Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác sống lại lần thứ ba (04)

Du Đường chống khuỷu tay lên thành xe lăn, gác đầu lên tay, cong mắt ngắm khuôn mặt dại ra của Lạc, nở nụ cười cực kỳ dịu dàng: "Lạc, anh thật sự rất mong chờ đến ngày lâu đài được xây xong."

"Nếu như ở bên cạnh em, anh có ở trong đó đến ngày chết đi cũng không có vấn đề."

Đồng tử Lạc chợt co rụt lại, hắn gục đầu xuống nhìn Du Đường, thấu kính bị ánh sáng phản quang, che đi ánh mắt của hắn.

Thật lâu sau, Lạc nói: "Đừng nhắc đến từ 'chết' nữa."

"Em không thích nghe."

Sau đó, hắn đắp một chiếc chăn mỏng lên đùi Du Đường, nhấn nút tắt chế độ điều khiển từ xa của xe lăn, tự mình đẩy y quay trở về.

Trên đường về, Lạc hỏi: "Tối nay anh thích ăn gì?"

"Em nấu cho anh ăn."

Du Đường nhướng mày, cứ có cảm giác rằng thái độ của Lạc dường như đã mềm mỏng đi một ít, không còn hùng hổ dọa sợ người ta như mấy hôm trước.

......

Đương nhiên, đến lúc ăn cơm thì Du Đường không còn dám nghĩ thế nữa.

Bởi lẽ Lạc lúc này đang cầm một con dao phẫu thuật sắc lẻm, đứng ngay trước mặt y, lấy tốc độ chưa đến hai phút, phân giải toàn bộ con cá.

Hơn nữa hắn vừa xắt lát cá, vừa ám chỉ: "Cá có rất nhiều cách làm, mỗi một cách đều có hương vị riêng, ví dụ như hấp, kho tàu, chiên xù, nấu canh......"

"Còn món mà hiện giờ em đang làm đây là sashimi cá sống."

Hắn đặt đĩa cá sống được bày biện tinh xảo và chén nước tương mù tạt tới trước mặt Du Đường, tươi cười dịu dàng nói: "Cá nhân em cực kỳ thích món này."

Con dao phẫu thuật ở bàn tay kia được đầu ngón tay linh hoạt xoay xoay hai vòng rồi biến mất không còn dấu vết, sau đó Lạc cầm đũa lên, gắp một miếng cá, chấm nước sốt, đưa tới bên miệng Du Đường: "Nếm thử đi."

"........" Du Đường vô cùng hoài nghi Lạc đang ám chỉ mình. (Từ 'Du' đồng âm với 'Ngư', Ngư nghĩa là cá)

Miếng cá sống đang kề sát miệng hiện tại chính là chứng cứ!

Hé miệng cắn miếng cá, trong quá trình nhấm nuốt, Du Đường bỗng nhiên sinh ra cảm giác bi thương, "bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp."(*).

(*) Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp : (Tạm dịch: Vốn sinh từ một gốc, sao nỡ lòng đốt nhau): Là hai câu thơ trong bài thơ "Thất Bộ Thi", ám chỉ sự thương cảm bởi anh em tương tàn. Đặt vào trong trường hợp này là Du Đường đang tự thương lấy thân mình, từ 'Du' đồng âm với từ 'cá' mà

"Khóe miệng dính nước sốt kìa."

"Hở?"

Lạc không trả lời Du Đường, mà trực tiếp cúi người, ôm hai má của y, vươn đầu lưỡi liếm một cái.

Hai người kề sát nhau, cặp mắt kính ngăn ở giữa, làm cho khoảng cách giữa hai người bọn họ rơi vào tình trạng rất vi diệu.

Sau đó.....Du Đường dẩu môi ra, mổ vào miệng Lạc một cái.

Tiếng "chụt" vừa to vừa rõ, cực kỳ vang dội.

Lạc: "???"

Nhìn đồng tử Lạc chấn động, tâm trạng Du Đường cũng rất vui vẻ, còn vươn ngón tay nhéo nhéo cằm hắn, cười nói: "Muốn hôn thì cứ hôn, còn bày vẽ lấy cớ làm gì?"

Vừa dứt lời, y đã bị...... Hôn đến chết đi sống lại.

Hơn nữa, sau đó, mỗi một miếng cá đều là Lạc tự tay đút cho Du Đường.

......

Sau khi ăn xong, Trình Lạc đã trở lại.

Tháo mắt kính xuống, cởi áo blouse ra, sắc mặt của hắn đen thui như đáy nồi.

Đây là lần thứ năm trong tháng này Trình Lạc mất quyền khống chế cơ thể.

Hắn có lý do để hoài nghi Du Đường đã phát hiện ra bí mật của hắn.

Nhưng điều làm hắn thấy kỳ quái nhất đó chính là, dường như Du Đường từ trước đến nay chẳng hề để ý đến chuyện này, cũng không dò hỏi hắn về nhân cách còn lại/

Chẳng lẽ Đường Đường dễ dàng tiếp nhận chuyện mình bị phân liệt nhân cách như vậy?

Chẳng lẽ anh ấy không hề trách mình về chuyện căn cứ nghiên cứu thi thể?

Hay là.......anh ấy đang chờ mình thẳng thắn mọi chuyện?

Trình Lạc nhấp môi, do dự suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng hạ quyết tâm bước thật nhanh ra khỏi phòng ngủ, tiến về chỗ Du Đường đang ngồi trên sô pha xem phim điện ảnh, ngồi xuống bên cạnh y, cực kỳ nghiêm túc hỏi: "Đường Đường, anh có cảm thấy em có chỗ nào không thích hợp không?"

Bởi vì Tiểu Kim cứ đòi xem phim Zombie, cho nên lúc này trên màn hình TV đang chiếu tới cảnh một người bị Zombie cắn, một người khác hoảng hốt nói với một người khác nữa: "Cậu ta không thích hợp! Cậu ta kỳ lạ quá! Cậu ta biến thành zombie rồi kìa!"

Tiếng TV rất lớn, vang vọng quanh quẩn cả gian phòng khách.

Du Đường: "......"

Trình Lạc: "......"

Im lặng trong giây lát, Trình Lạc nói tiếp: "Dạo gần đây ở chung với em, anh có phát hiện ra em có điểm gì không giống với trước kia không?

Anh chàng diễn viên trong TV lại hoảng sợ nói: "Cậu ta vốn là hàng xóm của tôi, vốn dĩ cậu ta rất đẹp trai, hiện giờ tròng mắt toàn lòng trắng giăng đầy tơ máu, mặt mũi chảy đầy máu mủ! Hoàn toàn không giống với trước kia! Cậu ta biến thành Zombie rồi!"

"Phì."

Du Đường căng cơ bụng ra để nín cười.

Khóe mắt Trình Lạc giật giật, vẫn còn muốn cố nói thêm điều gì, lại đột nhiên nhìn thấy đôi môi hơi sưng và những vệt đỏ ái muội trên cần cổ Du Đường. Đây đều là những dấu vết do Lạc để lại ban nãy khi hắn đè y lên bàn cơm hôn ngấu nghiến.

Trình Lạc nghe thấy tiếng bom đạn nổ "bùm bùm" trong đầu, đột nhiên hắn cảm thấy vô cùng phẫn nộ!

Hắn biết cơ thể Du Đường còn yếu, cho nên vẫn luôn cắn răng chịu đựng, dù cho có hôn cũng chỉ dám hôn trán!

Nhưng thằng chó chết kia lại dám làm ra những chuyện này!

Trình Lạc tức xì khói, gân xanh trên huyệt Thái Dương nảy lên thình thịch, đôi con ngươi giăng đầy tơ máu, nhất thời nom hệt như con zombie trong phim điện ảnh.

Bầu không khí trong nhà đột nhiên trở nên nguy hiểm, hắn cúi người, nhích tới gần Du Đường, vươn tay túm lấy bả vai y, kéo về hướng mình.

Khi cánh môi gần như dán lên cần cổ Du Đường, Trình Lạc lại nhỏ nhẹ chất vấn:

"Là hắn làm sao?"

"Hắn?" Y không hề kiêng dè, trực tiếp nói thẳng toẹt ra: "Em đang nói tới Lạc? Nhân cách khác của em ấy hả?"

Trình Lạc ngẩng đầu, đôi mắt đào hoa ửng đỏ, phảng phất như đang cực kỳ tủi thân, hắn hờn dỗi nói: "Anh đã biết là hắn, thế mà còn để hắn chạm vào anh?"

"Đều là em cả mà!"

"Hắn không phải em!" Trình Lạc tức phát khóc.

Hắn há miệng, cắn một cái chồng lên dấu hôn trên sườn cổ Du Đường.

Lúc này, trong TV phát ra tiếng thét chói tai của diễn viên: "Á Á Á!! Zombie cắn người rồi!! Zombie cắn người....."

Cạch ——

Đến lúc này thì Trình Lạc không thể nhịn được nữa, hắn cầm con dao gọt hoa quả đặt trên bàn trà, phóng một nhát cắt đứt dây điện.

Nháy mắt đó, thế giới rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại.

Trình Lạc hiện giờ cực kỳ giống với zombie tham lam gặm cắn máu thịt con người, hắn đẩy bả vai Du Đường ngã ra sô pha mềm mại, đè lên làm càn.

Chờ đến khi hôn đủ rồi, ý thức được bản thân nổi hứng, hắn lại đỏ mặt, rúc đầu vào hõm vai Du Đường, lẩm bẩm nói: "Đường Đường, xin lỗi, em nhịn không nổi."

"Còn nữa, hắn không phải em, em không xấu xa như hắn...."

"Em tuyệt đối sẽ không nhốt anh lại....."

Du Đường sớm đã quen với việc Ngụy Uyên thích tự ghen tuông với chính mình, lúc này ứng phó Trình Lạc chỉ là chuyện nhỏ. Y hỏi:

"Em thật sự không nghĩ đến chuyện nhốt anh lại à?"

".....Vâng." Trình Lạc nói: "Em tôn trọng ý kiến của anh."

"Vậy nếu anh chạy ra bên ngoài rồi bị người khác bắt về cũng được à?"

"Không được!"

"Anh thích người khác được không?"

"Tuyệt đối không được!!"

"À, thế à."

"......" Trình Lạc cho rằng Du Đường không vui, hắn im lặng một lúc thật lâu, mới nghiêm túc nói: "Nếu như anh thật sự thích người khác.....Em sẽ tự tiêm thuốc tăng tốc độ tử vong vào cơ thể, loại thuốc này đã được em nghiên cứu thành công từ lâu, nó có tác dụng phá hủy tế bào của em, khiến cho em nhanh chóng tử vong."

"Bởi vì em không có cách nào nhìn anh ở bên người khác, cho nên nếu một ngày nào đó anh có người mà anh thật lòng yêu thích, nhớ phải nói rõ với em, em sẽ dứt khoát biến mất khỏi cuộc đời anh."

Ngày Du Đường chết trên lưng hắn, hắn đã nghĩ, nếu như có kiếp sau, hắn hy vọng Du Đường có thể có một cuộc đời hạnh phúc mỹ mãn, không cần thiết phải dây dưa mập mờ với con quái vật là hắn, có thể có được người mình thật lòng yêu thích. Chờ đến kiếp sau, kiếp sau nữa, hắn sẽ lại đi tìm Du Đường.

Rốt cuộc thì nếu không phải tại hắn thì người này cũng không phải chịu nhiều đau đớn đến vậy.

Du Đường vốn chỉ định đùa Trình Lạc một chút để giảm bớt bầu không khí căng thẳng, nhưng nghe được câu trả lời của hắn thì rợn cả người.

Vội vội vàng vàng lấy ra chiêu thức tổ truyền, búng trán Trình Lạc một cái thật đau cho hắn tỉnh người ra.

Nói: "Vừa rồi anh nói giỡn thôi! Anh tuyệt đối sẽ không thích ai ngoài em! Vĩnh viễn đều sẽ không!"

-------

Editor Anh Quan

Trình Lạc: Anh iu em không? Anh không iu em, em chết cho anh xem!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top