Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 42: Quái vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi Mạnh Cường nhận ra chuyện gì, anh đã thấy một con quái vật đang lao lại về phía mình với vận tốc đáng kinh ngạc.

Thanh claymore rung lên bần bật trước đòn tấn công của gã quái vật. Lần đầu anh phải đón nhận trực tiếp một đòn giáng mạnh tới như vậy. Gã này dường như hoàn toàn khác biệt với những loại entity mà anh từng đối mặt, hắn có chút vụng về hơn nhưng sức mạnh thì khó giống loài nào bì kịp.

Từng cú giáng mạnh xuống của gã quái vật khiến anh phải khuỵu chân xuống và dồn hết sức chống đỡ. Thanh claymore gần như oằn mình trước từng cú đấm của hắn. Nó có vẻ đã đến giới hạn của sức bền.

Mạnh Cường biết rằng những đòn tấn công thông thường sẽ khó mà hạ gục được đối thủ, và một bên chân của anh vẫn đang tê rần khi lỡ dại vung chân đá vào gã địch mình đồng da sắt trước mặt. Nhưng khi nhìn thấy vết rạn đang dần lan rộng trên lưỡi kiếm, anh quyết định phản công.

Bung người đẩy đối thủ bật ngược về phía sau, anh thoáng thấy ngọn lửa canh rừng rực ở hai đôi tay của gã. Dường như có điều gì đó vừa loé lên trong đầu của Mạnh Cường, nhưng tình thế cấp bách khiến anh không thể bình tâm suy nghĩ được. Để buông mình theo bản năng chiến đấu, anh vung một đường kiếm mạnh mẽ thẳng xuống kẻ địch đang chới với liều lĩnh đưa tay làm khiên chắn.

Một ánh chớp loé lên giữa không gian và xung động gây ra từ sự va chạm khiến anh bật người ra sau.

Choáng váng và bất ngờ trước tấm thân kim cương bất toại của đối thủ, Mạnh Cường lơi lỏng tay cầm thanh claymore của mình. Anh chưa bao giờ nhìn thấy kẻ nào có thể đưa mình hứng trọn đòn chém của anh mà còn sống sót. Nhưng khoảnh khắc hắn khiến anh bất ngờ cũng trở thành giây phút phản công. Tên quái vật nhanh chóng giáng một cú đánh vào ngay thái dương của anh! Lực đấm mạnh đến nỗi nếu là một chiến binh bình thường có lẽ đã nát sọ và trở về với đất mẹ ngàn năm. Nhưng sự phản đòn của y chỉ khiến anh choáng váng trong giây lát.

Chống thanh claymore xuống đất làm điểm tựa, Mạnh Cường cố gắng tập trung lại sau đòn đánh trong thời gian nhanh nhất. Nhưng điều kì lạ là khả năng chịu đựng của anh bỗng chốc bay biến hết cả, phía trước mắt chỉ hừng hực ngọn lửa xanh và từng dây thần kinh bỗng dưng phát ra một tín hiệu nguy cấp bởi cơn đau điếng không thể chịu được.

Mạnh Cường lại thoáng thấy đối thủ đang vần nhau với Ngọc Hân, và rõ là bản năng chiến đấu của hắn tuy có vụng về nhưng vẫn đủ áp đảo cả hai người. Một tiếng động lớn vang lên trước đôi mắt đang mịt mờ, và ngay khi chưa kịp nhận thấy chuyện gì đã xảy ra thì một cú đấm trời giáng liền đáp cánh ngay trên gương mặt của anh.

Những đòn đánh liên tiếp dộng xuống vào thái dương, đầu và mặt của Mạnh Cường khiến anh phải gồng người lên chịu đựng. Anh cố gắng thoát thân nhưng cơ thể một gã quái vật như một ngọn núi đè nặng trên anh. Mạnh Cường dường như đã trở thành con khỉ nhỏ dưới chân núi (1).

Rồi trong thoáng chốc những cú đấm ngưng lại, nhưng cùng lúc đó anh cũng thấy gã quái vật cầm lấy thanh claymore của anh và sừng sững giơ cao nó ngay phía trên đầu anh. Mạnh Cường cố động đậy thân thể nhưng trí óc vẫn còn quá choáng váng, anh gần như bất lực trước đòn kế tiếp mà hắn dự định thực thi đối với anh.

Trong khoảnh khắc mà anh nghĩ rằng mình sẽ phải chấm dứt cuộc sống trong căn hầm tối tăm đầy mùi tử khí này, tiếng thanh claymore rơi mạnh xuống sàn nhà vỡ vụn làm Mạnh Cường chú ý. Kẻ thù của anh dường như khựng lại, hắn ôm lấy đầu mình gào thét trông rất đau khổ.

Anh chẳng bỏ qua cơ hội đấy, liền dùng hết sức bình sinh gượng dậy. Mạnh Cường lặng lẽ quan sát gã quái vật và liếc mắt nhìn sang thanh claymore đang nằm dưới đất, anh hít một hơi dài và dợm lao đến cướp lại vũ khí của mình trong khi đối thủ vẫn còn sơ suất. Nhưng kẻ trước mặt anh dường như đã lấy lại nhân tính, lúc này bỗng chốc trông hắn chẵng khác gì một lực điền anh vẫn hay thấy ngoài khu Mép Rìa. Hắn nhìn anh, trong đôi mắt ánh lên nỗi bi thương và đôi môi nứt nẻ mấp máy.

Mạnh Cường hơi khựng người lại khi nghe thấy từng lời hắn nói với mình, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, anh thấy đôi mắt gã ta đã thay đổi. Bản năng của gã đã chiến thắng.

Nền nhà dưới chân gã quái vật bỗng dưng trở nên nứt nẻ và đen sậm, không gian ngập tràn mùi tử khí. Những luồng khí đỏ bốc lên từ cơ thể hắn ngày một nhiều hơn, chúng lan toả trong không khí mùi sắt gỉ hăng mũi.

Gã quái vật trước mặt anh bỗng chốc thay đổi, làn da hắn trở nên màu đỏ sậm và những vết nứt đen lan toả dọc theo thân thể y trở thành hình xăm kì dị. Mạnh Cường nghe tiếng tim mình đập mạnh, hơi thở anh trở nên gấp gáp hơn và linh cảm thúc hối anh thoái lui trước kẻ địch.

Anh siết chặt cán kiếm để thấy đôi tay mình đổ mồ hôi lạnh. Phía trước mặt, dường như đối thủ của anh trở nên to lớn hơn gấp bội.

Bóng của hắn trải dài lên bức tường đổ nát, và chỉ với một tiếng gầm khủng khiếp, màng nhĩ Mạnh Cường như bị xé toạc và đầu óc anh choáng váng.

Gã quái vật lao tới đấm mạnh vào bên hông sườn Mạnh Cường, khi ngã xuống, anh có thể nghe thấy tiếng xương mình gãy vụn dưới sức mạnh của đòn tấn công. Hắn đánh bật anh văng ra xa rồi gồng người gầm lên một tiếng, máu chảy ra từ hai hốc mắt nay đã đen sạm lại.

Những chiếc vảy hình thoi liên tục xuất hiện trên cơ thể của hắn như lớp sóng tràn vào bãi biển. Dường như đây mới là hình dáng thật sự của gã quái vật mà anh đang đối đầu. Mạnh Cường cố gắng gượng dậy thật nhanh và né tránh những đòn đánh hiểm hóc của kẻ địch, dù đầu vẫn còn đau như búa bổ nhưng anh đã hồi phục lại sức lực phần nào nhờ thể trạng đặc biệt của mình.

Tập trung và bình tĩnh, Mạnh Cường tự nhủ bản thân mình như thế. Mặc dù vẫn còn chút chùn bước trước kẻ thù trước mặt bởi lẽ trong suốt những năm chiến đấu với entity, lần đầu tiên anh chạm trán trước một chủng loại kì lạ đến vậy.

Nhìn những vảy ngược đen lấp lánh trên cơ thể của gã quái vật, và những dòng khí đỏ bốc hơi liên tục bởi sức nóng của hắn rồi nhớ lại dáng bộ khi anh nhìn thấy hắn lần đầu khiến Mạnh Cường không khỏi phân vân. Chỉ mới vài phút trước, trông y vẫn còn hình dáng của một con người và sót lại chút gì nhân tính. Nhưng bây giờ có vẻ như phần "người" của hắn đã tiêu biến hết cả, chỉ để lại một con quái vật không hơn kém.

Siết chặt thanh claymore trong tay, Mạnh Cường thét lên một tiếng hăm doạ kẻ địch và đánh lạc hướng. Anh xoay người lao tới hắn theo đường zíc zắc rồi nhảy phốc lên cao khỏi tầm mắt của gã giáng xuống một đòn chém mạnh mẽ.

Lưỡi kiếm bén ngót và nặng nề được trọng lực Trái đất tiếp thêm một phần công phá, cắm phập xuống bả vai kẻ địch khiến hắn phải khuỵ chân xuống. Một lực ép mạnh đến nỗi mụi khó phừng lên thành một vòng tròn lớn xung quanh cả hai.

Khi Mạnh Cường chắc mẩm rằng đường chém ngọt của mình đã phanh kẻ thù ra làm hai mảnh, thì bỗng chốc mạn sườn lại dấy lên cơn đau đến nghẹt thở. Cú đấm bất ngờ đầy uy lực dộng thẳng vào người khiến anh văng ra xa rồi kéo thành một đường dài trên mặt đất.

Trên thân thể của tên quái vật vẫn còn lưu lại lưỡi kiếm đồ sộ của Mạnh Cường. Những chiếc vảy đen lớn dựng đứng lên như tường thành kẹp chặt thanh claymore của anh và ngăn nó làm tổn thương vật chủ của nó. Vết rạn lan dài từ người kẻ địch xâm lấn sang lưỡi claymore và khiến nó dần nhuốm sang màu đen chết chóc.

Mạnh Cường bật người dậy nhanh chóng lao đến nắm lấy cán kiếm chỉ với một cú nhảy ngược, anh rút mạnh nó ra khỏi sự kiềm kẹp của những chiếc vảy và tung chân đá thẳng vào mặt gã quái vật khiến hắn loạng choạng.

Thuận đà, ngay khi vừa tiếp đất, Mạnh Cường lại tiếp tục lợi dụng lực bật lao người về phía trước với thanh kiếm lớn trong tay liên tục đưa ra nhiều đường chém sắc ngọt vào đối thủ. Lực ma sát giữa lưỡi kiếm và lớp vảy cứng khủng khiếp đến nỗi không khí bị đốt cháy và nay ra những tia lửa lớn.

Kẻ địch đưa tay lên chống đỡ, những lớp vảy ngược dựng đứng dậy và bo tròn lại như hai chiếc khiên vững chắc trên cánh tay của hắn.

Hắn vung tay và lớp vảy biến thành quả đấm sắt, Mạnh Cường linh hoạt đạp chân vào đó và búng người lên cao theo đà đẩy của lực đánh, trọng lực sẽ giúp anh phần còn lại như khi đối đầu với con Kerberos tại Định Quán.

Chĩa thẳng mũi kiếm về phía đối thủ của mình, Mạnh Cường lựa điểm tựa từ trần nhà và phóng thẳng xuống đỉnh đầu gã quái vật. Anh lao đi như mũi tên xé gió, và dường như trong khoảnh khắc kẻ thù cũng nhận ra đòn đánh đó. Lớp vảy hoá thành một lưỡi kiếm răng cưa kéo dài từ cùi chỏ đến khuất hết bàn tay của hắn.

Hai thanh kiếm va chạm vào nhau tạo thành xung động với tiếng nổ lớn. Mũi claymore của anh đâm thẳng xuống lớp vảy cứng kia và khiến chúng rạn nứt thành những đường đỏ dài. Mạnh Cường xoay người đổi chiều nắm cán rồi ghì cả người xuống với tư thế đứng tấn và đôi chân bám chặt lưỡi kiếm to bản để thêm lực đâm. Một tiếng "crắc" vang lên và những chiếc vảy vỡ tan thành bụi đen óng ánh trong không khí.

Thanh claymore xuyên thẳng qua lớp da dày của gã quái vật, thành công xiên thẳng qua cánh tay của hắn tạo thành một vết cắt dài với máu đỏ ồng ộc tuôn ra từ đó. Mạnh Cường không bỏ lỡ cơ hội, anh lại lợi dụng lưỡi kiếm làm điểm tựa, bật ngược người lại và lợi dụng sức nặng của mình để tạo đà giật về phía trước khiến kẻ địch chịu thêm một lần chém.

Đối thủ của anh thét lên một tiếng kêu khủng khiếp, hắn dùng chiếc khiên dộng thẳng về phía anh khiến Mạnh Cường ngã bật ra xa. Tên quái vật loạng choạng lùi lại phía sau vài bước, hắn nhìn xuống cánh tay bị đâm thủng và vết cắt dài tới xương đòn của mình rồi thở hắt hậm hực.

Gã quái vật gồng người, từng chiếc vảy đen lại bật ngược lên như mũi kiếm nhỏ. Cả thân thể hắn giống như một con nhím xù ra lớp gai đầy độc tố. Y siết chặt nắm đấm như cây chuỳ sắt giáng xuống từng cú đấm khiến Mạnh Cường phải dung hết sức chống đỡ.

Những chiếc vảy cứng va chạm vào lưỡi thanh Claymore tóe lửa, chúng đối đầu nhau và bật lại đến khi tay của anh run lên vì tê dại.

Tên quái vật dồn anh đến sát chân tường. Mạnh Cường nhanh chóng cắm thẳng thanh Claymore xuống đất tạo thành tường chắn trước cú móc ngang của hắn, rồi bật người lên đạp vào vai kẻ địch phóng người kéo theo thanh kiếm và đáp xuống phía sau lưng đối thủ.

Anh đưa một nhát chém mạnh mẽ như sấm chớp của Zues tạo thành một tia sáng gọn ghẽ xuống tấm lưng của kẻ thù, hắn gầm lên một tiếng đau đớn rồi quay lại đối mặt với anh.

"Tên này thực sự kim cương bất toại hay sao? Ngay cả claymore của mình cũng không thể làm tổn hại lớp vảy cứng của hắn..." Mạnh Cường thầm nghĩ trong lúc thủ thế trước địch thủ của mình. Anh đã quan sát rất nhiều lần nhưng vẫn không sao tìm thấy được điểm yếu trên lớp khiên bằng da của hắn. Và những đòn đánh của hắn thì lại ngày một mạnh mẽ hơn.

Gã quái vật gầm lên một tiếng nữa và dậm mạnh chân xuống sàn khiến khắp gian phòng rung động. Mạnh Cường bị loáng choáng một chút trước việc nền nhà rung lên dữ dội và tiếng thét khủng khiếp lọt vào màng nhĩ.

Hắn lao đến về phía anh với cánh tay đầy vảy đã biến hóa thành lưỡi gươm đen sắc bén. Mạnh Cường nhanh chóng giật lùi lại và đưa kiếm gạt những nhát chém của tên quái vật, tay anh run lên vì sức mạnh của hắn dồn đến quá nhiều.

Nền nhà đầy những gạch vữa bị tàn phá khiến Mạnh Cường bị vấp chân trong khoảnh khắc. Anh loạng choạng ngã xuống nhưng may sao vừa kịp thoát khỏi phạm vi chém của đối thủ. Chống thanh claymore làm điểm tựa và bật ra phía sau, anh chỉ vừa đủ thời gian tránh khỏi cú đấm búa tạ của tên quái vật đánh mạnh xuống chỗ anh vừa đứng một giây trước.

Lực ép mạnh khiến những mảng gạch vữa và cát bụi bị hất tung lên và Mạnh Cường bị va mạnh vào một miếng tường vỡ lớn. Anh ngã bật ra sau và thốt lên một tiếng đau đớn.

Vẫn còn choáng váng bởi cú va chạm quá mạnh, khi Mạnh Cường định thần lại thì đã thấy gã quái vật đứng ngay trước mặt với thân hình xù lên những chiếc vảy đen cứng. Đôi mắt đỏ của hắn nhìn xuống anh lãnh đạm và hắn gồng mình lên đưa ra đòn hạ sát kết thúc trận đánh.

Mạnh Cường cố gắng tìm cách thoát khỏi phạm vi tấn công của địch thủ, nhưng chân phải của anh đã bị kẹt dưới lớp tường vỡ mà không thể nào rút ra được.

Mạnh Cường tìm kiếm thanh claymore của mình và thấy nó bị rơi về phía góc phòng do lúc va chạm đã khiến anh trượt tay khỏi nó. Mạnh Cường cũng không có được thế thủ để có thể dung lực phá mảng tường vỡ, anh gần như cầm chắc cái chết trong tay.

Gã quái vật thở hắt một hơi đầy khói mụi, và cánh tay của hắn nổi lên những lớp vảy như cơn sóng vỗ bờ. Từng chiếc vảy đen nảy bật lên và xếp lại với nhau tạo thành một hắc kiếm dài với từng đường cong đen như gân máu bám vào bờ vai của hắn.

Hắn đưa cao tay mình lên và giáng xuống nhát chém như tên đồ tể xẻ thịt.

Mạnh Cường theo quán tính đưa tay lên chắn thành hình chữ thập dù biết rằng chỉ chốc lát nữa thôi mình sẽ biến thành đống thịt bầy nhầy dưới lực chém của đối phương. Anh nhắm chặt mắt chấp nhận số phận đã được định đoạt.

Nhưng chỉ trong thoáng chốc, Mạnh Cường nhận ra dường như thời gian vừa ngưng lại hoặc giả là gã quái vật vì lý do gì đó mà vẫn chưa xuống tay với anh.

Khi anh mở mắt ra và quan sát, Mạnh Cường nhìn thấy gương mặt đơ cứng sững người của đối thủ và bất chợt nhận ra ngay phía sau anh là thi thể của một cô gái ốm yếu. Hơi ấm còn vương lại cho thấy con bé chết chưa được bao lâu, nhưng có lẽ đây là nguyên nhân đã cứu anh một mạng.

Không chần chừ, Mạnh Cường bật người tới đẩy mạnh mảng tường vỡ ra khỏi chân rồi nhanh chóng thoát khỏi vị trí hiểm hóc. Anh lao ngay lại góc phòng nhặt lấy thanh Claymore của mình nhưng lại bị gã quái vật bắt lấy. Hắn đã thoát khỏi tình trạng sững người khi nhìn thấy thi thể cô bé kia.

Cổ của anh bị siết chặt và hắn dễ dàng nhấc bổng anh lên khỏi sàn nhà. Mạnh Cường cố gỡ bàn tay sắt của hắn ra nhưng không thể.

Dường như điều đó còn tác động tới hắn mạnh mẽ hơn, Mạnh Cường nhìn thấy hai hàng nước mắt máu rỉ xuống không ngừng trên gò má hắn. Bất chợt giữa lúc chiến đấu như vậy, anh lại cảm thấy tiếc thương cho kẻ địch trước mặt hơn là lo lắng cho mạng sống của mình.

"Nhưng rồi ngươi sẽ không còn đau đớn thêm nữa..."

Mạnh Cường cất tiếng thì thầm với tên quái vật, cùng lúc với lưỡi kiếm màu tím lóe sáng xuyên thẳng qua lồng ngực của hắn. Gã khựng người lại trợn tròn mắt nhìn anh rồi từ từ cúi xuống lưỡi kiếm tím vừa đâm xuyên trái tim mình.

Mạnh Cường rơi xuống sàn nhà đau điếng, nhưng anh vẫn kịp nhìn thấy nét bất ngờ trên gương mặt của kẻ địch.

Ngọc Hân đã quay lại một cách nhanh nhất và xuyên lưỡi kiếm của mình vào gã quái vật. Mặc dù y phục của cô đã bị rách mấy phần nhưng uy nghiêm chiến khí vẫn tràn đầy.

Mạnh Cường xoa nhẹ vào vùng cổ bị bầm tím của mình rồi nhanh chóng lấy lại thanh claymore, nhưng gã quái vật vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Hắn vươn những chiếc vảy của mình thành mũi giáo đâm thẳng vào vai anh và đục một lỗ trên đó. Mạnh Cường thét lên đau đớn và cùng lúc ấy Ngọc Hân xoắn mạnh lưỡi kiếm của mình trong lồng ngực của gã khiến hắn khụy xuống.

Mạnh Cường nhìn thấy cô rút mạnh thanh kiếm của mình ra khỏi cơ thể tên quái vật, một dòng máu nóng bắn theo lực thu của cô và  bốc hơi nhanh chóng thành làn khói đỏ trong không khí.

Mạnh Cường tự dứt mình ra khỏi thanh kiếm bằng vảy đen của gã quái vật, anh lao về phía thanh claymore dùng hết sức lực của mình nhấc nó lên và thủ thế lại trong khi vết thương vẫn còn rỏ máu.

Ngọc Hân đứng ngay phía sau gã quái vật trong khi thanh kiếm lưỡi tím của cô đang bốc lên những làn khói đỏ cuối cùng trong không khí. Cô vươn tay và chĩa mũi kiếm của mình xuống đỉnh đầu kẻ địch đồng lúc với thanh claymore đang được Mạnh Cường vung tới.

Gã quái vật nhận ra tình thế mũi kiềm của mình và đứng phắc dậy để chống đỡ. Hắn xoay người đá vào cẳng chân của Ngọc Hân khiến cô phải tránh né về phía sau và đột ngột gầm mạnh về phía anh. Nhưng Mạnh Cường nhanh chóng thủ thế cùng thanh claymore của mình và vung một đường chém bén ngót vào kẻ địch.

Khi lưỡi kiếm của anh chạm vào lớp vảy đen của hắn cũng là lúc anh nhìn thấy thanh Tử kiếm của Ngọc Hân một lần nữa xuyên qua yết hầu của gã. Một tiếng nứt vỡ vang lên bởi lớp khiên bằng vảy bị tổn hại và lực chiến của cả ba khiến sàn nhà đã mục ruỗng không còn chịu đựng được nữa.

Một hố sâu được tạo ra ngay bên dưới sàn nhà và Mạnh Cường thấy mình bị lôi tuột vào đó.

❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈

(1) Con khỉ nhỏ dưới chân núi: Ý chỉ Tôn Ngộ Không bị Phật tổ Như Lai nhốt dưới núi Ngũ Hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top