Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Lương Sơn CP - [ Thanh mộng áp ngân hà ] - Chương 11

Trời sắp sáng, Trương Nhật Sơn ngồi ở trên ghế lẳng lặng nhìn Lương Loan, cứ như vậy giữ một đêm, tư thế cũng không thay đổi.
Lương Loan trở mình, một chân từ trong chăn đưa ra, còn không ngừng chép miệng.
Trương Nhật Sơn có chút bất đắc dĩ, đưa tay kéo chăn, đắp chăn lại lần nữa cho cô.
Bỗng nhiên trong giấc mộng Lương Loan dùng thanh âm rất nhỏ nói: " Ta rất nhớ anh."
Cô nhíu lại lông mày nhọn, vẻ mặt như là vô cùng hoài niệm, rồi lại mang theo nhợt nhạt nét bi thương.
Trương Nhật Sơn tay hơi dừng lại một chút, cuối cùng anh từ từ trở lại ghế ngồi.
Thật ra anh biết, trong lòng Lương Loan hẳn là đã có một người tồn tại.
Mặc dù anh ở trong phương diện này rất trì độn, nhưng anh cũng không phải là ngốc đến nỗi không có thuốc chữa.
Đặc biệt là khi Lương Loan dùng ánh mắt kia nhìn anh, anh cảm giác , cảm giác Lương Loan chính là thông qua người anh nhìn một người khác.
Trương Nhật Sơn vướng mắc trong lòng, nhưng có mấy lời, sự kiêu ngạo ở trong hắn không cho phép mở miệng.
" Lương Loan cô là đang mong chờ gì ở ta sao?"
Dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, là hy vọng trên người ta tìm được hình bóng người kia sao?
Lúc Lương Loan tỉnh lại, trong phòng không có người. Nhưng mà thấy cái ghế chưa trả về vị trí cũ, xác thực là có người đã đến đây.
Là Trương Nhật Sơn!
Thì ra chuyện xảy ra ngày hôm qua đều là thật, không phải mình nằm mơ.
Nhận ra được điều này, Lương Loan khóe miệng không nhịn được nhẹ nhàng giương lên.
Thật ra cô đã biết từ sớm, khi mà Trương Nhật Sơn cởi bỏ cái áo khoác lạnh lùng bên ngoài ra, thì kỳ thực anh là một người vô cùng dịu dàng.
Nếu không anh cũng sẽ không bởi vì lo lắng, mà cố ý chạy đến xem mình.
............
" Phật gia tìm ta có gì phân phó sao?"
Phật gia hai tay đan chéo, ánh mắt nhàn nhạt: " Cũng không có gì, chỉ là Tân Nguyệt lo lắng Lương cô nương, vì vậy để ta đến hỏi ngươi một chút."
Trương Nhật Sơn sửng sốt: " Hỏi ta?"
" Đúng vậy. Ta nghe hạ nhân nói sáng nay ngươi từ trong phòng Lương cô nương đi ra, không hỏi ngươi ta hỏi ai a?"
Trương Nhật Sơn không nghĩ lời đồn lại truyền đi nhanh như vậy, cũng đã truyền đến tai Phật gia.
" Phật gia, sự việc không phải như ngài nghĩ, ta..."
Phật gia vẫy tay một cái, cắt ngang lời giải thích của anh: " Phó quan ngươi không cần giải thích với ta, ngươi là người như thế nào, ta còn không rõ sao? Chẳng qua là cô ấy bây giờ ra sao?"
Nghe được vậy Trương Nhật Sơn hơi chút thở phào nhẹ nhõm, anh trả lời: " Trải qua chuyện đêm qua, cô ấy chắc hẳn là sẽ không còn chuyện gì."
" Vậy thì tốt, ta và Tân Nguyệt cũng yên tâm, ngươi đi làm việc của ngươi đi."
" Vâng."
Trương Nhật Sơn chân trước mới vừa trở về phòng, chân sau liền có người đi vào.
" Trương phó quan, trước đây người để thuộc hạ đi điều tra sự việc, thuộc hạ đã điều tra xong."
Trương Nhật Sơn nhẹ nhàng gật đầu: " Được, đem đồ cứ để đây là được."
Trương Nhật Sơn ngồi ở bên bàn, một gói văn kiện đang nằm trên bàn, ở trong đó có kết quả điều tra về thân thế Lương Loan.
Lưỡng lự một hồi, Trương Nhật Sơn vẫn là mở gói văn kiện ra.
Kết quả không ngoài anh dự liệu, những lời Lương Loan nói với phu nhân đều là bịa chuyện.
Ở Lĩnh Nam, người tên Lương Loan rất nhiều, nhưng duy chỉ không có người là cô.
---- Lương Loan đang nói dối.
Ngón tay thon dài như ngọc đem văn kiện vò lại, cho thấy chủ nhân giờ phút này đang rất buồn bực trong lòng.
Anh đã luôn mong suy đoán của mình là sai đến dường nào, hy vọng Lương Loan thật sự chỉ là một người đáng thương chạy nạn đến đây.
Ngoài của bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Trương Nhật Sơn đè buồn bực trong lòng xuống, hỏi: " Là ai?"
" Là ta, Lương Loan."
Trương Nhật Sơn ánh mắt lập tức trở nên âm trầm, anh nói: " Vào đi."
Lương Loan mở cửa đi vào, đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng Trương Nhật Sơn, có chút ngạc nhiên quan sát chung quanh.
Trong phòng trang bày hết sức đơn giản, rất giống với tác phong của anh.
Trương Nhật Sơn hỏi: " Cô đến làm gì?"
Trong lời nói, có ý kiềm nén sự tức giận, nhưng mà Lương Loan không hề hay biết.
Lương Loan gãi gãi sau gáy, hơi ngượng ngùng nói: " Ta là đến cám ơn anh, ngày hôm qua thực sự là làm phiền...."
" Không cần." Trương Nhật Sơn trực tiếp cắt ngang lời cô, " Cô cứu mạng ta, những việc đó là ta nên làm, cũng mong cô đừng hiểu lầm. Nếu như Lương cô nương không còn chuyện gì khác, ta nghĩ cô có thể ra ngoài."
Lương Loan cảm thấy Trương Nhật Sơn người này thật sự là hỉ nộ vô thường, rõ ràng tối qua còn rất tốt, ngày hôm nay vừa tỉnh lại liền thay đổi, còn gọi cô là Lương cô nương.
Cô nương cái đầu anh a!
Lương Loan vốn không phải loại người thích nói lời ẩn ý, có chuyện gì thì cứ nói ra rõ ràng là tốt nhất.
" Trương Nhật Sơn, anh là có ý gì a, ta hiểu lầm cái gì? Ta cho anh biết, nếu như có ý kiến gì với ta thì anh cứ nói, không cần phải kỳ quái như thế!"
Trương Nhật Sơn ánh mắt nặng nề, " Cô thật muốn ta nói?"
" Phí lời! Có gì thì ngươi cứ nói, làm gì ấp a ấp úng!"
Trương Nhật Sơn từ trên ghế đứng lên, chậm rãi đi đến bên Lương Loan, một luồng cảm giác bị áp bách trong chớp mắt tản ra hướng về cô.
Cái cảm giác này rất quen thuộc, bởi vì Lương Loan từng cảm thụ qua loại cảm giác ở trên người anh.
Có điều khi đó so với bây giờ càng thêm mãnh liệt.
" Được, vậy ta hỏi cô, cô rốt cuộc là ai?"
Lương Loan kinh ngạc nhìn anh, anh tại sao lại hỏi như thế, không lẽ là đã biết cái gì sao?
Trương Nhật Sơn đem cô vây hãm lại trong ánh mắt, môi mỏng khẽ mở: " Ta cho người đi Lĩnh Nam điều tra, nơi đó không có người nào là cô."
" Hừm, cứ cho là có kết quả điều tra thì sao. Huống chi thời buổi loạn lạc như vậy, có ai sẽ nhớ đến một người tầm thường như ta a."
Bản thân Lương Loan cũng không thể giải thích nổi nữa, cô không muốn lừa dối người, đặc biệt người đó còn là Trương Nhật Sơn.
Phải nói ra chân tướng sao? Nhưng ngộ nhỡ Trương Nhật Sơn coi mình thành kẻ điên bắt lại thì biết làm sao?
Cuối cùng Lương Loan chỉ có thể tay chân luống cuống nói: "Trương Nhật Sơn ta thật sự không phải người xấu, anh phải tin tưởng ta!"
Trương Nhật Sơn cười lạnh: " Ta cũng muốn thử tin tưởng cô, nhưng cô lại lừa dối ta, chuyện đến nước này cô còn ngụy biện!"
" Lương Loan cô rốt cuộc câu nào là thật, câu nào là giả?"

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top