Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 20: CÔ CHỦ?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ Ông nói ai là đứa nghèo kiếp xác, nói_ Cô gắt giọng.

~ Dạ....tôi....tôi xin lỗi cô chủ_ Thầy giám thị mồ hôi chảy không ngớt mà trả lời ấp úng.

~ Mặt thầy sao lại đổ nhiều mồ hôi vậy, chẳng lẽ thầy sợ đám học sinh này sao_ Bà ta nhìn thấy thầy giám thị cứ ấp a ấp úng nên hỏi rồi quay sang quát cô:

~ Còn mày, đã xúc phạm tao rồi còn dám ở dấy nói nặng thầy giám thị hay sao. Haizz, học trò lớp này tính làm phản à.

~ Cô Bằng à, chắc tui không giúp được cô đâu_thầy giám thị vẫn không ngừng chảy mồ hôi.

~ Thầy sợ con nhỏ này à, đường đường là 1 thầy giám thị uy nghiêm ai ai cũng sợ mà bây giờ lại phải chịu thua trước mặt đám học trò này à_ bà ta đã chịu không nổi nữa liền lớn tiếng với thầy giám thị.

~ Này, cô nghĩ cô mới vào trường, vào dạy cái lớp này là có quyền lớn tiếng à_ nhỏ chịu đựng nãy giờ cũng đủ rồi.

~ Mày có quyền gì mà lớn tiếng ở đây, mày có tin tao chỉ cần lập biên bản thì mày sẽ bị đuổi khỏi trường không_ bà ta lại hăm dọa.

~ Cô nghĩ cô nói vậy là bọn này sợ sao_ cô cười nhếch mép.

~ Nếu cô thích, cứ tự nhiên_ nó vẫn lạnh ngắt mà bấm điện thoại.

~ Để xem ai bị đuổi trước_ nhỏ cũng cười khinh 1 cái.

~ Cô Bằng à, tôi nghĩ cô không nên đắc tội với 3 người này đâu, cô chủ coi như cho tôi một chút mặt mũi mà bỏ qua chuyện này cho cô Bằng được không ạ_ thầy giám thị càng lúc càng thấy sự việc không ổn nên bước ra làm giảm không khí.

~ Thầy nói dì vậy, thầy lại đi xin con nhỏ này giùm tôi sao, tôi không cần, còn nữa thầy gọi ai là cô chủ vậy?_ bà ta có chút ngạc nhiên vì ông thầy lại chịu nhục trước bọn trẻ con này.

~ Do cô mới vô trường nên cô không biết thôi, cô gái này chính là con gái của thầy hiệu trưởng trường này đó, tốt nhất đừng đắc tội với cô ấy_ thầy giám thị nói nhỏ cho bà ta nghe, ông không dám nói to vì cô đã nhắc không được tiếc lộ chuyện này cho ai biết hết.

~Hứ, con thì con chứ nhưng học trò đi cãi lại giáo viên là điều không thể chấp nhận. Chuyện này tôi vẫn kiện lên thầy hiệu trưởng, cảm ơn thầy đã giúp tôi. Còn tụi mày cứ đợi đấy_ bà ta quay gót bước ra khỏi lớp với 1 nụ cười rất nham hiểm.

~ Xin lỗi cô chủ, tôi có mắt như mù, đã xúc phạm tới cô chủ_ thầy giám thị cúi người nói.

~ Được rồi, thầy đi ra ngoài đi, cũng không phải lỗi của thầy_ cô ngồi xuống lôi điện thoại ra mà nghe nhạc.

~ Thưa cô chủ tôi đi_ thầy giám thị vẫn cúi người lại mấy bước rồi mới quay ra cửa đi.

     Từ đầu tới giờ,  cả lớp 11Z nhìn thấy hết nhưng cả đám đều không ngạc nhiên mà la hét om sòm vì được nghỉ 2 tiết Văn,  thấy vậy Tuấn Khải mới quay sang hỏi Như Ngọc :

~ Muội không sợ cô Bằng đó sao, còn cãi nhau với cô ấy nữa chứ.

~ Bà ta có gì phải sợ,  với lại lần đầu tiên nhìn bà ta là không có gì tốt đẹp rồi _ Cô nghe nhạc nhưng vẫn nghe Khải Ca nói gì.

~ Nhưng đó cũng là cô giáo của mình mà,  làm như vậy hơi vô lễ _ Thiên Ca từ đâu chen vào.

~ Bà ta vào trường này không phải để dạy, chắc chắn là có mục đích khác _ Nó vừa bấm game vừa nói.

~ Còn nữa,  sao khi nãy thầy giám thị gọi cậu là cô chủ vậy,  bộ cậu quen thầy ấy sao?_ Nguyên Nhi cũng không khỏi thắc mắc .

~ À....ừm....thầy ấy là họ hàng xa của tớ, với lại tính theo vai vế vì tớ lớn hơn thầy ấy nên thầy ấy mới gọi tớ bằng cô, tớ đã nói thầy đừng gọi tớ bằng cô nữa vì nghe vậy già lắm mà thấy ấy không chịu nên tớ cũng hết cách._ mới đầu cô cứ ấp úng nhưng lúc sau cô lấy đại 1 lí do mà bịa ra.
( Au: nói dối cũng chuyên nghiệp á chứ. Cô: im đi, lộ ra là chết ta đó nghe chưa. Au:  em có nói dì đâu, hay bây giờ em nói ra nha?  Cô: mau đi đi, chút nữa ta cho ngươi kẹo. Au: í có kẹo, vậy em viết tiếp đây, ố là la😃)

    Nghe cô nói vậy thì cả đám không hỏi nhiều nữa mà mỗi người một việc riêng. Còn về phía ba tên kia,  trong lúc nghỉ giải lao thì cô Kỳ đã kêu Mã Gia Phong kê thêm ba bàn khác nữa vào rồi đưa sơ đồ lớp mới lại cho Mã Gia Phong

*Kể sơ qua sơ đồ lớp mới nè:
Dãy thứ nhất : đối diện với bàn giáo viên

_ Bạn học sinh nam 1 - Bạn học sinh nữ 1

_ Bạn học sinh nam 2 - Bạn học sinh nữ 2

_ Ngọc Linh - Hạo Nhiên

_ Thiên Tỉ - Chỉ Tử

Dãy thứ hai : ở giữa

_ Bạn học sinh nam 3 - Bạn học sinh nữ 3

_ Mễ An - Mã Gia Phong

_ Đình Sâm - Yên Nhi

_ Bào Ngư - Vương Nguyên

Dãy thứ ba : chỗ cửa sổ gần hành lang

_ Bạn học sinh nam 4 - Bạn học sinh nữ 4

_ Bạn học sinh nam 5 - Bạn học sinh nữ 5

_ Gia Long - An Vy

_ Như Ngọc - Tuấn Khải

* Sẵn tiện giới thiệu nhân vật luôn nha :

_ Gia Phong : đẹp trai,  body chuẩn,  lớp phó học tập trong lớp, con trai của tập đoàn Mã gia , thích nhỏ từ năm lớp 10.

_ Mễ An : ngoại hình tương đối,  yểu điệu thục nữ,  bí thư của lớp 11Z,  con gái của tập đoàn Mễ thị,  thích Mã Gia Phong từ hồi 4 tuổi,  ghét nhỏ vì nhỏ được Mã Gia Phong thích nhưng tâm địa không ác.
_ Ngọc Linh : dễ thương, hiền lành, bạn thân của An Vy và Yên Nhi,  con gái của tập đoàn Trần Thị.

_ Yên Nhi : dễ thương , nhút nhát,  bạn thân của An Vy và Ngọc Linh,  con gái của tập đoàn Phan gia.

_ An Vy : dễ thương,  tính cách hòa đồng,  hay tám chuyện,  bạn thân của Yên Nhi và Ngọc Linh,  con gái của tập đoàn Phạm Gia.

* Vào truyện thôi :

     Cả lớp 11Z chơi đùa cũng thỏa thích trong hai tiết cuối rồi rủ nhau ra về.  Như thường ngày,  cả bọn cũng về chung với nhau nhưng mà hôm nay cả đám lại đi bộ để thư giãn hơn 1 chút,  trên đường đi cả đám đều im lặng thin thít.

~ Nè,  chúng ta ăn gì đi,  tui thấy đói rồi _ Nhỏ lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng.

~ Ý kiến không tồi,  tôi cũng đói lắm luôn _ Nguyên Nhi  búng tay cái " tách "

~ Hay qua kia ăn đi,  ở đây có nhiều đồ ăn ngon lắm _ Cô chỉ tay vào cửa hàng đối diện.

~ Tỷ tỷ,  đi không?  _ Nhỏ quay sang hỏi nó.

~ Được tỷ cũng đang đói _ Nó tháo tai nghe ra nói với nhỏ rồi cười một cái khiến ai kia phải đứng hình.

~ Thiên Tỉ, đi thôi, bộ cậu định đứng đó luôn à _ Nhỏ gọi.

~ À...ừ...tới đây _ Thiên Tỉ đi sau nó thì đột nhiên nhỏ đi chậm lại rồi đi cùng hàng với Thiên Ca.

~ Cậu làm gì mà cứ nhìn tỷ của tớ hoài vậy ? _ Nhỏ quay sang hỏi một câu làm Thiên Ca nhà ta giật mình.

~ À..... không có gì..... _ Thiên Ca mặt đỏ như trái cà chua .

~ Ây da, thích tỷ tỷ tớ à, mặt cậu đỏ hết rồi kìa _ Nhỏ thấy vậy chọc Thiên Ca.

~ Làm..... làm.... gì có chứ _ Thiên Ca mặt đã đỏ bây giờ còn đỏ hơn .

~ Này, hai người nói cái gì mà vui vậy _ Nguyên Nhi từ đâu xuất hiện làm nhỏ hết hồn.

~ Ngươi xuống đây hồi nào vậy, ngươi có biết suýt chút nữa ta tắt thở vì ngươi không? _ Nhỏ quay phất sang nhìn Nguyên với ánh mắt hình viên đạn.

~ Tại thấy hai người nói chuyện vui quá nên xuống đây hóng xíu ý mà _ Nguyên Nhi gãi đầu đáp.

~ Mà ngươi nhiều chuyện thật đấy, con trai mà thích hóng chuyện người khác nhờ _ Nhỏ cười nửa miệng nói móc Nguyên Ca.

~ Này, tôi chỉ hỏi một chút thôi mà, cô không nói móc tôi thì không được sao _ Nguyên Nhi xụ mặt xuống nói lại.

~ Bổn cô nương không thích đó thì sao, plè...... _ Nhỏ lè lưỡi trêu anh rồi chạy vào quán thật nhanh.

~ Cái con nhỏ này, được lắm,  biết tay ta _ Nguyên Nhi cũng đuổi theo vào quán luôn còn 4 người đi sau chỉ biết lắc đầu.

~~~ 15 phút sau  ~~~

      Sau khi ăn xong thì cả đám cùng nhau đi về, trên đường bọn họ cứ lôi chuyện này đến chuyện khác ra nói . Cuối cùng cũng về tới nhà , cả 6 tạm biệt nhau rồi vào nhà.

- Thưa ba mẹ / cô chú, tụi con mới về _ Cả 3 đứa đồng thanh.

- Về rồi à, vào ăn cơm chung luôn đi _ tiếng bà Nhi từ trong bếp vọng ra.

- Dạ tụi con ăn rồi, ba mẹ cứ ăn đi _ Nó vừa tháo giày vừa nói.

- Vậy à,  vậy thôi lên phòng nghỉ ngơi đi, xíu mẹ đem trái cây lên cho _ Bà Nhi cũng không nói gì mà tiếp tục ăn với ông Long.

- Vậy tụi con lên phòng ạ _ Cô lễ phép cúi đầu rồi lên lầu.

     Cô vừa vô phòng là quăng luôn cái cặp lên bàn,  ngã thẳng xuống giường nằm suy nghĩ nhiều thứ linh tinh rồi  lấy quần áo đi tắm. Tắm xong thì cô trở lại giường lấy điện thoại ra nghịch rồi ngủ luôn.

    Nhỏ cất cặp xong rồi đi tắm, 15 phút sau nhỏ ra rồi nằm lên giường lăn qua lăn lại thì điện thoại rung lên. Nhỏ vớ lấy cái điện thoại lên xem.

- Ai nhắn tin vậy nhỉ? _ Nhỏ vừa mở Weibo lên thì thấy tin nhắn của Nguyên Ca .

~| Wei, cô ngủ chưa ?|

~| Chưa, chuẩn bị ngủ có chuyện gì không? |

~| À, hỏi thử ý mà |

~| Ngươi bị rảnh à |

~| Rảnh nên mới hỏi cô nè |

~| Xí, dở hơi|

~| Mà hồi sáng cô với Thiên Thiên nói gì thế?|

~| À, tự nhiên cậu ta nhìn tỷ tỷ ta cười rồi mặt cứ ngơ ra như thằng ngốc vậy nên mới hỏi thử|

~| À, cậu ấy dạo này cứ sao sao ấy, tôi thấy cậu ấy cứ mỗi lúc cầm điện thoại lên là cười như điên vậy đó|

~| Vậy à, mà ngươi nói chuyện này làm gì, rảnh à|

~| Thì rảnh nên mới nói chuyện với cô, chứ bình thường thì 1 ca sĩ nổi tiếng như tôi chưa chắc đã rảnh đâu|

~| Ngươi nói thì nói có cần khoe khoang vậy không, đồ con gái|

~| Cô nói ai con gái vậy, tôi rất men đó nha|

~| Tự tin thái quá|

~| Cô đừng có lúc nào cũng nói tôi vậy chứ, tôi cũng có nhiều Fangirl lắm chứ bộ|

~| Thì kệ ngươi chứ liên quan ta à, không nói nữa ta đi sang phòng tỷ tỷ ta đây, xí đồ con gái|

~| Cô không nói là không được à, cứ hở ra là nói tôi đồ con gái|

~| Ngươi nói nhiều quá, muốn vào danh sách chịu phạt của ta không?|

~| Không không không không, cô đi đi, tôi cũng đi tập nhảy đây, pai|

~| Pai|
   
     Rồi cả hai cúp máy, nhỏ nằm ra giường nghịch nghịch 1 lát thì bà Nhi gõ cửa:

- Bào Ngư, con còn thức không_ bà Nhi áp tai vào cửa gọi.

- Dạ, mẹ vào đi_ nhỏ nói.

- Trái cây mẹ cắt rồi đây, con ăn đi_ bà Nhi đặt đĩa thức ăn lên bàn của nhỏ.

- Dạ, con cảm ơn mẹ, ủa còn hai đĩa nữa hả mẹ_ nhỏ thấy trên tay bà cầm 2 đĩa nữa mới ngồi dậy hỏi.

- À, lúc nãy mẹ qua phòng của Như Ngọc nhưng gọi con bé cỡ nào nó cũng không chịu dậy_ bà Nhi lắc đầu than.

- Bả là vậy đó, cứ mỗi lần ngủ là kiu tới mức sập nhà cũng không dậy đâu, còn cái kia là của tỷ tỷ hả mẹ_ nhỏ nói xéo cô rồi thấy cái đĩa còn lại nên hỏi tiếp.

- Ừ, chút nữa mẹ đem sang phòng con bé luôn_ bà Nhi vuốt tóc nhỏ trả lời.

- Mẹ để đấy đi, chút xíu nữa con đem qua cho_ nhỏ lanh chanh cầm lấy đĩa bỏ lên bàn rồi lấy 1 miếng táo bỏ vào miệng.

- Được rồi, nhớ đem sang cho chị con đấy, mẹ về phòng đây_ bà Nhi xoa đầu nhỏ rồi ra khỏi phòng.

     Nhỏ lấy vội mấy miếng bỏ vào miệng rồi bưng hai đĩa còn lại qua phòng của nó.

~~~~~~ Tại phòng nó~~~~~

    Trên giường, có 1 cô gái đang tựa lưng vào thành giường, hai tay vẫn hoạt động trên chiếc màn hình điện thoại, lâu lâu lại nở một nụ cười nhưng không lộ liễu.

- Tỷ tỷ, mẹ đem trái cây lên nè, mà tỷ làm cái gì vừa bấm vừa cười thế kia_ nhỏ nhẹ nhàng đóng cửa lại.

- À không có gì đâu, mà muội vào đây làm gì vậy?_ nó chợt thu lại nụ cười đó nhưng tay không ngừng bấm.

- Mẹ đem trái cây lên nên muội đem qua phòng tỷ luôn_ nhỏ đặt đĩa trái cây lên bàn rồi thả mình trên giường nó.

- Tỷ tỷ làm gì mà cười dữ vậy, bộ đang nhắn tin với bạn zai à?_ nhỏ xoay người qua hỏi nó.

- Làm...làm gì có chứ, mà muội chưa về phòng mình sao_ nó ấp úng.

- Xạo, mặt tỷ đỏ hết kìa_ nhỏ chồm người dậy chọt chọt vào má của nó.

- Thôi đi, tỷ xấu vầy ai thèm lấy chứ_ nó gạt tay nhỏ ra rồi đánh trống lảng.

- Muội không về phòng à?

- Về cũng chả có gì chơi cả, hay tụi mình chơi game chung đi_ nhỏ đột nhiên nghĩ ra trò vui.

- Ừ lâu rồi chưa chơi chung, bây giờ bắt đầu nào_ nó bốc lấy miếng dâu bỏ vào miệng.

- Hay rủ Như Ngọc qua chơi chung nha_ nhỏ thấy càng đồn càng vui.

- Ừ, muội gọi bả qua đi_ nó ăn tiếp.

~~~~~~ Tại phòng cô~~~~~

    Cô đang ngủ thì đột nhiên điện thoại rung chuông tin nhắn, lồm cồm bò dậy lấy chiếc oppo đang sạc thì thấy tin nhắn từ wechat, ráng căn con mắt hết cỡ để nhìn xem ai nhắn, thì ra là của Khải Ca.

~| Muội đang làm gì đó?|

~| Muội mới ngủ dậy xong, mà có chuyện gì không ạ?|

~| À, huynh chỉ là hỏi thăm vậy thôi?|

~| Còn Đại Ca đang làm gì đấy?|

~| À, huynh đang tập nhảy cho show diễn ngày mốt|

    Cô đang nhắn tin vui vẻ với Khải Ca thì đột nhiên 1 tin nhắn khác được gửi đến.

~| Way, dậy chưa đấy?|

~| Dậy rồi, có gì không?|

~| Mẹ tui mới bưng đĩa trái cây lên nè, qua phòng tỷ tỷ ăn chung luôn|

~| Ờ, chờ tui VSCN rồi qua|

~|Nhanh nha, tụi tui đợi |

~| Ừm, biết rồi|

     Nhắn tin với nhỏ xong, cô trở lại cuộc trò chuyện với Khải Ca.

~| Nãy giờ muội đi đâu thế, huynh nhắn cũng không nhắn lại|

~| À, muội nhắn với đứa bạn chút thôi, mà muội qua phòng của Chỉ Tử chơi rồi, pai Đại Ca nha|

~| Huynh cũng phải tập nhảy rồi, pai muội|
 
    Kết thúc cuộc trò chuyện, cô lê đôi chân vào phòng tắm. 10 phút sau cô bước ra, lấy chiếc oppo rồi khóa phòng lại đi đến phòng của nó.

~~~~~ Tại phòng nó~~~~~

    Nó với nhỏ vừa ăn vừa chơi thì cô bước vào.

- Hai bà đang làm gì vậy?_ cô leo lên giường nó, nhún nhẹ.

- Đang chơi game, tham gia chung không?_ nhỏ tay không ngừng bấm trên màn hình điện thoại trả lời.

- Cho tui tham gia với_ cô lôi điện thoại ra rồi 3 đứa chụm lại chơi với nhau.

    Tụi nó chơi tới tối rồi đứa nào đứa nấy đều về phòng của mình. Tụi nó cùng nhau xuống nhà ăn cơm rồi ra ngoài phòng khách tám chuyện trên trời dưới đất.

    Giờ đã 22h khuya nên tụi nó Lên phòng rồi mỗi đứa đều chìm vào 1 giấc mơ đẹp, nhưng tụi nó chẳng biết ngày mai sẽ là một ngày tồi tệ đang chờ tui nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top