Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tử Cấm Thành, Thiên An Điện.

Thư phòng, Tống Đế đang ngồi ở án thư xem tấu chương. Chợt bên ngoài có tiếng của Tô Thừa An thưa.

"Hoàng thượng! Thân vương Bắc Đường Mặc Nhiễm đã đến. Đang chờ được diện kiến."

"Được! Mau cho thân vương vào."

"Dạ!"

Nghe lệnh Tô Thừa An quay sang nói với Bắc Đường Mặc Nhiễm đang đứng bên cạnh,"Thân vương!" Vừa nói Tô Thừa An vừa cúi người vừa làm động tác mời.

Bắc Đường Mặc Nhiễm đi vào thư phòng, đến trước Tống Đế y quỳ xuống hành lễ. Tống Đế vội vàng đi đến đỡ y đứng dậy.

"Hoàng huynh mau đứng dậy. Người nhà với nhau cả mà."

Nói rồi Tống Đế cùng y ra ngồi ở trường kỷ để uống trà nói chuyện. Sau một hồi hỏi thăm, Tống Đế cũng đã hỏi y tại sao lại bắt giam Ôn Triều. Nghe cách hỏi chuyện của Tống Đế không giống như là muốn làm khó gì y. Mà cách hỏi chuyện của Tống Đế giống như là cách của tiểu đệ đang hỏi thăm chuyện của ca ca. Thế là Bắc Đường Mặc Nhiễm nói rõ với Tống Đế chuyện y và Bách Lý Hoằng Nghị bị Ôn Triều cho người mai phục ở rừng cỏ lau. Bách Lý Hoằng Nghị vì cứu y nên đã bị trọng thương. Hiện giờ hắn đang được dưỡng thương ở Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang.

Tống Đế ra ý chỉ cho vời Bắc Đường Mặc Nhiễm đến diện kiến là vì. Sau khi nghe Tử Hà tâu, Tống Đế trong lòng cũng đã đoán chắc chắn phải nguyên do gì, Bắc Đường Mặc Nhiễm mới đem quân đến Ôn phủ bắt Ôn Triều. Với tính cách của y, không tự dưng không có chuyện, mà y lại làm như vậy.

Mấy ngày nay xem tấu chương có ít nhất ba, bốn tấu chương buộc tội và kể về những việc làm sai trái của Ôn Triều. Nhưng vì Ôn Triều có thái hậu chống lưng, nên không ai dám làm gì hắn. Điều này đã làm Tống Đế đau đầu mấy ngày nay. Với lúc đó Tống Đế cũng có để ý đến sắc mặt của thái hậu. Thế nên người mới ra ý chỉ như vậy: một mặt để làm vừa lòng thái hậu, một mặt Tống Đế cũng muốn gặp Bắc Đường Mặc Nhiễm để hỏi cho rõ chuyện.

Tống Đế sau khi đã biết được đầu đuôi sự việc, người đặt mạnh chung trà xuống cái bàn nhỏ được kê ở giữa tràng kỷ nói.

"Hoàng huynh, huynh hãy xử tội Ôn Triều về tội cố ý mưu sát người hoàng tộc."

"Hoàng thượng! Ban đầu thần định là sẽ xử trảm Ôn Triều. Nhưng sau đó thần đã đổi ý."

"Hoàng huynh! Theo như trẫm biết hoàng huynh là người trước giờ khi đã muốn thì phải làm cho bằng được. Nhưng tại sao hoàng huynh lại đổi ý."

"Là nhờ hắn!"

"Nhờ hắn?!"

"Phải! Chính là Bách Lý Hoằng Nghị. Hoàng thượng cũng biết vây cánh của Ôn Nhược Hàn trong triều lớn mạnh như thế nào."

"Điều này trẫm có biết."

"Cũng chính vì lý do đó. Với thần cũng không bị làm sao, thì làm sao kết tội Ôn Triều là cố ý mưu sát người hoàng tộc được."

"Vậy hoàng huynh sẽ định tội như nào với Ôn Triều?"

"Với tội của Ôn Triều thần sẽ định tội là: Cố ý gây thương tích cho Thượng khách của Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang. Với tội danh đó Ôn Triều sẽ bị xử tội ba tháng lao dịch khổ sai."

Thượng khách của Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang là gì? Đó là một đặc ân lớn đối với tất cả mọi người. Thập vương gia phụ thân của Bách Đường Mặc Nhiễm lúc sinh thời, đã xin với tiên đế cho ông được quyền đặc ra đặc ân này. Tiên đế đã chấp thuận. Vậy người được hưởng đặc ân này sẽ được gì? Một người nào đó một khi trở thành thượng khách, thì người đó sẽ được chủ nhân của Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang ra mặt chống lưng. Và không một ai được đụng đến người đó. Nếu có kẻ nào vi phạm sẽ bị xử tội nặng. Đã có bao nhiêu người vì đặc ân này, mà đã tìm đến gia trang để kết thân với chủ nhân của gia trang, với mong muốn được trở thành thượng khách. Từ thập vương gia rồi đến Bắc Đường Mặc Nhiễm đều tiếp đón rất niềm nở với những người tìm đến gia trang. Nhưng để trở thành thượng khách thì chưa một người nào được cả.

Bách Lý Hoằng Nghị là người đầu tiên và duy nhất được hưởng đặc ân đó. Hắn chính là Thượng khách của Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang.

"Hoàng huynh định tội và xử như vậy trẫm thấy cũng rất hợp lý. Còn về thái hậu, hoàng huynh cứ yên tâm trẫm sẽ nói cho thái hậu được rõ."

"Đa tạ, hoàng thượng!"

Trên đường từ Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang đến Tử Cấm Thành, Bắc Đường Mặc Nhiễm đã suy nghĩ ra rất nhiều tình huống khi gặp Tống Đế. Khi đó y sẽ phải nói như thế nào. Và y không muốn mình phải sử dụng đến Kim bài miễn tử. Y biết Kim bài miễn là một ban thưởng vô giá của tiên đế ban cho phụ thân y. Khi phụ thân y còn sống, người đã không sử dụng đến nó. Giờ đến y cũng vậy. Và thật may mắn cho y, Tống Đế là một vị vua anh minh.

Cả Tống Đế và Bắc Đường Mặc Nhiễm đều biết rõ. Nếu Bắc Đường Mặc Nhiễm ra lệnh xử trảm Ôn Triều, thì đó sẽ là tiền đề cho một cuộc đấu đá dữ dội giữa các phe phái trong triều. Mà chắc chắn người khởi xướng là Ôn Nhược Hàn.

Tống quốc được thành lập tính đến thời điểm hiện tại là chưa được 100 năm. Tống Đế đang trị vì là đời thứ ba. Nhà Tống hiện tại vẫn còn là một nhà nước còn non trẻ. Luôn bị các thế lực bên ngoài dòm ngó. Chưa kể những tàn dư còn sót lại của tiền triều luôn có ý định nổi dậy nhằm lật đổ nhà Tống. Gương của những triều đại đi trước. Cũng chỉ vì đấu đá giữa các phe phái quan lại trong triều, mà dẫn đến mất lòng dân, và cuối cùng là dẫn đến mất nước. Chính vì điều này nên muốn trị quốc đầu tiên phải được lòng dân.

Thấy nói chuyện cũng đã lâu Bắc Đường Mặc Nhiễm xin phép được về lại gia trang. Tống Đế đồng ý. Trước khi Bắc Đường Mặc Nhiễm quay về gia trang, Tống Đế đã ban tặng cho y: 1 cân yến sào thượng hạng, 1 cây nhân sâm ngàn năm, 2 cây nấm linh chi lớn và nhiều món ăn trân quý khác.

~~~~~~~~~

Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang.

Gian bếp phụ ở gia trang, nói lớn cũng không lớn, gọi nhỏ cũng chẳng nhỏ. Đây là gian bếp chỉ để dành cho khách khi đến gia trang. Có nghĩa là khách đến gia trang muốn tự mình nấu nướng có thể dùng gian bếp phụ này. Gọi là gian bếp phụ nhưng nó cũng đầy đủ mọi thứ như nồi, niêu, xoong, chảo v.v... Và các thực phẩm thiết yếu như gạo, muối, thịt, cá, rau, củ v.v... như gian bếp chính.

Lâm Tu Nhai đi vào gian bếp phụ trên tay cầm một gói thuốc. Y đi đến góc bếp lò đưa tay lấy với cái siêu đất đang được để trên kệ, mở gói thuốc ra đổ vào siêu đất. Sau đó đi đến chỗ chum đựng nước mưa, múc một gáo nước mưa đổ vào siêu đất, rồi đặt siêu đất lên bếp lò, lấy củi để vào cửa bếp lò và thổi lửa.

Xong việc Lâm Tu Nhai đi ra bàn ngồi canh thuốc. Ngồi canh thuốc mà vẻ mặt y trầm ngâm, y đang suy nghĩ về chuyện của y và Tạ Doãn khi nãy. Thật sự y không hiểu vì lý do gì, mà cái tên đó lại vô lý đùng đùng như vậy. Y suy nghĩ mãi mà vẫn chưa ra, thì chợt có một bàn tay vỗ mạnh lên vai y. Y giật mình vội quay đầu lại nhìn, đó là một tiểu cô nương.

"Quận chúa Phi Phi."- Lâm Tu Nhai gọi.

"Tu Nhai huynh."- Lạc Phi Phi gọi.

Quận chúa Phi Phi họ Lạc tên gọi Phi Phi, là quý nữ của tứ công chúa. Năm nay, Lạc Phi Phi chỉ mới có 13 tuổi. Và theo vai vế Lạc Phi Phi phải gọi Tống Đế và Bắc Đường Mặc Nhiễm là hoàng cữu.

Tống Đế và Bắc Đường Mặc Nhiễm rất cưng chiều đứa cháu gái này.

Lạc Phi Phi là một quận chúa, nhưng nàng lại không thích bị gò bó trong các khuôn khổ phép tắc của hoàng gia. Nàng có sở thích tự ý rời phủ đi đây đi đó ngắm nhìn phong cảnh Tống quốc.

Chính vì sở thích này, mà bao phen nàng làm cho người hầu trong phủ, phải chật vật chạy đôn chạy đáo để tìm nàng.

Nghị Trần Bất Nhiễm gia trang là nơi Lạc Phi Phi thường hay lui tới nhất. Vì được Bắc Đường Mặc Nhiễm cưng chiều, nên Lạc Phi Phi có thể tự do ra vào gia trang mà không cần phải xin phép y.

Về tước hiệu quận chúa của Lạc Phi Phi, thì phải lật lại gia phả của dòng họ Bắc Đường.

~~~~~~~~~

Lúc tiên đế còn là bát hoàng tử.

Năm bát hoàng tử 13 tuổi được Tống Đế lập làm thái tử. Cũng trong năm đó Tống Đế chỉ định tiểu thư Tạ Yên Chi con gái của Đông các Đại học sĩ. Năm đó Tạ Yên Chi cũng vừa tròn 13 tuổi, được thành thân với thái tử và được sắc phong làm thái tử phi.

Năm thái tử 16 tuổi lên ngôi Tống Đế, Tạ Yên Chi được phong làm hoàng hậu.

Năm Tống Đế 17 tuổi, Tạ hoàng hậu đã hạ sinh cho Tống Đế tứ công chúa.

10 năm sau, Tạ hoàng hậu qua đời khi mới 27 tuổi. Tứ công chúa được giao cho Đỗ quý phi chăm sóc.

Tạ hoàng hậu lúc sinh thời rất được Tống Đế sủng ái. Nên tứ công chúa do Tạ hoàng hậu sinh ra Tống Đế lại càng yêu thương, chiều chuộng nàng cực độ. Vì nàng là công chúa đích nữ độc nhất của Tống Đế.

Càng lớn tứ công chúa lại càng có nét giống với Tạ hoàng hậu, nên Tống Đế lại càng cưng chiều nàng hơn. Sự cưng chiều tứ công chúa được thể hiện rõ nhất là khi tứ công chúa 15 tuổi. Khi đó Tống Đế đã chọn công tử Lạc Dịch, nhị công tử nhà họ Lạc làm phò mã. Gia đình họ Lạc có họ hàng với bên ngoại của Tạ hoàng hậu. Một gia đình giàu có, có tiếng bậc nhất ở huyện Di Phù.

Huyện Di Phù là một huyện nằm cách xa kinh thành. Từ kinh thành đi xe ngựa đến đó cũng phải mất một ngày trời.

Thông thường một vị công chúa khi đã xuất giá, là phải rời khỏi phủ công chúa để theo phò mã. Nhưng tứ công chúa lại khác, nàng được Tống Đế cho ở lại trong kinh thành, trong phủ công chúa và lệnh cho Lạc Dịch phải ở rể. Với lý do không đành lòng gả nàng đi xa.

Cũng bởi vì vô cùng chiều chuộng, thương yêu tứ công chúa. Nên khi tứ công chúa hạ sinh Lạc Phi Phi, Tống Đế ngay lập tức đã ban tước vị quận chúa cho nàng. Đó là tước vị mà trước giờ chỉ ban cho con gái của các vương gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top