Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31: Thống soái Rudolph.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31: Thống soái Rudolph.

    Sau bữa tiệc hôm đó, giới thượng lưu lại có tin tức để bàn tán. Con trai của đại công tước là một mĩ nam trẻ tuổi vô cùng thân thiện, và có khả năng của một nghệ sĩ sánh ngang 1 Elf.

  Nhiều người còn bàn tán về người hầu xinh đẹp của cậu, về công chúa người thú xuất hiện bất ngờ và cả một Elf tại bữa tiệc. Pray cũng chẳng hề biết về tin đồn này, thậm chí cô tiểu thư nào đó nhảy cùng cậu vào tối hôm đó cậu cũng không nhớ tên.

  Pray ngay ngày hôm sau, khi cùng Celia tới dùng bữa sáng ở phòng ăn chung thì cũng thấy Arian xuất hiện ở đấy. Vì có sự có mặt của ông bà ngoại, cậu không ăn riêng nữa, sự có mặt của Arian là hơi bất ngờ, Maradith thì đã về nhà của mình.

- Chắc con cũng biết rồi, nhưng ta sẽ giới thiệu lại, đây là Arian, công chúa của xứ Elf, hôm qua hai đứa nhảy cùng nhau rất đẹp đấy.

  Lisa tươi cười kể, Celia vì đã lủi mất ngay khi nhảy xong cùng Pray, nên chỉ nghe được chuyện của tối hôm qua từ miệng những người hầu. Cô cũng cảm thấy tò mò về cô Elf này, nhưng ghen tị là chủ yếu.

- Cảm ơn phu nhân đã khen. Mong phu nhân thứ lỗi vì đã không thể diện kiến trong những ngày qua.

   Elf nổi tiếng là một loài thông thái, Arian nói chuyện rất có chuẩn mực, và cô cũng biết khá nhiều ngôn ngữ, rất giỏi so với một đứa trẻ, thậm chí Pray cũng cảm thấy kinh ngạc.

- Con thấy cháu của ta nhảy thế nào? Mong đừng chê bai nếu nó có lỗi lầm gì nhé!

  Letifah tươi cười lên tiếng, Arian chỉ cúi đầu đáp lễ lại. Pray chỉ im lặng cúi đầu làm bạn với đĩa xúc xích trước mặt cậu mà không dám nói tiếng nào. Hôm nay Donna lại nói nhiều lạ thường, Arian cũng tỏ ra vui vẻ hơn dù khuôn mặt vẫn hơi nhợt nhạt do mới ốm dậy.

   Có lẽ, Pray đã mang cho Arian tới 2 loại cảm giác. Cảm giác được che chở và cảm giác sợ hãi, ngay lần đầu gặp, có thể nói là 3 vì nó có cả cảm giác kinh tởm nữa. Ấn tượng đầu tiên của cô vẫn là cái xác của tên mục sư, nhưng ấn tượng thứ hai lại là ngược lại, đó là khi nhảy cùng cậu, cô lại mang một cảm xúc không tên khác.

   Bữa ăn kết thúc với sự im lặng tuyệt đối của Pray, Lisa đã đưa cha mẹ cô đi tham quan thành phố, và trước khi đi cô đã giao nhiệm vụ hướng dẫn Arian tham quan lâu đài cho Pray.
     
   Ngay khi vừa chào tạm biệt Lisa, thì Donna đã lao tới ôm lấy cánh tay của Pray.

- Ơ...ơ. Làm gì vậy Donna?

    Pray thấy hơi bối rối vì hành động này của cô, Donna đã ôm chặt cứng cánh tay của Pray đến mức không thể gỡ ra được. Donna cứ kê đầu lên vai cậu rồi thì thầm.

- Anh thật đáng ghét, sao lại không nói cho em biết đó là anh chứ, làm em cứ ngờ ngợ ra.

   Pray đang nghĩ cách để thoát khỏi cánh tay chặt cứng của cô nàng này, khi cậu quay lại nhìn Ella, thì cô đã cúi đầu chào cậu với ánh mắt thành kính.

   Vậy là kể hết rồi à? Nhìn cô người hầu này có vẻ không bất ngờ lắm.

   Pray nhận xét về Ella, cậu không biết rằng từ lúc Donna kể cho Ella biết chuyện này, thì cô đã ngủ một đêm với cái miệng không khép lại được.

   Arian đi bên cạnh Pray, cô giữ khuôn mặt lạnh lùng của mình. Mọi người cùng nhau ra bàn uống trà ngoài khu vườn của Pray, Donna thì cứ ôm chặt lấy vai cậu không gỡ ra được. Khi cậu quay đầu lại nhìn Celia, cậu thấy ánh mắt của cô như thấy cái hố đen vậy, tăm tối kinh khủng.

  Pray bắt đầu cảm thấy hơi sợ rồi, Arian vẫn ngồi đối diện thưởng thức li trà của mình mà không nói tiếng nào cả. Donna ngồi bên cạnh Pray cứ líu ríu liên hồi. Cậu cũng biết là lần đầu gặp cậu đã để lại ấn tượng không tốt chắc cả đời Arian không thể quên được.

    Từ lời Donna, Pray biết được rằng những người thú bị bắt làm nô lệ đều được đối xử khá tốt, mẹ cậu đã gửi 1 bức thư về cho đất nước cô, để nói về chuyện lũ buôn nô lệ. Chắc là sẽ sớm thôi, họ sẽ gửi 1 đội quân tới để đón Donna về.

- Tôi sẽ đền đáp lại tất cả những gì cậu muốn? Nói đi. Cậu muốn gì?

  Arian đang yên lặng thì nói 1 câu hơi nhỏ, cô câu này nói bằng tiếng người thú, vì cô biết rằng Pray cũng nói được tiếng người thú. Elf nổi tiếng là khá công bằng, họ sẽ trả thù bất kì kẻ nào gây hại cho họ, và cũng đền đáp lại người giúp đỡ họ, Pray cũng biết điều đó. Donna quay mặt qua nhìn Pray, có lẽ cô cũng muốn biết câu trả lời của cậu.

- Đền đáp sao? Đền thân cô được không?

   Pray nói câu này bằng ngôn ngữ của Elf trước sự kinh ngạc của Arian. Donna cũng có học tiếng Elf, nhưng chẳng đâu ra đâu cả, một phần bởi vì cô không thích nó, phần khác là do nó vô cùng hoa mĩ và khó học. Nghe câu hỏi của Pray, Arian nghiến răng trèo trẹo.

    Donna thấy kì lạ về hành động này của Arian nên quay qua chăm chú nhìn vào Pray. Pray cười một cái rồi lại nói bằng tiếng người thú.

- Đùa thôi. Tôi chẳng thiếu gì nên tôi cũng không cần gì cả, nên thôi không cần đền đáp gì đâu.

  Pray nhận ra mình lại khá thích chọc giận cô bé khó chọc này. Donna nghe Pray nói vậy thì vui cười ôm vai cậu kể đủ thứ chuyện trên đời.

  

   Trong lúc Donna kể cho Pray nghe về nhiều thứ linh tinh, thì một đội xe nhỏ đã tiến tới thành phố Waldstle. Phu nhân Lisa đang đi dạo cùng cha mẹ, nghe tin đã lập tức ra đón ở ngoài cổng thành.

   Cô đi cùng hai người hầu của mình và một vài vị tướng soái thân cận, cha mẹ cô đều đang đi dạo trong thành phố. Đoàn xe nhỏ có một chiếc xe ngựa nhỏ, bên ngoài tầm 10 người lính. Những người lính đều là người thú, họ đều có cái bờm nhỏ của sư tử.

   Đặc biệt nhất là người đi đầu tiên, cơ thể ông ta vạm vỡ, to lớn phải gấp 3 lần những người lính đã có thể cho là to lớn đi bên cạnh ông. Cơ thể ông ta mang những lằn của một con hổ, da hơi đỏ, răng nanh hơi chìa ra khỏi miệng. Ông ta không cưỡi ma thú họ ngựa như những người lính khác, mà là cưỡi một con địa long.

   Những con ma thú họ ngựa cũng phải lớn gấp rưỡi ngựa bình thường, mắt chúng màu đỏ hung hãn, cơ thể được bọc một lớp giáp màu xanh đậm ở những chỗ khớp, da chúng thì mang màu xanh nhạt hơn. Còn con địa long của người đi đầu thì to lớn gấp đôi những con ma thú bên cạnh, nó mặc toàn thân một lớp giáp nâu đất, 4 chân cực lớn và chắc khỏe. Cổ nó ngắn hơn những họ rồng bình thường, đầu cũng lớn hơn, nhưng những đoạn giáp trên cơ thể nó mọc gai khá cứng và lớn.

    Khi đoàn xe tới gần phu nhân Lisa thì đi chậm lại, đến trước mặt cô thì dừng lại hẳn. Người đàn ông to lớn cũng không cúi chào cô mà mở một tờ giấy trên tay ra, giọng ồm ồm khá lớn:

- Ta là đại thống soái của Catternor, Rudolph Catter. Ta tới để đón công chúa Donna Catter, đây là dấu ấn của nhà vua.

- Kính chào đại thống soái, ta là phu nhân của đại công tước Waldo, Lisa Infiny. Rất hân hạnh được gặp ngài.

   Rudolph cất tờ giấy trong tay đi, cứ tưởng Lisa chỉ liếc qua tờ giấy đấy, nhưng thực ra cô đã đọc vô cùng kĩ càng và nhìn kĩ con dấu.

- Xin làm phiền phu nhân rồi. Tôi mong là có thể được gặp công chúa ngay.

  Rudolph cũng hiểu là phải tỏ ra lịch sự, ông cũng cúi nhẹ chào Lisa. Rudolph nổi tiếng là người khá thẳng thắn và cũng khá nóng nảy, nhưng tính tình không hề độc ác. Lisa dẫn Rudolph vào trong thành phố. Trên đường đi vào lâu đài, Lisa cũng cố gắng bắt chuyện với Rudolph một chút, nhưng ông ta chỉ trả lời khá ngắn gọn, đơn giản và khá lớn tiếng nữa, nên cô cũng không hỏi thăm được gì nhiều.

   Khi vào tới nơi ở riêng cho công chúa, Lisa mới biết là Donna là còn bên chỗ của Pray cùng với Ella và Arian. Cô dẫn Rudolph với hai người hầu qua chỗ của Pray, lính lác của Rudolph đã chờ bên ngoài.

   Đang đi trên hành lang, thì họ đã thấy từ đầu đường bên kia vòng qua, là nhóm người Pray. Rudolph trợn tròn mắt nhìn về chỗ Pray, khi thấy Donna ôm tay một đứa con trai thì dụi mắt mình. Rudolph chỉ biết Donna thân quen với 2 người đàn ông duy nhất, một là cha cô, hai là ông ta, còn những người khác thì cô ít khi tới gần nói chuyện. Thấy Donna ôm tay một cậu trai tầm cô, Rudolph hơi choáng một chút.

   Pray cũng đã nhận ra sự có mặt của Lisa, Pray nghĩ rằng thấy mặt Lisa thì có thể gỡ Donna ra.

- Mẹ! Sao mẹ tới đây vậy. Đây là...?

   Nhưng làm Pray đã thất vọng, vì Donna cũng không hề buông tay cậu ra khi có phu nhân Lisa ở đó. Donna thấy giật mình một chút, nhưng vẫn bám cứng lấy tay Pray, khi thấy Rudolph thì cô mừng rỡ vung 1 tay lên:

- Chú! Chú tới rồi sao? Cháu nhớ chú lắm đó nha!

    Rudolph thấy vô cùng thất vọng, cứ tưởng Donna sẽ chạy tới ôm lấy ông như bình thường cơ. Vì tính tình nóng nảy của mình, Rudolph đến tuổi này vẫn chưa tìm thấy người vợ thích hợp. Anh trai Maynard của cậu ta cũng như vậy, nhưng lại may mắn tìm được người thích hợp với mình. Chính vì thế nên Rudolph cũng coi Donna như 1 đứa con gái của mình.

    Thấy Donna ôm cứng lấy cánh tay Pray không gỡ ra, ông ta bắt đầu dò Pray như cái máy dò kim loại ở sân bay, từ trên xuống dưới, từ trước ra sau. Người thú có phong tục và cả tính cách khá khác con người. Ở môi trường người thú, những người đàn ông vạm vỡ, mạnh mẽ mới đẹp. Ở môi trường của người thú, sức mạnh tượng trưng cho quyền lực, sức khỏe tượng trưng cho hình tượng con người.

Đương nhiên từ nhỏ Donna cũng được sống trong môi trường này, nên cũng có tâm lí giống vậy. Khi Rudolph thấy cơ thể Pray, suy nghĩ đầu tiên là cảm thấy tầm thường và kì lạ. Ông không hiểu vì sao Donna lại ôm chặt lấy Pray, vì ông cũng không biết rằng Pray có bao giờ yếu đuối như vẻ bề ngoài.

  Lisa cũng kinh ngạc về việc Donna ôm lấy cánh tay Pray. Điều đầu tiên cô nghĩ về chuyện này khác Rudolph, cô thấy Pray thật giống cha mình.

  Đương nhiên cô thích điều đó với con trai mình, nhưng nếu nó mà còn tái hiện ở chồng bà thì bà đã cảnh cáo ông ta là sẽ dùng kéo cắt đi cái gì đó. Waldo đương nhiên tuân lệnh răm rắp không dám cãi lại 1 câu.

   Lisa thấy Rudolph nhìn con trai mình thì giới thiệu:

- Đây là con trai tôi, nó tên là Pray. Pray, đây là đại thống soái của Catternor, ông ấy tên Rudolph.
  
   
 

 

  

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top