Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mẹ cô được chuyển vô bệnh viện lớn nhất thành phố này cũng được một tuần rồi.Mẹ cô đã khỏe hơn trước rất nhiều. Còn về phần cô thì cô đã chuyển đến trường mới,ngôi trường có điều kiện tốt nhất thành phố và cũng đồi hỏi rất nhiều về học lực.

Trong thời gian mẹ Lưu ở bệnh viện cô đã chuyển đến sinh sống ở Dịch gia.Cô đã đổi họ Trần thành họ Dịch vì mẹ Lưu muốn cô mang họ Dịch.Mặc dù cô chuyển tới sinh sống nhưng cô lại không cảm thấy vui vẻ chút nào...cô cảm thấy mình giống như kì đà vậy, phá vở hạnh phúc gia đình người ta.Mẹ Dịch luôn yêu thương cô,phòng cô mẹ Dịch điều trang trí theo kiểu cô thích mua sắm cho cô rất nhiều quần áo,gấu bông các thứ...ba cô còn mua luôn đàn piano vì có lần cô chăm chú hình nó...nhưng tất cả cô điều không thấy thoải mái ... cô chưa quen với cuộc sống đầy đủ này.

-" Mẹ...Dịch con đến bệnh viện..."-

-" Để mẹ chở con đi nhé! đi một mình rất là nguy hiểm"-Mẹ Dịch đang chuẩn bị bữa trưa thì nghe cô nói lật đật đi ra.Từ khi con bé về đây nó rất ít nói và luôn nhốt mình trong phòng khiến bà rất lo lắng...bà và chồng bà chỉ muốn bù đắp cho con bé tất cả mà thôi.

-"Con tự bắt xe đi được Dì...Mẹ không cần lo"- Cô lắc đầu từ chối

-"Nhưng..."-

-"Con không sao"-Cô nói rồi bước đi,mẹ Dịch nhìn theo bóng cô mà xót xa

Cô vừa đi không lâu thì Thiên Tỉ từ phòng tập nhảy về.

-"Mẹ con về rồi"-

-"Con về rồi à!lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm con"-Mẹ Dịch hiền từ nói

-"Dạ"-

Tắm rửa sạch sẻ Thiên Tỉ xuống lầu dùng cơm,Thiên Tỉ ngồi xuống ghế ngó xung quanh không thấy cô xuống thì hỏi

-"Băng nhi đâu rồi mẹ?con bé vẫn trong phòng sao?"-

-"Con bé tới bệnh viện rồi con"-

-"Vậy à...mẹ sắp tới có một cuộc thi Bước Nhảy con đã đăng kí tham gia ... giải thưởng con muốn lấy"- Thiên Tỉ nhỏ giộng nói

-"Con lấy để làm gì hả"-Mẹ Dịch vừa gấp thức ăn cho Thiên Tỉ vừa diệu dàng hỏi

-"Con muốn mua một thứ..."-

-"Được chỉ cần món đồ đó cần thiết"-

BỆNH VIỆN

-"Tiển Băng con ở đó sao rồi"-Mẹ Lưu 

-"Ổn mẹ ạ,mẹ không cần phải lo"-Thiên Băng ngọt táo vừa trả lời mẹ Lưu

-"Vậy thì tốt...con hãy sống cuộc sống mà con vốn có được"-

-"..."-

-"Mẹ đã an tâm khi thấy con hạnh phúc..."-Mẹ Lưu nói từ từ nhỏ lại và tắt đi trước khi im lặng mẹ Lưu đã mỉm cười hạnh phúc

-"Mẹ nói gì vậy...mẹ mẹ....mẹ sao vậy mẹ....mẹ ơi đừng làm con sợ"-Cô sợ hãi gọi mẹLưu trong tiếng nất

-"Bác sĩ bát sĩ..."-Cô hoãn loạn gọi

Mọi thứ cứ như vậy mà sụp đỗ,cô khóc trong đau thương...mẹ cô mà ấy đã bỏ cô mà đi...giờ cô nên làm gì chứ...




Hi nhô mọi người! chắc mọi người đã quên tôi quá....chap 7 mình sẽ úp khi chap 6 đủ 100 lược xem 10 vote 10 cmt nha "chắc không đồi hỏi cao đâu nhỉ"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top