Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 4: CẢM GIÁC BẤT CHỢT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tên hắn là Vũ Văn Hữu Thiên đang ở trên lầu.

Quang Quang quay lưng phóng thẳng lên trên lầu. Vừa bước vào cửa đã thấy Vũ Văn ngồi một chân gác lên bàn làm việc, chân còn lại bắt chéo qua. Đó là một đôi chân thẳng tắp và dài. Chuyển hướng nhìn lên trên, Ánh mắt sắt lạnh với một đầu tóc ngắn hợp với khuôn mặt đẹp trai.

Ở Y Entertainment, ngoài gà cưng Đương Hồng của Hoàng Phủ ra thì hắn chính là người thứ hai rất kiêu ngạo. Nếu có thể thì hắn đích thị là một tên sát nhân.

- Chuyện của Thượng Dã không có biện pháp cứu vãng?

Hoàng Phủ Phi liếc mắt nhìn giống như đang nhìn Vũ Văn lại giống như là đang ngẫn người suy nghĩ.

- Đừng nói với ta là Thượng Dã sai ngươi đến đây để đòi lại công bằng cho hắn?

Vũ Văn hếch miệng một cái, ánh mắt không một chút cảm tình.

- Tôi chỉ muốn nhắc nhở anh là anh đang bị mắc một cái bẫy do công ty đối tác gây ra để muốn nhận Thượng Dã về công ty của họ thôi. Anh đang đã bị lừa rồi đấy!!!

Hoàng Phủ hiện trên mặt một chút thiện chí, tại cái công ty này nàng chỉ có một người bạn duy nhất đó chính là Vũ Văn Hữu Thiên. Ngoài Đại Ma Đầu này ra nàng cảm nhận được rằng chẳng có ai trở thành một bằng hữu chân chính.

- Cách cậu nói chuyện là tôi biết ngay ai ở sau lưng giở trò quỷ quái rồi.

- Hoàng Phủ để ta nói!  Tôi đã nhiều năm trong nghề này cũng đâu có được mấy cái danh tiếng tốt, ngươi nghĩ ta sẽ quan tâm khi sa thải hắn sao? Vũ Văn Hữu Thiên hỏi lại.

- Hai người nói rất đúng. Nếu mà người bên ngoài nghe được sẽ thực sự khó hiểu trên thực thế dưới vỏ bọc của Y Entertainment nhưng ẩn dưới lại là nhiều cuộc chiến.

- Đương nhiên sự việc đã không thể cứu vãng hai phe thế lực đều án binh bất động chỉ chờ đối phương ra tay và đáp trả lại.

Hoàng Phủ Phi đập bàn đứng dậy hướng tới bàn của Vũ Văn Hữu Thiên đẹp trai đang nhíu mày xoay một vòng rồi đi ra ngoài.

Đối với Y ENTERTAINMENT tài năng thực sự đó chính là Hoàng Phủ Phi. Dù sau người này một năm có 365 ngày hết 300 ngày là ngồi không ở nhà trừ khi có hội nghị siêu cấp bằng không cho dù là lệnh của công ti cũng không thể đích thân để nàng đi.

Hoàng Phủ Phi đang muốn tìm một chỗ để chợp mắt thì đột nhiên có một người đến túm nàng lại. Người đó chính là Quyên Nhi tỷ trợ lý của nàng.

-Cô đấy thực sự là âm hồn không tan làm sao cô biết là hôm nay tôi đến công ty hả ?

Ở trước mặt Quyên Nhi tỷ, Hoàng Phủ không còn là một đại minh tinh có vẻ bề thế nữa, chỉ xem nàng như một đứa em gái nhỏ.

- Có người ngã giá mời cô. Người này quả thực là điên rồi chỉ muốn mời tôi đi ăn một bữa mà giá lại còn có thể tăng thêm!!!

- Muốn mời tôi đi ăn thì cũng được thôi. Cô đi nói với hắn đợi tôi đi thay đồ 5 phút sau đến.

-Thật hay giả vậy? Cô thật sự muốn gặp hắn?

Quyên Nhi tỏ ra kinh ngạc còn Hoàng Phủ thì xoay lưng đi, hướng về phòng thay quần áo.

Năm phút sau, cửa phòng khách Y Entertainment đã mở.

Hoàng Phủ thay một cái áo da màu đen, từ bên ngoài hiên ngang mà đi đến. Theo sau nàng là một tiểu cô nương, nhìn qua thì có vẻ khả ái đáng yêu.

-Ngài là Trịnh Lão Bản đúng không? Nghe nói ngài vẫn muốn gặp tôi. Có việc gì thì nói nhanh đi để tôi  còn đi dạo phố cùng bạn gái !!!

Hoàng Phủ Phi vừa nói câu kia xong, trong phòng khách ngoài nàng ra thì có ba người đều mở to tròn hai mắt nhìn.

Trịnh Lão Bản ngồi trên ghế salon không thể nào tin được người con gài mà mình ngày đêm thầm thương trộm nhớ lại đi thích nữ nhân.

Ngay cả Quyên Nhi tỷ nghe như thế lạnh cả lên. Mặc tình cảm cũng là chuyện riêng tư nhưng tại sao lại có thể tùy tiện đi thích một người không quen biết. Vả lại ngày hôm trước ngay cả chuyện bạn gái của tiểu tổ tông cả một tin tức nhỏ cũng không có.

Nhắc tới cô gái vô tội không biết chuyện gì xảy ra này là Viên Nguyên. Vốn nàng đang nấu nước sôi để pha cà phê cho Vũ Văn đột nhiên có một người vóc dáng cao lớn hấp tấp vọt lại phía nàng liền kéo tay nàng dắt đi.

Nàng bị kéo đến phòng khách không biết chuyện gì xảy ra.

Mà hiện giờ nàng đã biến thành bạn gái của Hoàng Phủ Phi trong chốc lát nữa lại còn giúp Hoàng Phủ đi dạo phố.

Viên Nguyên hít thật sâu và cố gắng bình tĩnh mở tròn hai mắt ra nhìn toàn bộ người trong phòng. Hoàng Phủ Phi thì nàng nhận ra . Còn Quyên Nhi tỷ thì trong phòng làm việc đã gặp và tiếp xúc nhiều rồi.

Chỉ có ngồi trên ghế sa lon kia là tên Trịnh Lão Bản nhìn qua thì có chút lớn tuổi, tóc rất thưa thớt hơn nữa vẻ mặt và bộ dáng của hắn chắc lại một đại gia giàu có muốn cùng đại minh tinh ăn cơm trên giường.

Cho nên Hoàng Phủ Phi muốn dùng tôi để ngụy trang muốn đem cái người kia đuổi đi?

Viên Nguyên là một tiểu cô nương thông minh rất nhanh chóng phân tính được tình huống trước mắt một cách rõ ràng.

Nàng nhanh chóng tiến đến bên cạnh Hoàng Phủ Phi nắm lấy cánh tay của đại minh tinh sau đó tựa đầu một cách ngọt ngào vào vai mà nhõng nhẽo. Nhìn bộ dạng của nàng thật nhỏ bé.

Trịnh Lão Bản nhìn thấy cảnh tượng như thế ở trước mắt tức giận đến miệng không ngừng run rẩy, qua mấy phút cái miệng ấy mới bật ra được một câu: Hai người làm cái trò như vậy, quả thực là biến thái!

- Trịnh Lão Bản ngài nói như vậy quả thực là không hay chút nào. Chuyện ngày hôm nay ngài đã thấy rõ chúng tôi hạnh phúc như thế nào. Hi vọng chuyện ngày hôm nay chỉ tồn tại trong văn phòng này nếu mà có lọt ra bên ngoài thì tôi không chắc được là Hoàng Phủ Phi tôi sẽ làm gì đâu.

Nói đến đây Quyên Nhi tỷ mới nuốt nước bọt xuống mà nói một câu:

- Tôi nhận thức được Cẩu Tử, nếu mà những tay săn ảnh biết được thì ông hãy dự đoán xem giữa lãnh đạo của một doanh nghiệp lớn và đời tư của một người thì cái nào được quan tâm hơn.

Quyên Nhi tỷ vừa mới nói xong, Trịnh Lão Bản sắc mặt liền thay đổi, muốn tức giận nhưng kiềm nén xuống cuối cùng hắn bắn đứng lên đá ghế và đi ra khỏi cửa.

Đây là lần đầu tiên Viên Nguyên nhìn thấy được một cảnh tượng vui vẻ như vậy liền cười " Khanh Khách", cười một lúc lâu mới sực nhớ ra rằng tay mình còn đang nắm lấy tay của Hoàng Phủ liền xấu hổ thả ra.

Nói cũng kỳ quái Viên Nguyên và Hoàng Phủ đều là nữ nhân không biết vì sao khoảng khắc này lại có một cảm giác đặc biệt trong tim.

Về lại văn phòng của Vũ Văn, Quang Quang đứng với bộ dạng thật khôi hài, tay nắm chặt lại hình như đang tưởng tượng mình trong vai Luffy để đấu tranh cho công lý.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top