Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

/ Hành Động /
-Câu nói của nhân vật- tên nhân vật
* Suy nghĩ *
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-có định đi học không vậy Thụy Nhi?- Tuấn Minh

-trễ rồi Thụy ớiiiii- Kỳ Hàm

Hàm Thụy vừa chuẩn bị đồ còn vừa nghe cả đám hối thì đâm ra cọc:))

-tao xiên hết cả đám tụi bây giờ nhe- Hàm Thụy

-đi sớm đi Thụy ơi, đi trễ lát trời lạnh lắm- Hàm Bác

Nghe Bác nói Thụy chợt nhớ ra mùa đông chưa gì đã đến, nghe bảo chiều tuyết rơi thì phải, mọi người thì thích tuyết còn Thụy thì đi ngược số đông, từ bé đến lớn cậu chưa từng thích tuyết

-HẬN MÙA ĐÔNG!!!!!!- Hàm Thụy

-động đúng chỗ rồi đó Bác Ca- Ân Hàm

Mùa đông đến thì trời tối đen mù mịt, 6h sáng mà tưởng 5 giờ chiều, trời nó âm u kinh khủng, 4 cậu thiếu niên, lưng mang cặp đi giữa trời lạnh

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-đi trễ, đứng lại- Uông Tuấn Hy

Tuấn Minh nhìn Hy một lát thì giọng nói nhỏng nhẽo vang lên

-thôi mà Hy caa~~- Tuấn Minh

-không xin xỏ!- Uông Tuấn Hy

-dừa nha mậy:))- Kỳ Hàm

-lẹ đi! Trời lạnh rồi!- Hàm Thụy

Nhìn Hàm Thụy lôi lôi kéo kéo cả đám đi vào thì Tuấn Hy cũng tha cho vào, vào tới lớp thì nhìn Thụy lạnh đến xanh mặt mà cả đám cưới phá lên

-há há há! Có chút xíu mà cũng lạnh- Tuấn Minh

-😏- Kỳ Hàm

-phụt!- Hàm Bác

-hứ! Tao giận tụi bây- Hàm Thụy

Ai bảo Chọc người ta làm chi, nghe bảo mùa đông năm nay kéo dài tận 5 tháng trời, chẳng biết Hàm Thụy sẽ sống ra sao đây nữa, mới hơi trở lạnh thôi mà nhìn Thụy như chả có sức sống gì

-nghe bảo nay học sinh mới đấy- Gia Sâm

-học sinh mới á?- Hàm Thụy

-ừ! Nghe bảo cậu ta đến đây học hết mùa đông rồi lại chuyển đi- Gia Sâm

-vậy chuyển chi cho mệt trời- Hàm Thụy

Reng reng reng🔔

Chưa gì mà đã phải vào học rồi, cả đám ỉu xìu về chỗ, cô bước vào kèm theo một học sinh nhìn lạ hoắc

Vâng chính là Trương Quế Nguyên của chúng ta!

-đây là thành viên mới của lớp chúng ta, em giới thiệu đi- GVCN

-chào, tôi là Trương Quế Nguyên, chẳng muốn ai giúp đỡ hay chả cần ai làm bạn, học hết mùa đông là tôi sẽ chuyển đi- Quế Nguyên

* Chảnh thấy ớn * Hàm Thụy

-em ngồi phía dưới Hàm Thụy ha- GVCN
/Chỉ vào Thụy/

-vâng- Quế Nguyên
/Đi xuống chỗ ngồi/

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Xuống caantin Thụy ơi- Kỳ Hàm

-xuống kiếm Tiểu Minh đã- Hàm Thụy

-đi thoiiii- Kỳ Hàm

Thụy đi phía sau Kỳ Hàm, nhìn Hàm quá là trẻ con, Thụy thầm nghĩ sao thằng bạn mình trẻ trâu thế nhỉ?

Phía bên cạnh có 2 kẻ nhìn nhau nói chuyện hăn say chả biết gì, chính là Bác và Văn

Tiểu Trí cũng đã đi tìm Kiệt ca của ẻm mà chơi rồi, nói thẳng ra là giờ còn mỗi Hàm và Thụy cô đơn thôi

Lớp của Thụy có một bạn nam học sinh rất chi là hướng nội, chính xác là Dịch Hằng

Lúc học thì không nói, ra chơi là lôi sách ra đọc, chuông reo vô lớp thì ổng dẹp sách rồi ngồi học, ra chơi phụ là lại lôi sách ra

Lớp chỉ có gv mà lớp trưởng nói chuyện với cậu ta, nói sơ sơ về lớp trưởng thì là một cô bé với vẻ ngoài hiền hoà, đôi mắt ướt khiến cô bé nhìn rất cuốn hút, chẳng hiểu do Hằng thích bé hay sao mà chỉ có cô bé ấy nói chuyện được với Hằng (trừ GV)

Cô bé tên Bạch Khiết Băng!

Và cô bé đang có chiến dịch đưa Hằng về lại thế giới loại người:)))

-Dịch Hằng!- Khiết Băng

-Khiết Băng, có chuyện gì sao?- Dịch Hằng

-cậu xuống caantin với tớ nha?- Khiết Băng

-hm...- Dịch Hằng

-đi màaaaa- Khiết Băng

Khiết Băng trước giờ ghét nhất mấy trò làm nũng như này, nhưng muốn đưa Dịch Hằng về thế giới loài người chỉ còn cách này thôi

-haz..thôi được rồi- Dịch Hằng

Dịch Hằng cam chịu, biết sao được, Khiết Băng bày vẻ mặt này ra làm Dịch Hằng không kìm lòng nổi

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-đó chẳng phải là Quế Nguyên sao?- Tuấn Hy

-anh biết cậu ta à?- Hàm Thụy

-là bạn anh, anh cứ nghĩ có vẫn ở Bắc Kinh- Tuấn Hy

Quế Nguyên là người con của Bắc Kinh, vì lý do gia đình nên chuyển đến Trùng Khánh học một thời gian.

-Trương Quế Nguyên!- Tuấn Hy

-ể! Tuấn Hy, trốn rồi mà vẫn gặp là sao ta?- Quế Nguyên
/Đi lại/

-bạn bè như bẹn bà vậy:)?- Tuấn Hy

Lưu ý: giải thích một tí là tại sao Hàm Thụy với Quế Nguyên cùng lớp nhưng một người kêu Tuấn Hy là anh còn người kia lại là mày, tao

Tuấn Hy thật ra là bằng tuổi Hàm Thụy, lần đầu gặp Hàm Thụy đã bảo nhìn Hy già quá nên xin phép gọi là anh:))

_

-tao cứ nghĩ mày đang ở Bắc Kinh?- Tuấn Hy

-gia đình có việc nên chuyển đến đây thôi- Quế Nguyên

Mọi người cứ nói chuyện mặc kệ Hàm Thụy ngồi bên cạnh lạnh cóng cả người, biết làm sao giờ, kêu lên lớp ăn để đỡ lạnh thì ổng bảo lười, hỏng lẽ giờ bế lên đem vô lớp:)?

Reng Reng Reng🔔

Lại vào học, thế là ai vào lớp náy, Hàm Thụy vẫn ghét Quế Nguyên vì nghĩ anh chảnh, thật ra là anh chảnh thật.

Còn Văn và Bác thì vẫn ngồi nhìn nhau hết cả buổi ra chơi, vô lớp ngồi nhìn tiếp, bị giáo viên nhắc mấy lần vẫn không nghe

-END CHAP-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top