm mép!"

Cảm giác ghen tuông này quá mới lạ khiến bản thân Du Đường còn đang ngỡ ngàng chưa kịp thích ứng, rốt cuộc thì mấy thế giới trước, vai ác luôn luôn một lòng một dạ thiên vị y, căn bản không để y cảm nhận được loại cảm giác này.

Mà giờ đây, cảm xúc chua xót đang tràn ngập trong ngực mới làm cho Du Đường hiểu ra, lần này y tức giận khó chịu thật sự là do vai ác đã tiếp xúc thân mật với người khác.

"Oa oa oa, vui quá đi, Đường Đường ghen kìa." Mục Nam Thành cố ý bưng mắt giả vờ khóc: "Đường Đường ghen tới mức dùng đến cả phép tắc lễ nghĩa để mắng Irene, còn vác cổ em tuyên bố chủ quyền, quả thật lúc đó trông anh đáng yêu muốn chết luôn......"

Du Đường bị hắn trêu cho một trận khiến mặt già nhanh chóng đỏ bừng, xấu hổ đến mức hận không thể kiếm cái khe đất nào mà cắm đầu chui vào, bèn quay phắt sang chỗ khác, ho khụ một tiếng, ngang ngược sửa lời: "Hình dung đàn ông đừng dùng từ đáng yêu, em phải nói là đẹp trai quá đi mới đúng."

Mục Nam Thành cười híp cả mắt lại, thấy lửa giận của Du Đường tiêu tan, hắn cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Nghiêng đầu ỷ lại dựa vào bả vai của Du Đường, ngón tay thon dài nhẹ nhàng luồn vào giao nắm với bàn tay y, vừa mân mê thưởng thức vừa thủ thỉ: "Đường Đường, em không đi đến tiệc chúc mừng nữa, hai chúng ta đến nhà hàng tình nhân anh đặt trước để dùng bữa đi, đêm nay em không đi đâu hết, chỉ ở bên anh thôi."

Vừa nãy khi nghe Du Đường nói đã đặt bàn trước ở nhà hàng tình nhân để cho hắn một bất ngờ, trong lòng Mục Nam Thành vui sướng đến mức nở hoa.

Hơn nữa dáng vẻ ghen tuông của người này thật sự làm hắn có chút hưng phấn, hiện giờ còn cảm thấy cả người ấm áp hạnh phúc như đang ngâm trong hũ mật, thoải mái đến nỗi không muốn chui ra.

Hắn tiếp tục nói: "Xin lỗi anh, để anh nhìn thấy mấy hình ảnh như vừa rồi, sau này em tuyệt đối sẽ không cho cô ta đụng vào người em, nhất định nhất định sẽ bảo trì khoảng cách với cô ta, cho nên Đường Đường đừng giận nữa được không?"

Du Đường cũng không hề hoài nghi trái tim Mục Nam Thành, cho nên cũng được hắn vuốt xuôi.

Ngẫm nghĩ một lát, bèn đưa ngón tay lên miệng thổi phù, sau đó thì hung hăng búng trán hắn một cái thật đau, thấy Mục Nam Thành ôm trán oan ức nhìn mình thì mới dùng giọng điệu lườm nguýt mà nói:

"Ăn đòn thế là còn nhẹ đấy."

-----

editor anh quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top