Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 5

Jimin chậm bước bước vào quán cà phê tiện dụng, nhìn nó đang tất bật cho quán cà phê vào hộp cho khách mang về, tự thân hình ảnh anh thu hút anh đến lạ, một cô gái chăm chỉ gấp đôi người khác, cô gái mà lúc này nào từ cửa sổ phòng tập nhìn xuống đều thấy đang vội vàng ăn cốc mì tôm hoặc ăn nhanh xe bánh mì, cảm giác như rất lạ khi anh bắt gặp cô cũng ăn món nào khác, có thể đấy là sở thích của cô.

Sau khi khách đi, thấy anh tiến lên bề đặt hàng, nó bắt đầu chào anh và hỏi :

- Xin chào quý khách, anh dùng gì ạ?

- Theo em thì tôi nên uống loại đồ uống gì mới để thử nghiệm?

- Nếu anh hỏi em thì em nghĩ rằng anh nên đổi uống socola nóng thay vì uống cafe đều ngày 3-4 cốc, cafe cũng không tốt cho sức khỏe lắm đâu.

- Được như vậy cho tôi 3 cốc Socola nóng và 4 cốc capuchino như mọi lần. 

Nó hơi khựng lại vì bỡ ngỡ, không hề nghĩ rằng anh lại nghe theo lời giới thiệu của nó, thực ra nó cũng là chân thành khuyên anh như 1 khách hàng, sự thật là Cafe đâu có tốt hơi nào, nghĩ đến vậy đó tự nhiên quên mất khoảng cách với anh, anh cười tươi :

- Hãy tin tưởng tôi 1 lần thử xem. 

Nụ cười ấy làm anh có hơi đập loạn nhịp, anh cũng trân trọng nhìn nó không chớp mắt, chìm trong suy nghĩ của riêng anh, mới đến khi hộp cafe hộp về phía anh thì anh mới giật mình thoát ra khỏi những suy nghĩ riêng của mình :

- Xin lỗi đã đến với quý khách phải lâu, quán cà phê của quý khách đây ạ.

Jimin nhìn nó vài giây, mắt đối mắt, rồi mới đưa tay đón lấy cafe từ nó, trước khi đi anh còn để lại câu nói nhắc nhở nó rồi mối rời đi :

- Em cũng nên ăn cơm hay những món khác bổ sung hơn ngoài ramyun và sandwich nhé. 

Rút cuộc gọi trong cuộc đối thoại, người cuối cùng phải đứng hình ngộ nghĩnh là nó, tại sao anh lại biết nó chỉ toàn ăn mì hoặc bánh mì. Đúng là ngoài 2 món đó ra nó thường chứ không phải đổi món nào khác, chỉ ở nhà thì khen nó ăn cơm mà thôi, còn lại đi làm nó đều chỉ ăn hai món đó, cũng không hẳn nó quá thích 2 món đấy, chỉ là 2 món nó vừa rẻ lại vừa nhanh gọn mà thôi. 

Từ hôm nói chuyện với anh, tự nhiên nó cũng thay đổi món ăn, không phải thường xuyên thay đổi nhưng chí ít nó cũng thỉnh thoảng mua kimbap hay tokboki ăn. Nó không nghĩ tự nhiên bản thân lại đi nghe lời 1 người con trai không thân quen như vậy, đến nó còn tự nhiên về bản thân nó. Đột nhiên nó ngước lên nhà đối diện thầm nghĩ "1 tuần rồi không gặp anh hay thấy anh gọi điện order cafe"

Phút chốc suy nghĩ mông lung và rồi nó giật mình khi nghe thấy tiếng anh quản lý bên cạnh :

- Em ăn uống thế này thì sức khỏe đâu mà học?

- No mà oppa, trông e thế này thôi nhưng thực chất em khỏe lắm đấy. Hihi

- Cũng khỏe . - Anh Quản Lý nhìn nó bằng gương mặt cười cợt chỉ vì câu khỏe của nó. 

Cứ lúc nào cũng luôn miệng kêu mình khỏe nhưng cũng không hẳn, cứ vài ba bữa lại cảm cúm, ho, nhưng được cái đi làm chưa nghỉ buổi nào, vì nó tiếc ngày công và vì nó thiếu tiền. Một cô gái du học sinh, ngoài thời gian đi học thì gần như nó gắn liền với quán Cafe mà nó làm thêm đến tối muộn. Lắm khi nó cũng tự thấy bản thân nó dở hơi, trong khi nếu an yên ở lại LA học hành và ngoan ngoãn là cô tiêu thư nhà giàu thì nó chẳng phải lo lắng cái ăn chốn ở thì nó lại chạy đến đây tự lập và đi làm thêm ngày đêm để kiếm từng đồng chi phí. Ngước lên nhìn sang tòa nhà đối diện, miệng nó lầm bầm :

- Cứ như anh ta hóa lại hay, vừa kiếm ra tiền, vừa được làm điều mình thích lại còn được biết bao nhiêu người hâm mộ. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #jimin