Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11. Nụ cười của nữ thần tình yêu và sắc đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Zeus đi rồi, Athena vội vã chạy tới, thấy Hera ngã xuống đất, vội vàng đi đến bên người nàng, nâng nàng dậy. Hera dựa vào Athena, cười nhưng nước mắt lại ứa ra, nói: "Mạt Lạp Tư thân ái, lúc trước, là hắn cầu hôn ta, nhưng vì sao lại không quý trọng ta?"

Athena nhấp đôi môi mỏng màu hồng nhạt, nhíu mày không nói, đỡ nàng đến nằm trên ghế phô kim trải da dê, sau khi kiểm tra vết thương trên tay của nàng rồi liền gọi thị nữ mang tới nước suối thanh xuân có tác dụng chữa thương.

"Mẹ con nói ta đẩy nàng một phen, ta biết nàng chính là nói ta phản bội nàng, khi nàng gặp nguy hiểm trên vách núi, ta không khuyên nàng, kéo nàng trở về, ngược lại lại đẩy nàng về hướng vực thẳm. Zeus... Trong mắt hắn chỉ có quyền lực, làm sao có thể lương xứng. Ông và bà ngoại con đối đãi với ta như con ruột, lại luôn đối tốt với ta... Mà ta..." Hera nâng tay phải không bị thương lên, che lại đôi mắt- nơi hiện tại chứa quá nhiều cảm xúc yếu đuối.

Nỗi lòng này nghẹn trong lòng nàng đã lâu lắm rồi, nàng muốn được giãi bày.

Đôi tay thị nữ giơ lên lọ nước suối thần, cung kính quỳ gối bên cạnh Athena. Athena ngồi ở bên trái Hera, đem thần lực rót vào trong nước suối, nhằm tăng thêm lượng lớn nước suối chữa thương, sau đó thật cẩn thận tẩm tay trái đã bị thương đến biến dạng của Hera vào trong làn nước suối lạnh lẽo.

Athena trầm mặc dùng tay trái của chính mình cố định tay trái bị thương của nàng, vẫn ngâm nó ở trong nước suối, lại dùng tay phải nâng khuỷu tay nàng, đem thần lực chậm rãi rót vào chỗ xương cốt bị vỡ vụn ở tay nàng, khiến cho phần xương vỡ nhanh chóng khép lại.

"Ta có tội... Làm sao ta còn có thể ở bên Zeus được. Ta sao có thể quên mẹ con đã ra đi như thế nào... Lần này ta lại mơ thấy nàng, cái cảnh màu xám trong mộng kia..." Những giọt lệ nóng hổi lăn xuống từ khóe mi của nàng, sượt qua gương mặt, dừng lại ở tà váy áo màu bạch kim, phát ra tiếng vang rất nhỏ.

Nước suối chữa thương quả thực rất tốt, tay nàng đã tiêu sưng, phần xương cũng khép lại dần dần, Athena lấy tay nàng từ trong nước suối ra, sau đó thị nữ liền đưa tới một chiếc khăn tay màu trắng, tinh tế lau khô đi bọt nước trên tay nàng.

Sau khi làm xong hết thảy, Athena phất tay sai thị nữ đi, thi triển pháp thuật để tay trái nàng nổi lơ lửng trong không khí, sau đó liền đứng lên, không nhìn đến bộ dáng yếu ớt của nàng, hít sâu, như nói ra tâm tư ủ dột trong lòng mình:

"Có ai thay đổi được quyết định của nữ thần trí tuệ đâu, mẹ suy nghĩ chu toàn, một mình tự phán đoán tốt xấu, cũng sẽ không vì dăm ba câu nói của bất cứ ai mà thay đổi ý nghĩ của mình. Con đường kia là do chính mẹ đã chọn, mà người cũng không hề hối hận. Bi kịch của mẹ con cũng không phải do ngài tạo ra, về điểm này, ngài cũng nên hiểu rõ."

Hera chua xót cười một cái, buông tay phải đang che mắt xuống, mở mắt ra, cách một lớp lệ quang, bóng dáng Athena mơ hồ in vào trong mắt nàng.

Nhưng năm đó, nàng vốn có lòng riêng, nàng không có cách nào đối mặt với bi kịch của Metis.

Nàng chưa từng nói với ai, khi nàng mới gặp Zeus, trong khoảnh khắc bị hắn ôm đến mức chạy trốn kia, nàng đã động tâm, thời gian trôi qua, nàng yêu hắn đến tận xương tủy. Bởi vì Metis kết hôn với hắn có thể giúp hắn củng cố vương quyền, nàng liền không chút do dự đặt ân tình của cha mẹ nuôi đối với mình xuống, đẩy con gái cưng của bọn họ về hướng vực sâu bất hạnh.

"Mạt Lạp Tư, ta không thể không hổ thẹn với lương tâm. Mẹ con sau khi ra đi, ta liền mang lên trên mình một gông xiềng, nhưng con ra đời lại khiến ta được cứu rỗi. Hết thảy tựa hồ đều sẽ tốt thôi." Nàng thở ra, nhớ tới lúc Athena ra đời, trong giọng nói nàng mang theo một chút trấn an, nhưng ngữ khí lại vô cùng cô đơn, nàng đảo mắt, cười khổ mà nói: "Nhưng hành vi của Zeus lại khiến hôn nhân của chúng ta trở thành gông xiềng mới của ta..."

Nàng và Zeus có được hôn nhân vĩnh hằng, nhưng vì tâm tư tham luyến quyền lực mãi mãi không thể thỏa mãn, Zeus dây dưa không rõ cùng những vị nữ thần có địa vị cao, sinh ra những vị thần mới, có được thế lực mới tuyệt đối trung thành với mình.

Sự tự tôn của nàng lại bị hắn chà đạp dưới chân, rồi lại biến nàng trở thành một trò cười.

"Ta mặc kệ những vị nữ thần hoặc tinh linh đó có tự nguyện dây dưa với Zeus hay không, hôn nhân bị khinh nhờn, sỉ nhục khiến ta tức giận rồi đi trả thù các nàng, thậm chí đến cả trẻ con ta cũng không buông tha." Hera ngồi ở trên ghế, đứt quãng nói, "Ghen ghét khiến ta thay đổi đến mức khó coi, dần dà ta cũng trở thành bộ dạng mà đến chính ta cũng không nhận ra nữa....."

Athena rũ mắt thở dài, xoay người quỳ một gối trước mặt nàng, ngẩng đầu nhìn nàng, trong đôi mắt màu xanh xám phảng phất đau thương, nói: "Con sinh ra từ trong đầu của vị vua vĩ đại Zeus nên con sẽ không bao giờ phản bội cha. Con yêu cha, nhưng con cũng yêu người, con hy vọng người sẽ hạnh phúc. Hera, nếu cha có là vị thần chống lại người, con cũng sẽ vì người mà chống lại cha."

Hera cúi đầu nhìn nàng, ánh mắt của nàng có hơi vô hồn.

Athena cúi đầu, nhẹ nhàng đặt trán trên đầu gối nàng, giọng trầm thấp, thương cảm, nói: "Nhưng hôm nay lại chính là cha khiến người thống khổ, Hera, con nên làm gì bây giờ đây?"

Tay phải của Hera nhẹ nhàng đặt lên tay trái của Athena, ngẩng đầu nhìn về phía trước, nhưng con ngươi màu hồ vàng lại không hề ngắm nhìn, nói: "Mạt Lạp Tư, người con gái thông minh, con không cần vì chuyện này mà bối rối trong lòng, cũng không cần vì ta mà lo lắng..."

Nàng đã đứng ở bên bờ vực thẳm, chỉ mong Zeus không đẩy nàng, sau cùng đừng hủy hoại thân thể này, vậy đã là đủ.

Hebe đứng ở trước điện chủ thần, do dự không biết có nên vào thăm Hera hay không. Vừa mới đây, thị nữ của điện chủ thần đến chỗ nàng lấy nước suối thanh xuân, nói Hera đã bị thương. Sao lại bị thương được? Hera vừa mới tỉnh lại một lát, lúc nàng đi vẫn còn rất tốt, sao vừa đảo mắt lại đã bị thương rồi? Hỏi thị nữ, nàng nói các nàng vẫn luôn ở ngoài điện chờ, cũng không rõ tình hình lắm, còn nói khi rời khỏi đó, vua của các vị thần trông rất đáng sợ.

Cuối cùng nàng vẫn rời đi, không có dũng khí để đi thăm Hera.

Nàng đã không thể vì mẹ mà chống đối với vị vua ấy, cũng không có cách khiến mình không yêu Hera Klose, nếu đã như vậy, nàng cần gì phải xuất hiện ở trước mặt mẹ cho thêm ngột ngạt.

Hiện tại là buổi tối, ánh trăng nhu hòa mạ lên ngân huy cho ngọn núi thần thánh, còn gió trời đêm thì khá lạnh. Hebe hạ xuống đi bộ trên đỉnh Olympus, giải tỏa phiền muộn trong lòng, lại trùng hợp nữ thần trăng rằm- Artemis cũng vừa mới về ngọn núi thần thánh.

Đêm nay là đêm trăng tròn, từ khi nữ thần trăng tròn Selene nguyệt tuần, Artemis rảnh rỗi muốn đến thăm mẹ mình là Leto, sau đó tìm Apollo cùng đi săn thú.

Artemis điều khiển cỗ xe mặt trăng tinh xảo một cách nhẹ nhàng, phía trước có một đôi nai rất đẹp kéo xe, nhàn nhạt nhìn lướt qua Hebe đang ngẩng đầu nhìn nàng, không hề có ý định chào hỏi, trực tiếp bay qua đỉnh đầu Hebe, mái tóc dài màu trắng bạc tỏa ra xinh đẹp vô ngần.

Hành động này của nàng khiến Hebe tức giận đến đỏ bừng mặt, ủy khuất đến mức không chịu nổi. Nàng được Hera yêu thương, cưng chiều mà lớn lên, tính cách ôn hòa, tuyệt không phải loại nữ thần vô cớ gây sự, nhưng thái độ cao cao tại thượng khinh thường bậc này của Artemis hiện giờ đã chọc giận nàng.

Giận trong chốc lát, nàng lại thở dài, người ngồi xổm xuống, lay ngọn cỏ nhỏ trên mặt đất, lẩm bẩm: "Hà tất phải tức giận, vinh quang của nàng là dựa vào chính thực lực của nàng, mà mình bất quá chỉ dựa vào những thứ mình từ khi sinh ra đã có, bị khinh thường cũng là bình thường."

Nhớ khi trước, mẹ của nàng- Hera cũng muốn cho nàng trở thành nữ thần tự nhiên, nữ thần săn bắn, nhưng nàng không nhìn được cảnh chết chóc, lại không đành lòng sát sinh, đối mặt với một nữ thần mạnh mẽ mới tới đỉnh Olympus như Artemis, nàng nhận thua.

"Ta tựa hồ luôn làm mẹ thất vọng." Hebe vừa nói vừa khịt mũi, nước mắt cũng rớt xuống.

"Bé Hebe đáng yêu, con làm sao vậy?" Hương hoa hồng thoang thoảng quanh quẩn tứ phía, giọng nói dịu dàng đầy vẻ ngọt ngào, là nữ thần tình yêu và sắc đẹp- Aphrodite.

"Nữ thần sắc đẹp." Hebe ngẩng đầu, nhìn thấy nụ cười của nữ thần tình yêu và sắc đẹp, bị tinh thần lương thiện, tốt đẹp trên người nàng ta cảm nhiễm, ưu sầu trong lòng vì thế mà biến mất hơn phân nửa.

Aphrodite cười, cúi người xoa đầu Hebe, đem nàng kéo thân, thân thiết hỏi: "Con làm sao vậy, bé Hebe?"

Mặc dù mẹ Hebe là Hera không thích nữ thần sắc đẹp, nhưng Hebe vẫn thân thiết với nàng ta, dù sao cũng là một nữ thần tốt đẹp, vô hại như vậy, lại nồng hậu đối đãi với nàng, nàng có lý do gì để ghét nàng ta đâu.

Hebe vẫn luôn coi nữ thần sắc đẹp là trưởng bối thân hậu, là bạn bè thân thiết, thấy nàng hỏi, cũng liền đem nỗi buồn khổ trong lòng mình một năm một mười nói cho nữ thần sắc đẹp.

Nữ thần tình yêu và sắc đẹp lại cười, đưa Hebe đến thần điện của mình, thần tình yêu bé nhỏ, đáng yêu lại hoạt bát Eros thấy Hebe liền vẫy đôi cánh nhỏ nhào vào trong lòng nàng, biểu đạt sự yêu thích của mình đối với nàng.

"Xem ra nữ hoàng và đức vua xảy ra vấn đề về chuyện tình cảm, chuyện này kỳ thật phải giải quyết thật tốt." Nữ thần sắc đẹp Aphrodite xoay người nhìn Hebe, lộ ra nụ cười mỉm đầy vẻ thần bí.

Hebe ôm Eros bụ bẫm, hoang mang nhìn nàng.

"Ta chính là vị thần chưởng quản tình yêu và sắc đẹp, Hebe." Nói xong, nàng liền cười, thấy nàng đi vào phòng ngủ của mình, Hebe cũng liền theo sau nàng.

Aphrodite đi đến trước bàn trang điểm, mở một chiếc hộp quý có khóa ra, lấy ra một chiếc bình thủy tinh nhỏ màu đỏ có chứa nước thuốc.

"Đi đi. Bỏ nước thuốc này vào trong thức ăn của nữ hoàng và đức vua, bọn họ sẽ tự châm lên ngọn lửa tình yêu." Aphrodite đưa bình thủy tinh cho Hebe, nói: "Trước tình yêu tốt đẹp, không có mâu thuẫn nào là không giải quyết được."

Hebe vươn tay, đón lấy bình thủy tinh, do dự nói: "Như vậy có ổn không? Mẹ có thể sẽ vì vậy mà tức giận..."

"Yên tâm đi, có thể hòa hảo với Zeus, mẹ con vui còn không kịp, nàng sẽ không tức giận, mà Zeus vĩ đại cũng sẽ cảm tạ con." Aphrodite chớp đôi mắt ái muội nhìn nàng.

"Thật vậy ư?" Hebe vẫn hơi chần chừ.

Cuối cùng, Hebe vẫn cầm ma dược đi, nàng muốn Hera hòa hảo với Zeus, cũng muốn khiến cho người mẹ Hera của nàng hạnh phúc.

Eros nhìn về hướng Hebe rời đi, hỏi mẹ mình là Aphrodite: "Mẹ, ma dược kia có thể có tác dụng trong thời gian hạn định là bao lâu? Chắc chắn có thể giúp đức vua và nữ hoàng hòa hảo chứ ạ?"

Nữ thần sắc đẹp cúi đầu suy nghĩ, nói: "Cứ xem tình hình đi, dù sao có hiệu quả là được."

"Mẹ, sao con lại cảm thấy người không đáng tin cậy thế nhỉ." Eros buồn rầu nhìn nữ thần sắc đẹp.

Aphrodite lộ ra một nụ cười vô tội tươi tắn.

Eros nhìn mẹ mình đang tươi cười, trong lòng có dự cảm không tốt, nói: "Mẹ, chi bằng chúng ta hãy rời khỏi ngọn núi thần thánh này mấy ngày đi."

Aphrodite nhéo nhéo khuôn mặt bụ bẫm của Eros, nói: "Tên nhóc thối tha, con lo lắng cái gì, chờ xem, Zeus và Hera nhất định sẽ hòa hảo."

Eros dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nữ thần sắc đẹp, cảm thấy đợi lát nữa mình vẫn rất cần phải thu thập tư trang, tùy cơ mà chuẩn bị tốt, mang theo người mẹ không đáng tin cậy này chạy khỏi ngọn núi thần thánh để đi tránh nạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#hera#zeus