Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Lương Sơn CP - [ Thanh mộng áp ngân hà ] - Chương 12

Trong phòng tràn ngập một bầu không khí im lặng đến ngạt thở, Lương Loan cắn môi, không biết nên giải thích thế nào.
Trương Nhật Sơn cứ như vậy lẳng lặng đứng yên, cũng không nói một lời.
Anh đang đợi Lương Loan mở miệng.
Thật ra khi biết được Lương Loan nói dối lúc đó, Trương Nhật Sơn ngoài việc tức giận, trong lòng còn có một giọng nói nhỏ đang nói: " Cô ấy chỉ là một cô gái yếu đuối, có thể sự việc không phải như mình đã nghĩ, có thể mình đoán sai."
Trương Nhật Sơn chính mình cũng không nghĩ đến, anh đã theo bản năng vì Lương Loan biện hộ.
Nhưng mà mãi đến bây giờ Lương Loan đều không chịu nói ra sự thật. Trương Nhật Sơn không hiểu, nếu như cô không phải do những người kia phái đến, vậy thì có cái gì mà không thể nói đây.
Hai người giằng co một hồi lâu, Lương Loan cuối cùng cũng chịu nhìn thẳng anh, nét mặt của cô giống như là đã hạ xuống quyết tâm rất lớn: " Trương Nhật Sơn, nếu như anh muốn biết, ta có thể đem chân tướng nói cho anh biết."
Trương Nhật Sơn mặt mày lãnh đạm, lạnh lùng mở miệng: "Lương Loan ta hy vọng cô nghĩ kỹ lại rồi hãy nói."
Anh ghét nhất là bị lừa dối. Nếu như cái gọi là chân tướng kia lại là một lời nói dối khác của Lương Loan, anh thà rằng Lương Loan vẫn như vậy mà giữ yên lặng.
Lương Loan chậm rãi đi đến bên bàn, cầm lấy một tờ giấy cùng với một cây bút máy bắt đầu viết viết vẽ vời.
Trương Nhật Sơn không biết cô muốn làm gì, nhưng cũng không có lên tiếng quấy rầy, anh cũng muốn biết Lương Loan sẽ giải thích thế nào với anh.
Qua một hồi lâu, Lương Loan rốt cuốc cũng ngừng bút, đồng thời đem tờ giấy kia đưa cho Trương Nhật Sơn.
Trương Nhật Sơn nhận lấy, vừa nhìn, trên đó vẽ người ngoại trừ quần áo trang phục cùng với anh không giống ra, thì những cái khác rõ ràng là cùng anh một khuôn mãu khắc ra.
Trương Nhật Sơn có chút kỳ quái: " Cô vẽ ta làm gì?"
Lương Loan ý vị sâu xa nói: " Hắn chính là anh, nhưng cũng không phải là anh."
Trương Nhật Sơn bị câu nói này của cô làm cho rối loạn, " Cô rốt cuộc là muốn nói cái gì?"
Lương Loan hít sâu một hơi, từ từ nói: " Hắn là anh của trăm năm sau, vào lúc đó anh đã là Hội trưởng hiệp hội Cửu Môn."
Trương Nhật Sơn như bị sét đánh bên tai: " Ý cô là cô biết ta của trăm năm sau? Lương Loan, cô gạt quỷ sao!"
Lương Loan cười nói: " Người Trương gia các người không phải tuổi thọ đều rất cao sao? Anh không tin mình có thể sống lâu như thế sao?"
Trương Nhật Sơn cảnh giác nhìn cô, làm sao cô ấy biết bí mật trường sinh của người nhà họ Trương?
" Trương Nhật Sơn nói một cách nào đó ta cũng không có lừa anh, ta thực sự là cô nhi, ta không thuộc về nơi này, ta đến từ một thời không khác. Trước không nói cho các người biết, vì ta sợ các người không chịu tin, ngược lại sẽ coi ta là kẻ đi mà bắt nhốt lại."
Tầm mắt Lương Loan nhẹ nhàng đặt ở trên người anh: " Ánh mắt anh bây giờ không phải đã nói rõ rồi sao?"
Trương Nhật Sơn cũng không tin lời cô giải thích.
Có điều Lương Loan cũng không có ý định muốn giấu giếm thêm gì nữa, bất cứ giá nào cũng phải nói ra.
Nút thắt này hôm này nếu không mở ra, thì cũng đừng mong có thể lại phủ Phật gia.
" Anh phụng Phật gia chi mệnh thủ hộ Cửu Môn cùng với Cổ Đồng Kinh, ta và anh cũng vì cơ duyên trùng hợp mà quen biết."
Trương Nhật Sơn trogn lòng kinh ngạc càng sâu, Cổ Đồng Kinh? Cô ấy thâm chí ngay cả Cổ Đồng Kinh cũng biết?
" Cơ duyên gì trùng hợp.?"
" Ta là bác sĩ, anh là bệnh nhân tìm đến ta xem bệnh."
Trương Nhật Sơn nghi ngờ nhìn chằm chằm cô: " Chỉ đơn giản như vậy?"
" Tất nhiên không phải. Anh cố ý tiếp cận ta, bởi vì trên người ta có hình xăm Phượng Hoàng. Ta là người nhà họ Uông, nói đúng hơn là bị người Uông gia vứt bỏ. Lúc đó anh đang liên hiệp những người khác ý định thanh tẩy Uông gia, bất ngờ phát hiện ta, cho rằng ta là do Uông gia phái đến, cho nên mới lén lút tiếp cận ta."
" Nhưng ta không phải, ta và Uông gia không có bất cứ quan hệ gì, ta chỉ là Lương Loan."
Lương Loan của anh. Trong lòng cô yên lặng thêm một câu.
Trương Nhật Sơn hoàn toàn mơ hồ, bởi vì .... Việc này đã vượt qua phạm vi mà anh có thể tiếp thu.
Nhưng Lương Loan không để ý chấn động của anh, tự mình nói: " Nếu như anh không tin, ta bây giờ có thể vẽ lại bản đồ cấu tạo của Cổ Đồng Kinh cho anh xem, ta nghĩ cái này hiện giờ chắc chỉ có mình Phật gia và anh biết mà thôi."
Lời này không khác nào như là bom nổ.
Chính xác, bản đồ cấu tạo Cổ Đồng Kinh chỉ có Phật gia và anh biết, Lương Loan cho dù có bản lĩnh lớn bằng trời, cũng tuyệt đối không thể từ người khác lấy trộm bản vẽ về.
Trương Nhật Sơn liếc mắt nhìn người trên giấy kia, có chút khó khăn hỏi: " Ta trở thành hội trưởng hiệp hội Cửu Môn, vậy còn Phật gia và phu nhân?"
Lương Loan dừng một chút, nói: " Phật gia không phải dòng máu thuần túy Trương gia, việc này anh cũng biết."
Được rồi, mãi đến lúc Lương Loan nói ra cầu này, thì Trương Nhật Sơn mới chính thức bắt đầu có chút dao động.
Lương Loan thật giống như thật sự hiểu rất rõ anh và Phật gia, còn có sự tình của Cửu Môn.
Trương Nhật Sơn trong đầu đang đấu tranh, một mặt anh cảm thấy chuyện Lương Loan nói thật sự hoang đường, mặt khác cô nói ra những bí mật liên quan đến Trương gia, người ngoài căn bản không thể nào biết được, anh không thể không tin.
" Thật ra anh căn bản không cần phải đề phòng ta, nếu như ta thật sự là do người khác phái đến, ở trong phủ lâu như vậy, ta cũng có nhìu cơ hội lớn để ra tay, nhưng ta lại không hề làm gì cả. Hơn nữa nếu như ta thật sự muốn hại anh, lúc ở sơn trại thì ta đã không cứu anh."
Những lời Lương Loan nói đều có lý, Trương Nhật Sơn thật lâu cũng không thể phục hồi tinh thần lại, chuyện này thực sự là quá sức tưởng tượng.
Nhưng mà vẻ mặt của cô lại nghiêm túc như vậy, không giống nói dối.
Ánh mắt Lương Loan đột nhiên trở nên sâu thẳm, cô si ngốc nhìn người trước mặt: " Anh có biết, anh với hắn không giống chỗ nào không?"
" Khác chỗ nào?"
" Anh biết cười, hắn thì không. Một người gánh các quá nhiều thứ, thân thể của hắn tuy rằng đang sống, nhưng mà trái tim đã sớm mục nát. Anh đã nói mạng của anh là của Phật gia, nên anh phải thấy người trông giữ."
Lời này nói có chút nặng nề, nhưng cũng rất giống lời mà anh sẽ nói.
Ở trong nhận thức của anh, Phật gia cao hơn tất cả.
Trương Nhật Sơn sững sờ nhìn người trước mặt, chẳng trách lúc gặp cô ở sơn trại, cô liền gọi tên của anh, chẳng trách cô đều dùng ánh mắt đó nhìn anh....
Trương Nhật Sơn bỗng nhiên mở miệng: " Cô cho rằng ta sẽ tin cô sao?"
" Không sao cả."
Lương Loan nhanh như chớp hướng về hông của anh lấy ra khẩu súng, đạn trong nháy mắt lên cò.
Kỳ lạ là Trương Nhật Sơn cũng không có nửa phần khẩn trương, giống như trong thâm tâm anh biết Lương Loan sẽ không làm tổn thương anh.
Lương Loan đem súng đặt trong tay anh, sau đó đặt trước mi tâm cô.
" Những gì ta có thể nói chỉ có vậy, nếu như anh không tin ta, có thể nổ súng giết ta."
Nói xong, Lương Loan chậm rãi nhắm hai mắt lại, như là tội phạm đang đợi phát quyết.
Cô không chắc chắn Trương Nhật Sơn sẽ tin tưởng cô, nhưng mà nếu như có thể chết ở trong tay Trương Nhật Sơn, cô cũng cảm thấy rất tốt.

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top