Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vì vai ác sống lại lần thứ năm (27)

Lục Thanh Uyên ngây người nhìn chằm chằm cục bột đen thùi lùi cực kỳ dễ dàng thỏa mãn trước mặt, nhất thời cạn lời không biết nên nói gì.

Thậm chí còn cảm thấy buồn cười vì tâm lý đề phòng Thần Hắc Ám trước kia của chính mình.

Chắc hẳn thái độ đề phòng của hắn với Thần Hắc Ám có liên quan đến hình dạng bề ngoài.

Hắn vẫn còn nhớ rõ, mấy năm đầu khi vừa mới chết, vào thời điểm nhìn thấy đám mây sương khói đen ngòm xuất hiện, dùng âm thanh già nua khàn khàn nghiêm túc nói chuyện với hắn.

Nói rằng nếu hắn muốn báo thù thì phải ký kết hiệp nghị với Thần Hắc Ám.

Giao dịch lúc ấy đối với người trong lòng chỉ còn hận thù như hắn mà nói, cũng là biến tướng của sự cứu vớt.

Hiện giờ đối phương đã bị Du Đường biến thành một cục bột đen, chỉ cần mở miệng là phát ra tiếng trẻ con non nớt đáng yêu, khiến cho cảm giác nguy hiểm trước kia hoàn toàn biến mất.

Đã thế, lại còn làm cho người ta sinh ra cảm giác muốn thân cận.

Hơn nữa, nếu suy nghĩ kỹ càng, Thần Hắc Ám thật sự rất đáng thương.

Trăm phương ngàn kế tính toán tới lui nhiều năm như vậy, toàn đá phải ván sắt, dù là bất kỳ ai mà gặp phải chuyện xui rủi như Thần Hắc Ám, đều sẽ bực tức đến phát điên.

Chỉ là.....

Lục Thanh Uyên nhìn về phía Du Đường đang thương lượng với Thần Hắc Ám xem nó muốn biến thành anh chàng đẹp trai nào trong vô số hình ảnh các anh chàng đẹp trai trong thủy kính, đôi mắt hơi híp lại.

Hắn bước vài bước tới, giọng điệu lạnh lẽo: "Đường Đường, anh giấu giếm em lén lút sưu tập nhiều hình trai đẹp như thế từ khi nào?"

"???"Du Đường sững sờ một chút, mới nhận ra Lục Thanh Uyên lại bắt đầu ghen tuông.

Mới bất đắc dĩ nói: "Em quên là có internet rồi à? Chỉ cần tìm từ khóa trên mạng, bấm search một cái thì sẽ ra kết quả mấy chục ngàn, mấy trăm ngàn hình ảnh các anh chàng đẹp trai."

"À, hóa ra là thế." Lục Thanh Uyên mếu máo, làm bộ vô tình đi đến bên cạnh mặt thủy kính khổng lồ đối diện Du Đường, bắt đầu post dáng như chụp ảnh họa báo.

Hoặc là ngửa đầu nhìn lên 45 độ, hoặc là để lộ sườn mặt ưu việt, hoặc một tay đút túi quần, một tay áp lên sau đầu, ho khụ một tiếng, nháy mắt "wink" với Du Đường.

Du Đường: "......"

Thần Hắc Ám: "......nè Thần Ánh Sáng, ta bắt đầu cảm thấy trước kia ta lựa chọn hắn trở thành vật chứa, là do mắt ta mù."

Cục bột đen giơ hai bàn tay nhỏ xíu lên bịt mắt, nói: "May mà ngươi phái thiên sứ xuống ngăn ta cướp đi cơ thể hắn, về điểm này, ta biết ơn ngươi từ tận đáy lòng."

【 ha ha ha ha ha!!! 】 Tiểu Kim đã lâu không liên lạc với Du Đường, vừa online đã nghe thấy lời nói của Thần Hắc Ám, cười đến độ suýt nữa thì đau sốc hông:【 Lục Thanh Uyên thật là, bị chê ra mặt rồi kìa!】

"......" Du Đường thở dài thườn thượt, thì thào với Thần Hắc Ám: "Mạch não em yêu của ta có hơi kỳ lạ, cứ kệ em ấy đi."

Dứt lời, y quay đầu về phía Lục Thanh Uyên còn đang bận tạo dáng, cười nói với hắn bằng ngữ điệu hết mực cưng chiều: "Thanh Uyên, em đứng cách thủy kính xa một chút, có người đẹp trai nhất trên đời là em đứng ở đó, những hình ảnh trai đẹp kia đều trở nên mờ nhạt tầm thường, sẽ ảnh hưởng đến thị giác của Thần Hắc Ám khi lựa người mất thôi!"

Lục Thanh Uyên đạt được mục đích, cái đuôi lập tức vểnh lên tận trời, vui vẻ vênh cằm hất mặt đi qua bên cạnh, cuối cùng còn tình tứ "bắn" một trái tim về phía Du Đường, nói: "Được thôi, em biết rồi, iu anh~"

Du Đường mỉm cười, ngọt ngào nói: "Anh cũng yêu em."

Thần Hắc Ám: "......"

Nó quyết định sau khi có được cơ thể sẽ lập tức né thật xa hai kẻ kia!

Về sau mà nó còn trêu vào hai người kia nữa thì nó sẽ là con chó!

Cuối cùng, Thần Hắc Ám tuyển một anh chàng có gương mặt tổng tài siêu cấp bá đạo, cao 1m9, cơ bụng tám múi, vai rộng eo thon chân dài, mặc âu phục sang trọng lịch lãm.

Sau khi nhận được cơ thể kia, Thần Hắc Ám vui vẻ hớn hở gần chết, còn học cách tạo dáng chụp ảnh tựa vào vách tường, biến ra điếu thuốc ngậm ở môi, nở nụ cười tà mị như tổng tài trong teenfic.

Đáng tiếc Du Đường chỉ cần liên tưởng đến việc mới vừa rồi đây nó vẫn là cục bột đen thùi lùi, không nhịn nổi bật cười thành tiếng, khiến cho Thần Hắc Ám tức đến nỗi dậm chân dậm tay.

Y hỏi nó: "Giờ đã có được cơ thể con người rồi, ngươi muốn làm việc gì trước tiên?"

Vào lúc mà Du Đường cho rằng Thần Hắc Ám sẽ có kế hoạch gì đó mang tầm vóc lớn lao, nó lại vứt vèo điếu thuốc đi, phấn khởi hào hứng reo lên.

"Ăn nhậu chơi bời!"

"Thế giới nhân loại vui hơn Ma Giới và Thiên Giới nhiều! Mấy trăm năm qua ta đã nương theo rất nhiều đôi mắt ác ma để nhìn ngắm thế giới nhân loại, ở đó có vô số phong cảnh tuyệt đẹp, vô số món ngon vật lạ, vô số trai xinh gái đẹp, còn có cả các loại hình văn hóa giải trí cực kỳ cực kỳ cực kỳ phong phú! Hết thảy những điều đó, ta đều muốn tự mình trải nghiệm qua một lượt!"

Du Đường nhìn sâu vào ánh mắt lấp lánh của Thần Hắc Ám, biết nó không hề nói dối.

Đột nhiên, y nghĩ ra một chuyện.

Khi nghĩ đến mối quan hệ giữa Âm Thiên Đạo và Ngụy Uyên.

Lại nghĩ đến mối quan hệ giữa Thần Hắc Ám và Lục Thanh Uyên.

Cũng nghĩ đến điều mà Lục Thanh Uyên....mong muốn nhất.

Ánh sáng luôn luôn song hành với bóng tối, Âm Thiên Đạo muốn bóng tối cắn nuốt hoàn toàn ánh sáng.

Lão ta xem Ngụy Uyên như một công cụ, một vật chứa cho linh hồn lão.

Là Ngụy Uyên tự tay kết thúc sinh mệnh của chính mình, nên y mới có khả năng giết chết Âm Thiên Đạo, trở thành Thiên Đạo duy nhất.

Thế nhưng mọi chuyện sẽ thật sự kết thúc như vậy sao?

Du Đường cảm thấy cũng không phải.

Điều mà y đang nghĩ tới chính là, Ngụy Uyên chắc hẳn sẽ trở thành người gánh gồng phần bóng tối mà Âm Thiên Đạo để lại kia.

Hiện giờ, ở thế giới thứ năm này, Thần Hắc Ám chính là một phần bóng tối bé nhỏ mà Ngụy Uyên chia sẻ xuống tiểu thế giới.

Thần Ánh Sáng là chấp niệm của y.

Còn Thần Hắc Ám có lẽ chính là chấp niệm của Ngụy Uyên.

Bởi lẽ tính cách của nó và Lục Thanh Uyên thật sự rất giống nhau.

Và còn, những lời mà Thần Hắc Ám nói ra, hẳn là đang ám chỉ tâm nguyện thực sự của Lục Thanh Uyên.

—— Muốn làm một con người bình thường, đi trải nghiệm hết thảy những điều tốt đẹp trên thế gian.

"Được, ta hiểu rồi." Du Đường vẫy tay chào tạm biệt Thần Hắc Ám, nói: "Ngươi đi đi, đi làm việc ngươi thích, nhưng đừng sử dụng năng lực bừa bãi, bằng không ta sẽ lấy lại cơ thể của ngươi, khiến ngươi vĩnh viễn chỉ có thể là một đám mây sương khói mà thôi."

Chỉ có khắc chế bản thân một cách hoàn mỹ, bóng tối mới có thể ôm lấy ánh sáng.

Đây là gông xiềng mà Du Đường tạo ra cho Thần Hắc Ám.

"Ngươi yên tâm! Ta tuyệt đối sẽ không sử dụng năng lực bừa bãi!" Thần Hắc Ám vui vẻ cười nói, vậy mà trong nháy mắt ấy, Du Đường lại mơ hồ nhìn thấy bóng dáng Ngụy Uyên trùng điệp lên bóng dáng của nó, thế nhưng đến khi hoàn hồn, Thần Hắc Ám đã biến mất.

"Biến thành dáng vẻ của tổng tài bá đạo thì lại thế nào?" Lục Thanh Uyên vươn ngón tay quấn quấn lọn tóc xoăn của chính mình, bĩu môi chê bai: "Theo em thấy, nó vẫn là cục bột đen ngốc nghếch mà thôi."

"Ừ ừ ừ." Du Đường búng trán hắn một cái, cười khúc khích: "Chỉ có em là thông minh nhất."

"Đương nhiên rồi!" Lục Thanh Uyên ôm cánh tay y, không biết xấu hổ mà nói: "Nếu như em không thông minh thì làm sao có thể xứng đôi với anh?"

Trong lòng Du Đường lại cảm thấy ấm áp, bèn ôm chầm lấy đầu Lục Thanh Uyên, nhẹ nhàng hôn một cái vào ngay chỗ trán bị búng ban nãy của hắn.

"Được rồi, hiện giờ chuyện của Thần Hắc Ám đã được giải quyết ổn thỏa, chúng ta cũng không cần phải lo lắng nữa."

"Cho nên, về nhà thôi, Thanh Uyên."

"Về nhà của chúng ta."

--

Editor Anh Quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top