Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tenshi W + Yubisaki to Renren - Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Itsuomi thì đang nằm viện. Touma sủi mất. Tiệm cafe bar bây giờ rơi vào tình trạng thiếu nhân viên. 

Lần đầu Amane trải nghiệm cảm giác làm từ chiều đến tối. Thường thì chỉ làm 4 tiếng, giờ thì thành 8 tiếng.  

Mahiru thì bận học, nhưng khi hết tiết, cô chạy ngay sang đó để phụ Amane. 

"Xin chào quý khách." Từ hồi cấp 3 tới giờ Amane nghe Mahiru nói câu đấy. Dù ban đầu có hơi vụng, nhưng một lúc sau cô đã thạo việc. 

Lúc sau, Itose và Rin vào tiệm. Cả hai đều choáng ngợp trước vẻ đẹp của Thiên sứ trong bộ đồng phục của tiệm. 

"Chủ quán, anh mới thuê người sao? Cô ấy đẹp quá!!" Rin phấn khích, còn Itose thì chỉ ngại ngùng nhìn Mahiru. 

Amane từ trong phòng nhân viên bước ra. Cậu đứng cạnh Mahiru, trịnh trọng tuyên bố: 

"Đây là bạn gái em ạ!" 

Mahiru đỏ mặt. Cô cười cười, giới thiệu mình với cả 2:

"Chào chị, em là Shiina Mahiru, bạn gái của Amane ạ! Em đến để phụ chủ quán trong lúc anh Itsuomi nằm viện." 

Rin thì vỗ tay khen ngợi, còn Itose thì không biết Mahiru nói gì. Cô viết vào tấm bảng được tiệm đặc cách cho cô:

"Em ấy nói gì vậy?" 

Rin dùng ngôn ngữ kí hiệu để giải thích. Mahiru để ý và hỏi thử Amane. Amane kể rằng Itose bị khiếm thính. Lúc này Mahiru mới để ý đến máy trợ thính trên tai Itose.

Cửa quán lại mở ra lần nữa. Một anh chàng tóc đen điển trai bước vào. Tên anh là Oushi. 

"Chào mọi người! Tôi nghe nói ở đây đang thiếu người nên muốn đến giúp. Có chủ quán đây không?" 

Kyouya có vẻ quen mặt. Anh niềm nở đón chào Oushi 

"Em là bạn của Itsuomi đúng không? Cảm ơn em nhé, bên anh đang khá chật vật, có em thì đỡ quá!" 

Itose không thấy được Oushi nói gì. Cô dùng ngôn ngữ kí hiệu hỏi Oushi. 

"Cậu đến đây làm gì?" 

Oushi dùng ngôn ngữ kí hiệu trả lời lại: 

"Phụ quán".  Cách dùng ngôn ngữ kí hiệu của Oushi lần này không cục súc như thường mà có phần nhẹ nhàng hơn. 

Amane và Mahiru đứng bên nghe chuyện. Đại khái cũng nắm được tình hình. Riêng Mahiru còn nhận ra điều đặc biệt hơn. 

Kyouya thấy có người sẵn lòng phụ thì cho hai đứa nhỏ về 

"Giờ có người phụ rồi,hai đứa có thể về."

 Oushi đánh liếc qua cặp đôi, và rồi nhìn lại Itose. 

Sau khi Amane đưa lại bộ đồng phục, cậu cùng Mahiru ra tạm biệt chủ quán. Kyouya đưa cho cậu một túi đồ

"Giờ hai đứa về nhà trọ nhỉ? Có thể giúp anh đưa cái này cho Itsuomi không?" 

Dù gì đường về cũng đi ngang bệnh viện, nên Amane không từ chối. 

--------------------------------------------

Amane và Mahiru đến phòng bệnh của Itsuomi. Anh vẫn còn băng bó khắp người, nhưng nhìn không thảm như hôm qua. Thấy Amane, Itsuomi mở lời chào.

Bên cạnh anh là một người đẹp, tên chị ấy là Emma. Vừa thấy Mahiru, mặt chị hơi căng, nhưng khi thấy Amane đằng sau, chị bớt căng lại.

"Chào Emma-san. Em đến để đưa đồ từ anh chủ quán cho Itsuomi ạ." 

Emma lâu lâu vào quán cùng Itsuomi nên cũng coi là quen mặt. Chị đưa tay nhận lấy túi, sẵn hỏi Amane: 

"Cô gái khiếm thính ấy không đến sao?" 

"Ý chị là Itose-san? Lúc em đi thì chị ấy còn ở q..." 

Chưa nói hết câu, Itose đã đến phòng. Nhìn dáng vẻ mệt mỏi và thở dốc, Mahiru đoán chị ấy đã chạy theo. 

Mahiru lấy điện thoại ra, nhập: "Rin-san không đi cùng chị sao?" 

Itose viết lên cái bảng ở quán. Chị vội vàng xóa dòng "Tớ đi một chút", viết thành "Cậu ấy vẫn ở quán" 

Itsuomi đang lục cái túi xem có gì. Khi thấy Itose tới, mặt anh tươi thấy rõ. Emma cảm thấy khó chịu vì người mình không muốn gặp lại ở đây. 

"Cậu ổn chứ?" Itose hỏi bằng ngôn ngữ kí hiệu.

"Tớ đỡ hơn rồi. Vài ngày nữa là xuất viện." Itsuomi cũng trả lời lại. Ngôn ngữ kí hiệu cứ như là ngôn ngữ đặc biệt của hai người. 

Ngay sau đó, Oushi chạy tới. Anh mắng Itose

"Tại sao lại tự tiện chạy đến đây thế hả? Lỡ gặp nguy hiểm gì thì sao?"

Itose đáp lại bằng ngôn ngữ kí hiệu: "Tớ đi cùng Fujimiya-san" 

Oushi quay sang chỗ Amane, chất vấn: 

"Này, cô ấy đi cùng cậu tới đây sao?"

Amane rõ là thấy xạo, nhưng cũng bao che cho Itose. 

"Vâng. Chị ấy đi theo tụi em." 

Nghe vậy, Oushi dịu lại. Anh cảm ơn Amane rồi bảo cậu về vì trời đã tối. Amane cùng Mahiru rời bệnh viện. 

----------------------------------------------

"Nè Amane, mối quan hệ giữa những anh chị đó là gì vậy?" 

Amane ngạc nhiên vì câu hỏi của Mahiru. 

"Hiếm khi thấy cậu tò mò đến người khác đấy, Mahiru." 

"Tại vì...tớ thấy họ có chút thú vị." 

"Để xem...Itsuomi-san và anh chủ quán là anh em họ. Emma-san và Itose-san là bạn của Itsuomi-san, và Oushi-san là bạn thuở nhỏ của Itose-san." 

"Vậy sao...? Tớ thấy mối quan hệ của họ phức tạp hơn." 

"Ý cậu là sao?" 

"Cách mà Itose-san và Emma-san nhìn Itsuomi-san có hơi đặc biệt. Cách Oushi-san nhìn Itose-san cũng vậy." 

"Ý cậu là... họ có tình cảm với nhau?" 

"Tớ không khẳng định được."

Hai người về phòng của mình. Mahiru thay đồ và sang bên Amane nấu ăn. Amane thưởng thwusc bữa tối ngon lành mà Mahiru nấu rồi cậu đi rửa chén. Hai người nhìn chả khác gì cặp vợ chồng thực thụ. 

Bầu không khí ở bệnh viện thì ngược lại. Mối quan hệ tình cảm phức tạp giữa 4 người vẫn đang căng thẳng. Oushi không muốn Itose quá nhiệt tình với Itsuomi. Emma cũng không muốn Itose ở lại lâu, còn Itsuomi và Itose đang muốn gặp nhau.

Rin đến, đưa Itose về. Oushi cũng về quán. Bầu không khí đã bình ổn trở lại. Trong căn phòng chỉ còn Itsuomi và Emma. 

"Emma, cậu cũng nên về đi." 

"Không được, tớ sẽ ở đây để chăm sóc cậu." 

"Nào tớ đâu còn là con nít nữa." Itsuomi đưa chìa khóa nhà cho Emma. Emma cúi mặt xuống. Cô nắm chặt chiếc chìa khóa, đau đớn hỏi Itsuomi: 

"Cậu muốn được cô bé đó chăm sóc hơn nhỉ?" 

Itsuomi đáp lại với giọng tỉnh bơ: 

"Cậu chăm cũng tốt mà, với cả, tớ không nên làm phiền cậu ấy." 

"Thế làm phiền tớ thì được à?" 

"Cậu tự đến đây còn gì?" 

Đuối lí, Emma ngậm ngùi cầm chiếc chìa khóa, phóng thẳng về phòng trọ của Itsuomi.

-------------------------------------------------------

Itose và Rin trên đường về nhà. Vì trời khá lạnh nên cả hai đã mua hai cái bánh bao ăn cho ấm người. 

Một bóng hình rất quen thuộc xuất hiện trước mặt. Rin giật mình, làm rơi chiếc bánh.

"Q...Quái vật!" 

Itose nhìn theo hướng chỉ tay của Rin. Tên Road Dopant lù lù từ một con hẻm bước ra, chặn đường cả hai.

"Lần này ta sẽ tiêu diệt ngươi!" 

Nói ròi, hắn phóng đến. Rin và Itose đành phải chạy để tránh bị hắn truy sát. Người dân tức tốc gọi cảnh sát để truy bắt tên Dopant điên máu kia.

Rin và Itose chạy đến một ngã tư. Họ leo tường, nhảy và một nhà gần đó. Tên Road Dopant mất dấu, đành cay cú bỏ đi. 

--------------------------------------------------------

"Cái gì? Bị Dopant tấn công ư?"  Tiếng của Oushi vang vọng khắp quán. Anh cầm tay Itose, kiểm tra xem cô có bị trầy xước gì không. 

Itose cảm thấy khó chịu, đẩy Oushi ra ngoài. "Tớ không sao cả" Itose dùng ngôn ngữ kí hiệu để nói điều đó với Oushi. 

Amane và Mahiru đứng cạnh đó. Vì bị Dopant tấn công là chuyện thường gặp của cả hai nên cũng không bất ngờ mấy.

"Cậu có nghi ngờ ai không?" Oushi hỏi Itose, Itose chỉ biết lắc đầu.

Giờ là 6h, Amane và Mahiru ra về. Itose nắm lấy áo của Amane làm cả Oushi và Mahiru giật mình.

"Dẫn chị tới chỗ Itsuomi-san được không?"  Itose viết vào tấm bảng. 

Oushi giật lấy tấm bảng. Anh có vẻ phật lòng vì Itose không nhờ mình. 

"Để tớ đưa cậu đi. Sẽ an toàn hơn."  Oushi nói bằng ngôn ngữ kí hiệu. 

"Cậu đang trong ca làm mà. Vậy thì phiền cậu lắm" 

"Tớ chả thấy phiền gì cả." 

Mahiru khẽ chạm lưng Amane. Amane biết ý, lên tiếng đề nghị: 

"Cứ để tụi em đưa Itose-san ạ." 

Itose quay mặt lại nhìn Amane. Cậu nói lại câu vừa rồi để Itose đọc khẩu hình. Itose sau đó gật đầu lia lịa rồi lon ton đi theo Amane.  

Oushi chạy đến Amane, dặn cậu là phải để Itose ở đó để anh đưa về nhà. Amane khó chịu với sự bảo vệ quá mức của Oushi, nhưng cũng đành đồng ý vì anh ấy là người phù hợp để đưa Itose về nhất. 

Itose đi cùng bộ đôi đến bệnh viện. Mahiru nhập một dòng tin cho Itose: 

"Itose-san thích Itsuomi-san sao?" 

Itose đỏ mặt. Cô vội vàng nhập câu trả lời vào điện thoại Mahiru. 

"Ừm. Nhưng chị không biết phải làm sao để mở lời." 

"Hai em làm thế nào vậy? Có thể chỉ chị không?" 

Sau câu đó, Mahiru và Itose trao đổi liên lạc với nhau, Vừa gặp có hai ngày đã thân thiết, đúng là con gái với nhau có khác. 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top