Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 75: Hoa hồng

Lời vừa nói ra, sắc mặt Lý thị trở nên vô cùng khó coi nổi giận nói:"Lời này của muội muội có ý gì, chẳng lẽ là muội muội hoài nghi là ta hại Diệp muội muội? Thật nực cười, ta và Diệp thị trước nay vẫn luôn có mối quan hệ tốt, tình như tỷ muội, lại có thai cùng lúc. Làm sao mà ta lại nỡ hại muội ấy cơ chứ?"

"Biết người biết mặt không biết lòng, dù là tỷ muội ruột cũng có thể trở mặt thành thù nữa là hai ngươi chỉ "tình như tỷ muội".  Diệp thị có thai sớm hơn tỷ tỷ mấy tháng. Nếu như Diệp thị sinh con trai  trước đó chính là hiện trưởng tử, mà tỷ tỷ đứa nhỏ chỉ có thể trở thành thứ tử, chẳng lẽ tỷ tỷ trong lòng quả thật không có chút nào không cam tâm sao?"  

"Nói bậy." Lý thị giận dữ trách cứ Niên thị, lạnh lùng nói: "Nếu như theo muội nói, không sai, đứa nhỏ của ta có khả năng trở thành thứ tử. Nhưng còn muội và những người khác thì sao,  chẳng lẽ những đứa bé ấy lại không phải thứ tử ư? Ngươi nói ta có tư tâm này thì chính là tự vả vào mặt mình rồi." 

(Thứ ở đây là trưởng thứ, không phải đích thứ)

Hai người căn bản không quan tâm đến Na Lạp thị đang đứng bên cạnh khuyên bảo mà vẫn đối chọi vô cùng gay gắt.

"Được rồi, đừng nói nữa!" Dận Chân không kiên nhẫn, cắt đứt tranh cãi giữa bọn họ, xoa bóp mi tâm, nói với Dung Viễn: "Mời Từ thái y kiểm tra đồ ăn và thức uống tối nay xem có điều khả nghi không."

Sau khi Dung Viễn gật đầu, lập tức có người đưa đồ ăn thức uống Diệp Tú đã dùng trong hôm nay tới cho hắn kiểm tra. Mấy món điểm tâm trước đó đều không có vấn đề gì, nhưng khi mấy giọt trà hạnh nhân vừa dính vào miệng, thần sắc hắn lập tức thay đổi. Hắn ngẩng đầu nói với Dận Chân vẫn đang sốt ruột từ nãy giờ: "Trong chén trà hạnh nhân này đã bị hạ hoa hồng!"

"Hoa hồng? !" Na Lạp thị kêu thất thanh. Nàng biết rõ hoa hồng là thứ gì. Nếu nữ tử muốn bỏ đi cái thai nhi trong bụng thì chỉ cần đi mua nước hoa hồng để uống. Không lâu sau đó, thai nhi sẽ bị sảy ngay lập tức, trở thành một bãi máu đen.

Sắc mặc Lý thị trắng bệch, theo bản năng nhìn chén trà hạnh nhân trên bàn, không che giấu nổi nỗi kinh hoàng.

Cũng vào lúc đó, trong lòng Lăng Nhược dâng lên một nỗi kinh hoàng, trà hạnh nhân ... Sao lại trùng hợp như vậy? Có người cố ý dẫn dụ nàng tới phòng bếp, lại vừa vặn gặp phải Lý Trung, ngay sau đó trong trà hạnh nhân bị phát hiện có hoa hồng, suýt thì làm Diệp Tú xảy thai, trong đó... Nàng càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng, dường như có bàn tay đứng sau ngầm thao túng tất cả.

Dận Chân phẫn nộ không ngừng, đặt mạnh chén trà xuống bàn làm nước văng tung tóe, phẫn nộ gầm lên: "Thật là lớn mật! Nói, rốt cuộc là ai làm chuyện điên rồ như thế này?"

Niên thị nhướng mày, sóng mắt nhẹ nhàng lưu chuyển nói: "Thiếp thân nhớ là đồ ăn phục vụ tới Thanh Âm các hôm nay đều do đích phúc tấn chuẩn bị." 

"Phúc tấn..." Dận Chân nhìn về phía Na Lạp thị đang vô cùng kinh hãi, cho dù không nói gì thêm nhưng sự nghi ngờ bên trong lời nói làm người khác run sợ.

Na Lạp thị vội quỳ xuống nói: "Bối Lặc gia và thiếp thân đã làm phu thê nhiều năm. Thiếp thân là loại người gì chỉ có Bối Lặc gia hiểu rõ . Hôm nay thức ăn đưa tới Thanh Âm các đúng là do thiếp thân chuẩn bị, nhưng thiếp thân có thể thề với trời mình không hề bỏ nước hoa hồng vào trong." 

Nàng rũ mắt, buồn buồn nói: "Thiếp thân là một người mẹ đã từng mất đi đứa con của mình, biết rõ nỗi đau mất con giày xé tâm can đến nhường nào. Tại sao thiếp lại nhẫn tâm đem như vậy đau đớn gia tăng hắn thân thể thượng? Huống chi Diệp thị vừa xảy ra chuyện, thiếp thân sẽ là người bị hoài nghi đầu tiên, làm như vậy chẳng lẽ không phải là ngu không ai bằng, tự tìm đường chết."

Đúng như Na Lạp thị đã nói, nếu như có người gặp chuyện không may, người đầu tiên bị hoài nghi chính là nàng. Nếu làm như vậy chỉ trăm hại không lợi. Lại nghĩ tới tính tình thường ngày của Na Lạp thị, Dận Chân bất giác thu lại nỗi hoài nghi vô căn cứ của mình ban nãy, ánh mắt có chút áy náy nhìn Na Lạp thị: "Ta hiểu mà. Sức khỏe của nàng không tốt, đừng quỳ nữa. Phỉ Thúy, đỡ chủ tử nhà ngươi đứng lên."

Đối mặt với sự vu oan giá họa của Niên thị, Na Lạp thị dù có là bồ tát cũng khó nhẫn nhịn,  trầm mặt, lạnh lùng nói: "Ta cũng nhớ là nước pha trà hôm nay là do muội muội chuẩn bị. Nếu như hỏi ai khả nghi, không phải muội cũng nằm trong số đó sao?"

Niên thị vạn vạn không ngờ Na Lạp thị lại vứt củ khoai lang nóng này vào tay mình, nhất thời sắc mặt vô cùng khó coi. Là do nàng sơ ý, quên mất việc này. Nghĩ đến đây nàng vội vàng phân trần: "Thiếp thân oan uổng. Chỗ nước này sau khi vận chuyển từ trên núi xuống, thiếp còn chưa được đụng tay vào, làm sao có thể bỏ nước hoa hồng vào trong được huống chi như xuống nước trung, chẳng lẽ không phải sở hữu nước trà bên trong đều có hoa hồng."

"Có hay không, để Từ thái y nhìn là biết." Sau khi Na Lạp thị dặn dò, Dung Viễn lại kiểm tra những món khác nhưng chỉ mình trà hạnh nhân bị bỏ thêm hoa hồng. Nhưng hoa hồng có ở trong  tất cả các chén trà, cho dù Diệp Tú uống chén nào thì vẫn nguy hiểm như cũ.

Hoa hồng vốn là một loại thuốc lưu thông máu. Nó tuy vô hại với người thường nhưng lại nguy hiểm khôn cùng với thai phụ. Nói cách khác, cho dù trong mọi chén trà đều có hoa hồng thì người thường cũng khó phát hiện.

Na Lạp thị vừa nghe thấy hoa hồng có trong nước trà bèn hít một hơi khí lạnh, đi tới trước mặt Lý thị lo lắng hỏi: "Muội muội không sao chứ? Trà hạnh nhân này.."

"Bối Lặc gia yên tâm, chén trà hạnh nhân vừa rồi thiếp thân không uống một ngụm nào." Lý thị mỉm cười nhẹ: "Ban nãy thiếp thân đột nhiên cảm thấy trong ngực nhộn nhạo, không thể ăn vào cái gì. Chén trà hạnh nhân vẫn luôn đặt trên bàn chứ  chưa từng đụng đến. Nếu như Bối Lặc gia còn chưa yên tâm..." Lý thị liếc Tình Dung: "Cầm chén trà hạnh nhân của ta mang qua cho  Bối Lặc gia xem thử."

Chén trà hạnh nhân nồng đậm, như uống qua lời nói mép bát tất nhiên sẽ lưu lại dấu vết vừa nhìn liền biết. Tình Dung cầm chén trà quay về nhưng lại bị vướng vào chân ghết nên ngã sóng soài trên mặt đất làm chén trà vỡ tan thành trăm mảnh. Tình Dung bỏ qua nỗi đau đớn trên người, vội vàng quỳ xuống đất thỉnh tội.

"Nha đầu nhà người lúc nào cũng tay chân vụng về, thật đáng chết." Lý thị không vui khiển trách nàng một câu. Nàng đang định nói tiếp, Dận Chân đã khoát tay: "Thôi, chỉ là việc nhỏ mà thôi, quan trọng là nàng và đứa nhỏ không có việc gì."

Lý thị nghe vậy ôn nhu cười một tiếng, tay đặt lên bụng: "Thiếp thân nhất định sẽ liều chết bảo vệ con chúng ta, tuyệt không cho để nó gặp chuyện không may. Còn về chuyện trong trà bị bỏ thuốc..." Nàng thoáng dừng lại rồi nói tiếp: "Người thứ cho thiếp thân nói thẳng. Trà hạnh nhân đúng là do đích phúc tấn và Niên muội muội cùng chuẩn bị, nhưng qua tay người này người khác, phòng bếp lại là nơi mọi người tùy ý ra vào nên dù có ai muốn hạ thuốc vào đó cũng không khó. Thay vì suy đoán vậy không bằng gọi người đến hỏi một chút xem có ai đã ra vào phòng bếp hay không."

Dận Chân thấy nàng nói cũng có vài phần đúng, bèn dặn Cẩu nhi đưa Lý Trung tới đây. Trà hạnh nhân là do hắn pha, người khả nghi nhất chính là hắn.

Lăng Nhược lâm vào trầm mặc. Nàng gần như có thể đoán trước, chỉ cần hỏi Lý Trung một câu, cho dù chuyện hắn gặp mình chỉ là ngẫu nhiên thì hắn vẫn sẽ khai ra chuyện đó. Đến lúc ấy, chỉ sợ mọi hiềm nghi đều sẽ tập trung lên người mình. Giờ nàng chỉ có thể nghĩ cách giải thích để mọi người tin tưởng mà thôi.

(Đợt này t bận nên không đăng theo đúng tiến độ được. Cũng phải qua giữa t12 mới có thể lên chương nhanh hơn. Xl mọi người)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #xifei