Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác chết lần thứ tám (43)

Vừa bước ra khỏi phòng bệnh, Du Đường đã hỏi Tiểu Kim: Ngươi nói xem, cậu ấy có nhận ra ta không?"

Tiểu Kim trợn trắng mắt nói:【 ký chủ, ngay từ đầu cậu ấy đã nhận ra ngài rồi!】

【 hơn nữa những lời cậu ấy nói khẳng định đều là nói với ngài!! 】 Tiểu Kim phân tích: 【 em có cảm giác rằng dù ngài biến thành cái gì thì cậu ấy đều có thể nhận ra ngài ngay lập tức, huống hồ cái động tác cuối cùng kia trừ ngài ra thì còn có ai có thể làm được cơ chứ.】

Du Đường nhoẻn miệng cười: Động tác cuối cùng kia là ta cố ý.

【!!! 】 Tiểu Kim khiếp sợ: 【 cho nên ký chủ, ngài thật sự tha thứ cho cậu ấy rồi phải không?! 】

Du Đường suy tư chốc lát rồi nói: Nói như thế nào nhỉ, lần này cãi nhau cũng làm cho ta tỉnh ra, ngay từ lúc ban đầu ta đã nhìn cậu ấy qua lăng kính từ những thế giới trước, sau đó lại nuông chiều dung túng cậu ấy quá mức, mối quan hệ giữa chúng ta sinh ra mâu thuẫn có một phần rất lớn lỗi sai là ở ta.

Du Đường: Sau lần này, ta mới phát hiện, bản thân Mục Nam Thành cũng có tính cách thuộc về chính cậu ấy cùng một số điểm làm....ta cảm thấy rung động.

Tiểu Kim nghe ra được giọng điệu yêu chiều trong lời nói của Du Đường, cũng cảm thấy vui vẻ thay cho hai người vì đã tiêu tan được hiềm khích.

Nhưng khi nó hỏi sau này Du Đường có muốn thường xuyên đến thăm Mục Nam Thành không, câu trả lời của y lại nằm ngoài dự đoán của Tiểu Kim.

"Trước tiên không thể đi." Du Đường đã đổi quần áo về lại như thường, nằm ngửa trên giường trong phòng khách sạn, thở phào một hơi: "Lần này ta tới đó thăm Mục Nam Thành để cậu ấy phấn chấn hơn, ngoan ngoãn nghỉ ngơi và tiếp nhận điều trị. Sau này ta còn phải dồn tinh lực và thời gian để đối phó với Irene, tốt nhất vẫn là nên giảm bớt tiếp xúc với cậu ấy."

【Vâng, ký chủ, ngài nhất định phải chú ý an toàn.】 Tiểu Kim nói: 【 Em nghĩ ả Irene kia cùng tập đoàn T hẳn là sẽ không dễ dàng tin tưởng lời của ngài, hơn nữa cô ả còn được trang bị súng giảm thanh chứng tỏ sau lưng ả ta cấu kết với không ít những kẻ nguy hiểm, đến lúc đó....Ký chủ cẩn thận! 】

Tiểu Kim còn chưa nói dứt lời, đột ngột nhận ra nguy hiểm lập tức nhắc nhở, Du Đường nhanh chóng lăn từ trên giường xuống đất.

Ngay lúc đó, tiếng kính vỡ vụn vang lên, chờ đến khi Du Đường nhổm dậy, phát hiện trên gối đầu có một lỗ đạn, bông bên trong tung ra bay lung tung rải khắp nửa cái giường.

【 Chắc chắn là sát thủ do Irene phái tới!】 Tiểu Kim nói: 【 là một tay súng bắn tỉa che mặt kín mít, gã ra tay từ mái nhà đối diện, bắn một phát không thành công nên đã rời đi! 】

Du Đường nheo mắt lại, bỗng dưng lạnh cả người, vừa rồi nếu không được Tiểu Kim thông báo kịp thời thì sợ rằng phát súng kia đã lấy mạng của y.

Mặc dù đã biết rằng Irene là người mặt ngoài treo nụ cười hi hi ha ha, nhưng nội tâm lại mưu mô rắn rết.

Chỉ là thật không ngờ đối phương sẽ ra tay nhanh đến như vậy.

Mà loại người này, một khi phát hiện đồng bọn không còn giá trị lợi dụng thì sẽ vứt bỏ không chút do dự, thậm chí còn sẽ ra tay thủ tiêu hòng bịt miệng.

Mục Nam Thành hợp tác với cô ả quả thực là như diễn xiếc trên dây, một bước đạp sai thì sẽ vạn kiếp bất phục.

Nghĩ đến đây, Du Đường đột nhiên nhớ tới một sự kiện, bèn hỏi Tiểu Kim: Tiểu Kim, nếu như ta nhớ không lầm thì kết cục của thế giới này có phải là vai ác không hiểu vì sao liên tiếp thua trong tay vai chính, binh bại núi đổ, cuối cùng thì bị cảnh sát bắt giữ rồi chết trong tù phải không?

【 Để em kiểm tra xem. 】 Tiểu Kim kiểm tra xong rồi nói: 【 đúng là thế ạ! 】

Du Đường nhíu mày: Vậy có nghĩa là Mục Nam Thành nhất định đã thua trong tay Irene, xưởng sản xuất dược phẩm ở Thành Nam là ngòi nổ đầu tiên. Hiện giờ Mục Nam Thành còn đang trẻ tuổi non nớt, cho rằng bản thân có thể xử lý được Irene, trên thực tế lại đang bước từng bước một vào bẫy rập do cô ả bày ra. Theo thời gian, cô ả sẽ dần dần thâm nhập vào nội bộ của công ty do Mục Nam Thành quản lý, lấy danh nghĩa của cậu ấy để thực hiện các phi vụ làm ăn bất hợp pháp thương thiên hại lý, vậy thì sớm hay muộn Mục Nam Thành cũng sẽ bị tập đoàn T liên lụy, trở thành người chịu tội thay cho ả ta.

【người phụ nữ này thật quá đáng sợ......】 Tiểu Kim nghe đến đây thì cũng chợt hiểu ra mọi chuyện, nó hỏi Du Đường:【 ký chủ, vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?】

"Đi ngủ."

【??? 】 Tiểu Kim không ngờ Du Đường sẽ trả lời như vậy, nó thốt lên: 【 ký chủ, vừa rồi ngài suýt nữa là bị bắn chết rồi! Thế mà bây giờ ngài còn dám nằm ở đây mà ngủ nữa hả!! 】

"Đánh cuộc một lần." Du Đường giải thích: "Ả ta là một người tự phụ, luôn cho rằng bản thân có thể khống chế mọi việc."

"Một khi ta chạy trốn thì ả sẽ nắm được quyền chủ đạo, ngược lại rất bất lợi đối với ta."

"Nhưng nếu như ta xem như chưa phát sinh chuyện gì, ăn no ngủ say, cô ả ngược lại sẽ bắt đầu suy nghĩ đến nguyên nhân tại sao ta lại làm như vậy, về sau khẳng định sẽ không hành động thiếu suy nghĩ thêm lần nữa."

【...... Ký chủ, nhưng mà em cảm thấy vẫn nguy hiểm lắm.】 Tiểu Kim nói: 【hay ngài nằm dưới đất đi cho nó an toàn, em dùng năng lực nhìn chằm chằm xung quanh đây cho ngài nhỡ đâu sát thủ của Irene quay lại thì sẽ báo cho ngài biết ngay.....】

"Không cần." Du Đường cắt lời nó, đứng dậy phủi ống quần, đi vài bước tới cửa sổ bằng kính thủng một lỗ to đùng, mở tung cánh cửa sổ ra, rèm che cũng không thèm kéo, mà quay trở lại nằm ngã ra giường, nhắm mắt lại, nói: "Tiểu Kim, ngươi phải nhớ kỹ một chuyện, sinh tử hữu mệnh phú quý tại thiên(*), lần đánh cuộc này ta tất thắng."

(*). Cổ nhân có câu: "Sinh tử hữu mệnh, phú quý tại Thiên": sống chết có số, giàu sang do trời - đây là nghĩa cơ bản gốc nhất mà đa số mọi người sẽ đọc vào. Cuộc đời này mọi thứ được tạo ra đều đã có an bài, hết thảy đều tùy duyên. Bản thân chúng ta dẫu có muốn cũng không thay đổi được gì nhiều.

Tiểu Kim hơi mở to đôi mắt, tựa hồ như thật lâu thật lâu về trước nó đã từng nghe qua Du Đường nói những lời này rồi.

Trước khi xuất chinh, mây đen chứa đầy ma vật dày nặng che phủ bầu trời, nam nhân khẽ vuốt đầu hổ của nó, nửa đùa nửa thật mà nói.

—— Tiểu Kim, sinh tử có mệnh phú quý tại thiên, hiện giờ, chúng ta còn chưa tới lúc phải chết.

Không hiểu vì sao mà cõi lòng lo lắng bất an dần dần yên ổn lại, Tiểu Kim cũng không tiếp tục khuyên nhủ Du Đường, mà nâng cao tinh thần, phát huy năng lực ở mức cao nhất, quan sát quang cảnh xung quanh khách sạn, không buông tha cho bất cứ chi tiết gì có khả năng uy hiếp đến sự an toàn của người nằm trên giường.

Lần này xác thật là Du Đường đánh cuộc thắng rồi.

Tiểu Kim quan sát được có rất nhiều người đang âm thầm giám thị Du Đường, nhưng khi nhìn thấy Du Đường không hề sợ hãi chút nào mà đi ngủ luôn thì đều thu bớt hành động, không còn một kẻ nào tiếp tục ra tay hạ sát Du Đường.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Kim thông báo cho Du Đường biết rằng sát thủ đều đã rút đi hết, chỉ để lại hai người âm thầm theo sau giám thị y.

【 ký chủ, kế tiếp chúng ta sẽ làm gì? 】

Du Đường đứng dậy đi làm vệ sinh cá nhân, sau đó xách va li hành lý đi trả phòng, nói với nó: "Đi tìm Irene xin bát cơm ăn, sau đó thì kiếm cách xử lý cô ả sau."

【!!! 】 Tiểu Kim lại lần nữa bị câu trả lời của Du Đường làm cho kinh hãi, nhất thời trong lòng cũng dâng trào kích động, nó khí phách rống lên:【 Vâng ạ! Chúng ta đi gặp ả ta thôi! 】

Khách sạn mà Du Đường ở đêm qua nằm ngay bên cạnh bệnh viện.

Du Đường ngẩng đầu nhìn về phía phòng bệnh mà Mục Nam Thành đang nằm ở xa xa, Tiểu Kim thấy thế không nhịn được bèn hỏi: 【 ký chủ, chuyện này ngài có định nói cho Mục Nam Thành biết không? Hiện giờ độ hảo cảm của cậu ấy với ngài đã vượt qua 80 điểm, cũng đã nhận ra bản thân sai lầm ở đâu rồi, nếu cậu ấy biết ngài giấu cậu ấy đi làm việc nguy hiểm như vậy thì phỏng chừng sẽ tự trách áy náy chết luôn. 】

Du Đường ngẫm nghĩ một lát rồi nói: Cứ giấu cậu ấy trước đã, chờ đến khi thời cơ thích hợp tới ta sẽ nói với Mục Nam Thành sau.

------

editor anh quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top