Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Confession

C006 : Hình như trường mình có mấy học sinh trao đổi nước ngoài đúng không mọi người ?

C007 : Anh tóc vàng đuổi xanh dương đẹp zai quá mà ngại không dám xin phương thức liên lạc ai có cho tui với được không 🥺

C008 : Mới đầu năm đã gặp âm binh thì tính sao ?

C009 : Không biết xúc xích Đức có vị gì nhỉ 😋

C010 : Hình như đợt này có cầu thủ kiêm nhà văn diễn giả Noel Noa về giao lưu với trường thì phải ?

Tải thêm ...

Bachira Meguru : #006 Đúng ! Hình như là 2 ông người Đức thì phải , sắp tới sẽ là 1 bạn người Pháp nhé ! tin juan 100%. Vì t núp người ban công phòng ông hiệu trưởng hóng nhé !
--> Đề về 38 : Thánh hóng hớt đã lên tiếng thì sao không juan được 😂
--> Isagi Yorichi : Xóa Comment đi mày ơi ! Ông Ego Jinpachi mà biết là mày mệt luôn
--> Chủ shop : Cho hỏi cao nhân @Bachira Meguru sao núp vào ban công phòng hiệu trưởng mà không bị bắt được vậy bạn ?
---->Bachira Meguru : Do mình ở khoa truyền thông báo chí đó bạn :>, đó là kỹ năng "cần thiết " để làm 1 nhà báo giỏi
------> Karasu Tabito : Tao tưởng để sớm mặc áo sọc đen ?

Bachira Meguru : #007 đây nha @Michael Kaiser
--> Nhỏ này mê zai : Cảm ơn đại ka
----> Bachira Meguru : Tém tém lại nha bà ! tui nhìn như thấy người ta "sắp" chậu có ha rồi ó

Nhà tao bán quan tài : #008 ib để có thêm nhiều lựa chọn

Tao đệ cậu Ong :#008 Đi xem hầu đông giải nghiệp nhoa

đề về 38 : #008 Đứa nào xui như chó vậy , đến lỗi đầu năm đã gặp âm binh rồi

Giàu sau 6h30 : #008 đi cắt duyên đi bạn
--> Isagi Yorichi : phải duyên âm đâu mà cắt

Isagi Yorichi : #009 Trải nghiệm thật lòng của một cậu sinh viên từng học tập ở đức vào năm 17 tuổi thì xúc xích Đức cực kì mặn hoàn toàn không hợp với khẩu vị người Châu Á. Khuyên thật là đừng nên ăn nếu muốn trải nghiệm thử thì nên ăn 1 miếng thôi không bị sỏi thận như chơi ấy
--> Nhỏ này mê zai : Không phải ý đó đâu cậu ơi
----> Isagi Yorichi : Thế là gì thế ?
------> Shidou Ryusei : Cặc hai thằng  Đức có vị gì
-------> Sendou Shuto : Ngại dùm luôn

Mê anh  : #010 Noa về thật á ! ui thần tượng tuiiiiii @mọi người có ai đi cùng hăm ?

Đề về 38 : #010 trường mình có ma lực gì mà khiến nhân vật tầm cỡ thế giới về đây nhỉ ? Hay ...
--> Anri Teieri : Ông hiệu trưởng bán thân đó em 🙂
----> Yukimiya Kenyu : Thật hay đùa vậy giáo sư
-----> Anru Teieri : Đùa đấy :)))
.


.
.

Isagi Yorichi ---> Sv trỗi dậy

trước câu trả lời của anh người yêu nhỏ câu trai Rin không khỏi hậm hực " tại sao hôm nay tên hời hợt này lại chống đối mình thế này " . Rồi thế là kế hoạch đổ sông đổ bể hết sao ? Ai sẽ cùng hắn đi xem quỷ cẩu rồi cùng đi cafe đây ? Hắn không muốn đâu ! Hắn muốn cùng anh người yêu hai mầm bé nhỏ đi xem phim kinh dị chung cơ

Nhớ đến mấy cái lần trước ấy , cùng anh ấy đi xem cứ đến cái đoạn hù thì anh ý liền run lên bần bật rồi nắm thật chặt tay hắn hay úp hẳn mặt gào lồng ngực hắn khiến hắn sướng phát điên lên được.

nhưng có lẽ chiều nay lại không được rồi. Mà nếu trách anh người yêu 1 thì trách anh mình 10, nếu anh không để chỗ cho Isagi thì anh người nhỏ có nhất thiết phải đi cho bằng được không ?

Người ta nói tức giận là dại dại là mất khôn, lúc đó hắn ta đã nghĩ ra kế

Bài đăng đã giới hạn người xem


Sau khi đăng xong hắn an tâm chuẩn bị đi ngủ và đặt báo thức lúc hai giờ sáng dậy.

Đúng 2 giờ sáng chuông báo thức điện thoại kêu lên, không nghĩ nhiều cậu bật dậy lao vào phòng tắm. Bật vòi hoa sen đã thế còn xoay về nước lạnh cứ thế đứng ở đó tầm 30 phút khi đã chắc chắn bản thân đã có cảm giác khó chịu cậu mới lau khô mình rồi leo lên giường luôn.

Quay lại với chiều hôm đó ...

Quả thực để mà nói rằng trong hội trường rất đông mặc dùng Isagi Yorichi cùng lũ bạn của cậu đã đến sớm tận 30 phút nhưng vẫn không thể phủ nhận được sự đông đúc này. Những hàng ghế được phủ nhung đỏ xếp thẳng tắp chẳng mấy chốc đã đầy ăp người. Với cái tình thế này Isagi không khỏi lo lắng rằng bản thân sẽ không chỗ ngồi cùng như phải ra về trong công cốc hoặc là phải đứng cả buổi luôn nhưng dù trong trường hợp nào thì cái cuối cùng vẫn ổn nhất vì chỉ cần được nghe idol thuyết trình rồi chia sẻ thôi cubgf đã vui rồi .

- Isagi bên này ! _ Từ phía trên nơi những hàng ghế khán giả một cậu thanh niên với mái tóc đỏ đứng sừng sững ở đó. Bên cạnh là mấy hàng ghế ngồi trống.

Đúng là Sae có khác tâm lý vaio chả bù cho em của hắn.

Sae Pov :

Tôi là Itoshi Sae , là hội trưởng hội học sinh trường này . Tôi có một đứa em tên là Itoshi Rin và người yêu nó là Isagi Yorichi. Quả thực trong chính tình yêu này tôi thấy cứ cân cấn sao ấy . Trước tôi luôn muốn có một đứa em để cưng chiều xong ba mẹ đã toại nguyện cho tôi , kết quả chính là Itosuy này . Lúc ấy tôi có một mình nó là em với hồi đó nó trông dễ thương lắm, một câu onii chan hai câu onii chan, thề tôi cưng nó vô cùng thế nên có lẽ chiều nó hơi quá tay.

Cứ tưởng với sự chiều chuộng đó nó sẽ biết điều nhưng không , dần dần nó phát tướng. Tính cách ngày càng hung hăng rồi đáng ghét , tỉ lệ thuận với đó là mức độ không hài lòng của tôi cũng như của ba mẹ bạn bè xung quanh nó. Thế quái nào dần dần nó bắt đầu bố láo ngang ngược thế này ? Nhưng cũng có làm gì được đâu ? Đâu ai cũng giỏi như nó đâu ? 8.0 IELTS 17 tuổi cũng không phải là giả theo đó là tính cách lầm lì nóng tính đúng là mức của nó đồng thời một phần cũng là sự sai lầm của ba mẹ khi xưa cho nó đi học võ nữa ! thật là kinh khủng làm sao

Với cái nết khó ưa đó tôi cứ nghĩ hắn ta chỉ có chó có mới yêu , thậm chí trước họ hàng còn hay đùa đùa với nó là " thôi cố gắng sau này lừa được đứa sứt môi hay lồi rốn nhé chứ gái tốt, trai tốt người ta đi yêu người khác hết rồi ". Hay " mày có giỏi mấy thì người tốt cũng không đến lượt mày đâu " rồi " Bẩn tính thể không ai yêu đâu ". Tôi thừa nhận họ nói đúng nhưng có hơi quá thật. Nhưng sự thật chỉ có một, người ta không nói xấu người ta chỉ nói sự thật mà không biết cách diễn đạt sao cho tế nhị thôi

Thế ! Lúc đó nhìn cái bản mặt cay cú của nó tôi suýt cười bò ra . Nhưng rồi chính những người nói câu đó đã bị vả mặt cách đau điếm khi nó dẫn về người yêu hơn nó một tuổi về ra mắt cái hôm nhà có cỗ. Thế lúc đó tôi tưởng mình đang mơ ngủ cơ. Cả họ trố mắt ra nhìn thậm chí còn rửa mặt nhiều lần xem đã tỉnh ngủ chưa . Bởi vì tôi biết người yêu nó. Cỡ như thằng đó cũng yêu được Isagi Yorichi - học bá kiêm đàn em thân thiện - thiên thần của tôi sao ? Thằng này sao số hưởng thế! Thằng bé cười đẹp cực kì thậm chí còn lễ phép nữa cơ . Việc gì cũng giỏi , cái hôm đem về ra mắt thằng bé đã xắn tay vào phụ giúp các cô các chú. Thằng bé khéo tay đến mức được họ khen không ngớt. Khen từ đầu đến cuối, cuối bữa bé có xin đi rửa bát cùng nhưng bị bà đuổi lên nhà. Giọng bà đanh thép quá , nghiêm túc , quyền lực quá bé nó không dám cãi. Lúc đó bé nó lên nhà ngồi khép nép bên cạnh thằng Rin. Thừa cơ hội đó cho mấy người họ hàng soi. Nhìn thằng bé rồi nhìn thằng Rin họ chỉ lắc đầu ngao ngán. Đâu ai nghĩ cái thằng hỗn này yêu được người yêu lễ phép thế đâu.
Thương Isagi bấy nhiêu thì trách Rin bao lần . Khi thấy cái cảnh thằng bé dỗi người yêu xong bé Isagi Yorichi phải dỗ nó . Cứ tưởng nó nằm dưới cơ nhưng không nó trên đó ! Trên đó ! Đúng là , lời họ hàng nói cấm có sai " bông hoa ly cắm bình gốm vỡ "

Chính vì thế tôi dần quan tâm bé nó hơn như việc hôm nay chẳng hạn. Tôi đã đi sớm cũng như vận dùng quyền lực của mình để giữ chỗ cho em và đám bạn của em.

Xong lúc đó bé nó cảm ơn tôi rối rít. Thề bé nó cười đẹp quá , tôi lỡ mù rồi phải làm sao ? Thằng Rin số hưởng thật. Công nhận em ham học thật . Giáo sư Nào nói đến đâu em chăm chú nghe theo đến đó nhưng rồi khi giơ tay lên bắt đầu phát biểu quan điểm . Thì em là một trong những người may mắn được chọn. Thề lúc đó tôi có thể thấy em vui như thế nào, hóa ra idol số 1 trong lòng như thế
Nhưng rồi khi quan điểm cách diễn đạt của em chưa được Noa đã thẳng thừng chỉ ra cái sai và giải thích cho em , lúc đó tôi thấy em có hơi buồn nhưng rồi vẫn phấn chấn lên khi nghe tin giáo sư sẽ ở đây 1 tuần và cho cả email để mọi người thắc mắc đến hay gặp riêng ông để trao đổi

Tôi vẫn nhớ lúc buổi giao lưu kết thúc em đã vui vẻ như thế nào , nhìn nụ cười trên môi em tôi lại thấy mình quên quên cái gì ? Thôi kệ mai tính sau
Còn típ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top