Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

six -6-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày Tháng Năm Ấy Chúng Ta Có Nhau đã thêm 1 ảnh

136,738 lượt thích
Ngày Tháng Năm Ấy Chúng Ta Có Nhau Chơi chuyến này về vô học bù đầu nhe mấy gái iu
102,736 bình luận

Use: năm nay có ý định giật giải gì không mấy cj
>_ara.mija.ara_: tất nhiên là có rồi em oiii
>Use: hóng hóng hóng

_luce.hafilea_: nhắc mới nhớ chưa có ý tưởng gì cho tiểu thuyết mới cả :<<< Ét o ét Luce mn ưi
>_scatina.erza_: viết truyện tình bạn đồ đi em, giống nhóm mình nè hoặc kiểu friendzone khác giới đồ đó cưng=)))
>_luce.hafilea_: ý tưởng không tệ nhưng mà friendzone em cần thời gian suy nghĩ thêm
>_.bluea.juvina._: Lu-chan gần ngay trước mắt còn phải suy nghĩ
>_luce.hafilea_: ủa trước mắt tui có cặp nào friendzone ha=))
>_ara.mija.ara_: ơ con bé này, nhiều lúc ngơ ngơ vay=))

_daruy.laxer_: anh năm cuối chưa gì đã bj sách vở dí rồi này=)))))
>_ara.mija.ara_: ráng đi anh oi
>neal.drestu: nghe ám ảnh thật sự
>_daruy.laxer_: @_sreand.jalle_ thằng bạn anh còn khổ hơn nhiều với cái môn thiên văn hoc bla bla=)))
>_sreand.jalle_: bất ổn năm cuối
>_scatina.erza_: học cái ngành ác ơn quá chi giờ than
>_.bluea.juvina.: em cũng quá trời dự án ne ^^
>_luce.hafilea_: Lucy cũng nhức đầu với mớ tiểu thuyết,tạp chí trường,.. nè
>_gin.bersull_: đang đi chơi mà cứ sách vở vây tr

Use: xinhh quá đi các cj oi

Tải thêm một số bình luận khác

---

16 giờ 35 phút hàng hôn khẽ buông

"Erza,sao lại ngồi đây suy tư gì vậy"

"..."

"Anh ngồi đây sẽ không phiền chứ"

"Jellal à, anh cứ ngồi đi không sao đâu"

"Mọi người đang chơi rất vui bên kia sao ngồi đây 1 mình vậy?"

"Hoàng hôn hôm nay đẹp nhỉ?"

"Ừm, đẹp thật"

"Có đúng là màu tóc em thật sự rất giống hoàng hôn như mọi người thường nói không?"

"Thật sự rất giống, rất đẹp như hoàng hôn vậy. Anh nghĩ thì ai gặp em rồi chỉ cần thấy hoàng hôn là nhớ đến em và màu tóc đỏ đấy...*Anh cũng vậy*"

"Ừm vậy à, còn em thì mỗi lần thấy hoàng hôn lại nhớ đến gia đình.
À không, gọi gia đình thì không hẳn"

"Ý em là.."

"Hmm...một nơi không có bố mẹ thì làm sao mà gọi là gia đình được cơ chứ. Nhưng ở đó cũng có một người bà luôn ân cần chăm sóc quan tâm tới em và nơi đó cũng là nơi để em quay về khi không biết đi đâu và làm gì nữa"

"Này em ổn chứ..."

"..."

"Anh nghĩ em hiểu sai rồi đấy...Gia đình không nhất thiết phải đầy đủ thành viên thì mới được gọi là gia đình đâu. Em vẫn còn một nơi để về, có một người bà luôn bên cạnh em thì đó cũng đủ gọi là gia đình rồi..."

"..."

"Thật sự thì chỉ mới quen biết em nên anh chưa hiểu rõ gì về cuộc sống hoàn cảnh của em cả. Nếu được thì em có thể mở lòng chia sẻ với anh nè, một chút cũng nhẹ nhõm hơn đó"

"Gia đình em lúc trước cũng chẳng khá giả gì, lúc mẹ mang thai em thì mẹ mắc căn bệnh nặng khó chữa. Nhưng mẹ luôn cố gắng để sinh em ra rồi hẳn chữa bệnh. Đến lúc sinh em ra được 4 tháng hơn, bệnh càng ngày càng nặng hơn. Bố phải đưa mẹ sang nước ngoài để tiến hành chữa bệnh và nhờ em cho bà và họ hàng chăm sóc. Thật may mắn cho bà ấy, à không phải là may mắn cho cả nhà là mẹ em đã chữa bệnh thành công và sức khỏe ổn định, bố mẹ quyết định ở lại làm ăn và chu cấp hàng tháng cho bà để nuôi lớn em. Thật sự mà nói thì đến bây giờ em chưa ngửi được mùi hương của mẹ, ấm áp của bờ vai bố. Thật sự quá tủi thân... Em luôn tự hỏi vậy liệu điều đó có gọi là gia đình của em"

"..."

"Gia đình bắt buộc phải có bố mẹ mới được gọi sao. Anh thì không nghĩ như em đâu, dựa trên thực tế anh vẫn luôn coi nhóm bạn của bọn mình là người một nhà vậy, tuy chỉ mới hơn hơn 2 năm chơi cùng nhóm nhưng anh và mọi người coi nhau như người thân vậy. Chỉ cần alo là mọi người đều ở cạnh, không tuyệt vời như bố mẹ nhưng họ cũng rất ấm áp và tốt. Có nhiều chuyện xảy ra nhưng tất cả vẫn luôn đồng hành cùng nhau, đồng hành trên thanh xuân và tuổi trẻ này. Nên em hãy suy nghĩ tích cực lên, Erza"

"Khăn giấy này, nếu em muốn khóc cứ khóc đi"

"Haahaah em lại khóc lóc yếu đuối nữa rồi"

"Không sao cả, khóc lóc không phải yếu đuối chỉ là em mạnh mẽ quá lâu rồi thôi. Cứ thả lỏng bản thân mình ra cuộc sống em sẽ nhẹ nhõm hơn đấy"

"Vậy là đó giờ em cũng chẳng liên lạc được với họ luôn sao"

"Bà vẫn luôn nhận được thư từ họ, nhưng bà giấu em tất cả thông tin. Em chỉ xem qua tấm ảnh hồi đám cưới của họ. Nhìn thật hạnh phúc làm sao"

"Có một lần, năm sinh nhật 18 tuổi em đã nhận được món quà sinh nhật và một bức thư dài. Là một sợi dây chuyền đỏ như màu tóc của em và mẹ. Bức thư nói rằng:
'Chào con gái nhỏ, Erza
Con khỏe chứ, sống có tốt với hạnh phúc không? Mẹ biết nói những lời này ra, thật khó tin và con chắc sẽ rất giận và trách mẹ. Con trách móc hay ghét mẹ cũng được nhưng mong con hãy luôn yêu cuộc sống này và mẹ nhớ và yêu con lắm, mẹ biết 18 năm qua con đã thiếu thốn quá nhiều điều nhất là gia đình hạnh phúc, thiếu hơi ấm của ba mẹ và chịu thiệt thòi rất nhiều điều nữa. Nhưng mẹ tin con gái của bố mẹ sẽ luôn yêu thương bản thân và bà của con. Thật sự khoảng cách địa lí lẫn tình cảm của mẹ con chúng ta quá xa. Nhưng mẹ mong trong lòng của con vẫn luôn có bố mẹ, những năm qua mẹ gặp rất nhiều chuyện, mẹ không biết phải nói từ đâu nữa.
Happy Birthday Erza
Đây là dây chuyền hộ mệnh của mẹ trong suốt từ tuổi 18 đến giờ và đến lúc này mẹ muốn trao lại nó cho con. Mẹ mong hành trình mới của con sẽ rực rỡ như hành trình 18 tuổi của mẹ vậy. 18 năm qua có lẽ mẹ nợ con rất nhiều điều. Mẹ chân thành xin lỗi, mẹ và bố sẽ sớm quay về với con và bà, nhất định mẹ sẽ bù đắp chữa lành vết thương trong con Erza à. Chúc con gái tuổi 18 bước trên con đường đời hạnh phúc an nhiên và luôn yêu bản thân và cuộc sống này và hãy luôn tiến về phía trước con nhé. Bố mẹ rất yêu con, Erza'
Và mỗi năm các dịp mẹ đều gửi thư cho em...

" *trải qua nhiều chuyện như vầy hèn chi em mạnh mẽ như vậy Erza*
Này đừng cố gượng ép những giọt nước mắt nữa, cứ khóc đi cứ để những cảm xúc của em được tuôn ra. Chỉ có mình anh thấy thôi đừng cố mạnh mẽ nữa, ai cũng được phép cho bản thân mình yếu đuối"

"..."

"Mọi câu chuyện rồi sẽ có hồi kết của nó thôi, rồi bố mẹ sẽ quay về với em. Anh tin trong lòng bố mẹ vẫn luôn có em, và em cũng như thế. Bây giờ mẹ vẫn gửi thư về cho em là ổn rồi. Rồi sẽ liên lạc thường xuyên hơn với nhau, chúng ta rồi sẽ có cuộc sống hạnh phúc mà mình luôn mong muốn"

"Em chẳng thể tin tưởng nổi nữa rồi. Em càng tin bao nhiêu thì em thất vọng bấy nhiêu, rất nhiều chuyện rồi cuộc sống này thật là dối lừa con người chúng ta. Em không biết bản thân liệu sẽ kỳ vọng thêm nữa không"

"Nếu bố mẹ luôn ở trong lòng em thì hãy cứ tiếp tục tin và chờ đợi. Dẫu gì em vẫn còn bà và bọn anh đây sẽ đồng hành cùng em"

"Đúng thật là một bông hoa không thể chọn cây để nở. Một đứa trẻ sinh ra không được quyền chọn cha mẹ"

"Hmmm...những tháng ngày vừa qua có lẽ quá tệ với em nhỉ"

"Chuyện này dần quen với em rồi, lâu lâu buồn buồn lại thế thôi. Em ổn không sao
Cảm ơn anh rất nhiều Jellal"

"Không gì phải cảm ơn. Anh không giỏi mấy chuyện an ủi này mấy nhưng nếu em cần được thì anh sẽ lắng nghe những lời tâm sự của em"

"Anh cũng không đến nổi nào"

"Hơ ý em là sao đấy hả"

"Không gì đâu em giỡn tí thôi"

"Tự nhiên cười vậy, nước mắt còn tèm lem nè"

"Lâu lắm rồi em mới đươc trút bầu tâm sự của bản thân mình cho mọi người, đặc biệt lần đầu tiên là con trai nữa, mới quen mà đã được tâm sự vậy rồi"

"Vậy sao, vinh hạnh cho anh quá. Dù sao thấy bạn bè mình như vậy anh cũng không lỡ, cứ sống tích cực hơn Erza nhé. Anh nghĩ nếu là em sẽ ổn thôi, hãy luôn tiến lên con đường phía trước"

"Mà quê em ở đâu vậy Erza?"

"Anh hỏi có ý đồ gì hảaaaa???"

"Không có đâu chỉ là hỏi để biết thêm thôi"

"Em ở làng Rosemary cách cũng xa thành phố"

"Ơ trùng hợp thật quê anh cũng ở đó *duyên số sao* "

"Ủa gì vây trờiiiii*duyên số sao*"

"Thôi cũng muộn rồi trời lạnh nữa chuẩn bị vô lại khách sạn rồi gặp mọi người thôi"

"Khoan đã chụp vài kiểu ảnh trước khi hoàng hôn buôn xuống hẳn luôn chứ nhỉ"

"Oke oke nếu em muốn thì oke"

---

Hãy dành thời gian cho gia đình ngay cả khi bạn không hề biết điều gì đã và đang xảy ra đến với cuộc đời của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top