Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trang 23: Mời

【 Cảnh báo: GM Tháp Nhĩ đang có hành vi vi phạm hợp đồng 】

【 Cảnh báo: GM Tháp Nhĩ đang có hành vi vi phạm hợp đồng 】

【 Cảnh báo: GM Tháp Nhĩ đang có hành vi....... 】

Chói tai tiếng cảnh báo cùng popup liên tục xuất hiện cũng không khiến Tháp Nhĩ dao động mảy may. Tay cậu quẹt qua khoảng không trước người, ngay lập tức một màn hình hư ảo xuất hiện trước mặt Thẩm La.

【 Ngài đã nhận một thư mời 】

【 Hay không xác nhận tham gia vào đoàn đội 'Cứu chuộc giáo đồ' 】

【 Yes/No 】

Mà sau khi hoàn thành hành động bên tai Tháp Nhĩ vốn dĩ âm thanh cơ chất cứng đờ hệ thống đã thay đổi thành tức hộc máu tiếng la hét.

【 Tháp Nhĩ ngươi biết ngươi đang làm gì sao? 】

【 Lập tức dừng lại hành động ngu xuẩn của ngươi 】

【 Mau giết chết hắn! 】

Tháp Nhĩ nghe tiếng la hét chói tai của hệ thống vẫn điềm đạm mỉm cười đặt câu hỏi: "Tại sao?"

【 Đó là nghĩa vụ của ngươi! 】

【 Fix Bug là nghĩa vụ của một GM 】

"A? Nhưng không phải viện trưởng đã chết rồi sao?"

【 Đừng đánh trống lãng. Chẳng lẽ ngươi không biết tên đứng trước mặt ngươi chính là Bug sao! 】

"Hệ thống, tại sao ngài lại vội vàng như vậy?"

Tháp Nhĩ lại mềm nhẹ đặt câu hỏi một lần nữa, nhưng nó lại khiến hệ thống vô cùng trầm trọng. Lại lần nữa mở miệng nó đã lấy lại sự bình tĩnh, không, hoặc là nói nó trở nên ôn hòa, tràn ngập tính mê hoặc.

【 GM thân ái của ta, ngươi rõ ràng khi vi phạm hợp đồng sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm trọng cỡ nào không phải sao? 】

【 Tin tưởng ta, chỉ cần giết chết hắn thôi 】

【 Tựa như trước kia vậy 】

【 Chẳng phải hắn chỉ là người dưng đối với ngươi thôi sao? 】

Tháp Nhĩ trầm ngâm gật đầu.

"Ngài nói rất có đạo lý."

【 Đương nhiên, ta chắc chắn sẽ không làm điều có hại GM thân ái của ta 】

Trong bối cảnh giọng nói dụ hoặc của hệ thống Tháp Nhĩ nâng bước tiến gần Thẩm La, cậu giương tay lên.

Thẩm La hoảng hồn một chút, theo sau cúi người mềm nhẹ vô cùng nâng lên tay Tháp Nhĩ, hạ thấp đầu hôn lên mu bàn tay cậu.

Một giọt nước mắt trên khuôn mặt Thẩm La vô tình rơi rớt trên tay Tháp Nhĩ, hắn theo bản năng liếm rớt giọt nước mắt đó. Là mặn, nhưng trái tim hắn lại ngọt ngào vô cùng.

Thẩm La cảm thấy rất có thể mình đã trúng cái gọi là 'nhất kiến chung tình'. Không, có lẽ còn cao lớn hơn cả tình yêu nông cạn....

- Đó là tín ngưỡng.

Trái tim vẫn luôn nặng nề u uất tựa hồ được cứu rỗi, hắn vội vàng nâng đầu lên sợ hãi nước mắt lại lần nữa xúc phạm đến thần minh của hắn.

Mà Tháp Nhĩ một bên nhìn hành động của hắn cảm giác có chút bất đắc dĩ, một bên phân tâm trò chuyện cùng hệ thống.

"Làm sao bây giờ? Ngài ấy đáng yêu như vậy làm ta có chút luyến tiếc giết ngài."

【 Ngươi trở mặt? 】

Giọng nói hệ thống lập tức trở nên lạnh lẽo, hoàn toàn lộ mặt thật.

【 Đã xác nhận GM Tháp Nhĩ có hành vi vi phạm hợp đồng 】

【 Tiến hành trừng phạt.....】

"Ngài tựa hồ có chút hiểu lầm ý ta."

Giọng nói hệ thống chợt dừng lại, một cảm giác quen thuộc ập đến.

"Không phải là ta không muốn, mà là không thể."

Đó là cảm giác khi lần lượt bị Tháp Nhĩ lừa dối!

Hệ thống vội kiểm tra lại trạng thái Thẩm La, thì ra nhân lúc hệ thống vội vàng dụ dỗ Tháp Nhĩ thì hắn đã đồng ý thư mời. Mà chẳng lẽ Tháp Nhĩ không biết chuyện này sao? Đương nhiên là không, vậy mà cậu vẫn cố ý đi theo đường hệ thống vẽ nên, đây rõ ràng là đang trêu đùa nó!

Nó cũng không phải là chưa nghĩ đến khả năng Thẩm La sẽ đồng ý trong khoảng thời gian này, nhưng đối với một người bình thường mà nói ở trong hoàn cảnh khả nghi đột ngột một người khả nghi xuất hiện và yêu cầu ngươi gia nhập một tổ chức khả nghi cùng hắn thì ngươi sao có thể lập tức đồng ý? Ít nhất cũng có một khoảng thời gian do dự không chừng không phải sao?

Tên này quả thực điên rồi. Mà hành động của hắn cũng khiến nó phát điên theo.

Thẩm La đồng ý với thư mời tiến vào hiệp hội của Tháp Nhĩ đại diện cho điều gì nó sao lại không hiểu được? Điều này đồng nghĩa với hắn đã là một thành viên của hiệp hội, cũng đồng nghĩa với- hắn là một người chơi.

Vậy cho nên bây giờ Thẩm La không chỉ đơn giản là【Bug】, mà còn là một người chơi! Căn cứ 'điều lệ bảo hộ người chơi' hệ thống tạm thời thực sự không có cách nào tiêu diệt hắn.

Ở giữa tràn ngập điều lệ chặt chẽ như vậy mà vẫn bị Tháp Nhĩ lách luật một cách dễ dàng thực sự làm hệ thống hận ngứa răng.

Cũng không quan tâm đến tâm thái tan vỡ của hệ thống Tháp Nhĩ cố gắng giương tay cao hơn một chút, nhẹ nhàng sờ soạng khuôn mặt Thẩm La, tựa hồ muốn lau nước mắt cho hắn nhưng lại vô tình xoa khuôn mặt Thẩm La càng thêm ướt đẫm nước mắt.

Thẩm La nhìn đôi mắt nhắm chặt của Tháp Nhĩ như nhận ra gì đó, yên lặng nhắm mắt cúi đầu thêm một chút mặc kệ bàn tay nhỏ nhoi trên mặt mình tác oai tác quái.

Tháp Nhĩ cũng nhận ra hành động của mình có thể đã làm cho sự tình càng thêm tệ hơn nên nhanh chóng dừng lại, chỉ là cậu lại vô tình sờ đến khóe môi giơ lên của Thẩm La.

"Ngài đang vui vẻ sao?"

"Đúng vậy, thưa ngài."

Tháp Nhĩ nghe giọng điệu nhảy nhót của Thẩm La có chút buồn cười, sau đó cậu nghiêm mặt lại, thực nghiêm túc nói:

"Chào mừng ngài đến với 'Cứu chuộc giáo đồ', kể từ giờ trở đi vận mệnh của ngài sẽ hoàn toàn bị ta thao túng." Cậu lại lần nữa kéo lên khóe môi, giọng nói cũng trở nên mềm nhẹ: "Cùng với, thực vui vẻ vì sự có mặt của ngài."

Thẩm La hoàn toàn bỏ qua sự nguy hiểm của vế trước mà hoàn toàn tập trung chú ý vào câu nói sau cùng, nhịn không đặng bưng kín khuôn mặt đỏ rặng hồng.

Trái tim hắn có chút quá tải, muốn chết ngất dưới sự rung động này.

Mà trong lúc Thẩm La yên lặng si mê thì Tháp Nhĩ lại lôi kéo thứ gì đó trong không khí, một đoàn ánh sáng đen tuyền tràn ngập hơi thở bất tường từ trong thân thể Hà Lâm hội tụ lên, bay về bàn tay Tháp Nhĩ.

"Đây là phần quà dành cho ngài, thành viên mới của chúng ta."

Thẩm La tiếp nhận đoàn sương đen từ tay Tháp Nhĩ, mà sau khi nhận được quyền lợi người chơi thông tin vật phẩm cũng tùy theo hiển thị.

【 Đạo cụ: Tàn tích chiếc hộp Pandora 】

【 Thuyết minh: vận rủi bất tường vẫn luôn bám lấy người trang bị, và tử vong sẽ là chung kết của ngài 】

"Vốn dĩ ta vì muốn nâng đỡ Hà Lâm trở thành một thành viên của hiệp hội mà yên lặng cất giấu đạo cụ này trong thân thể ngài ấy, hiện giờ xem ra điều này đã hại chết ngài."

Nói xong Tháp Nhĩ trầm mặc một chút, tựa hồ bi ai cho cái chết của Hà Lâm.

Chợt, Tháp Nhĩ hơi nghiêng đầu, lại lần nữa vươn tay hướng về phía nào đó. Cậu thực sự kiên nhẫn chờ đợi, một lúc sau mới có một con trùng mấp máy bay đến đáp lên tay Tháp Nhĩ.

"Trùng vương?"

"Đúng vậy."

Con trùng dần dần hòa nhập vào làn da khiến cậu cười khẽ.

"Xem ra ngài ấy muốn đi nhờ xe."

Tháp Nhĩ xoay chuyển cán dù, lại lần nữa quay về vấn đề chính.

"Còn ngài thì sao, Thẩm La. Quyết định của ngài là gì. Ngài sẽ tiếp thu vận mệnh này sao? Cho dù đã thấy được kết quả của Hà Lâm."

Thẩm La nỉ non trả lời:

"Thật quá đáng, rõ ràng ngài đã nói từ giờ trở đi sẽ thao túng vận mệnh của ta, vậy bây giờ lựa chọn của ta chẳng phải là điều hiển nhiên đối với ngài sao?"

Tháp Nhĩ nghe vậy có chút nghịch ngợm gợi lên tươi cười.

Không gian xung quanh hai người nháy mắt lan tràn những vết nứt, dần dần rách nát.

Mà Thẩm La lại không chít nào quan tâm xung quanh, chỉ mê mẩn nhìn vào nụ cười xinh đẹp bởi vì hắn mà tạo nên.

"Đáng yêu quá."

【 Phó bản đã bị GM Tháp Nhĩ phá hủy 】

***

Trứng màu đây!!!!

-

Giây phút Tháp Nhĩ nâng lên bàn tay, hắn tựa như thấy cao cao tại thượng thần minh bước xuống thần đàn, trao cơ hội cho hèn mọn tội đồ như hắn, lúc ấy trong đầu hắn chỉ dư lại một ý nghĩ duy nhất:

Muốn cúi người xuống, muốn thành kính đặt nụ hôn lên mu bàn chân ngài, muốn.... làm thần minh sa đọa.

Đây là khinh nhờn thần minh.

Nhưng hắn cũng không kiềm chế suy nghĩ của mình, ngược lại tùy ý nó phát tán khắp não bộ. Ý nghĩ kinh tởm như vậy càng làm hắn trở nên vặn vẹo hưng phấn.

A, thần minh của hắn!

Cuối cùng hắn chỉ kiềm chế dục vọng bản thân phớt nhẹ đôi môi lên mu bàn tay ngài.

Trong vô tình một giọt nước mắt rơi xuống tay ngài.

Là khinh nhờn.

Mà hắn cầm lòng không đặng liếm rớt nước mắt.

Là báng bổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top