Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19.

Lương Sơn CP - [ Thanh mộng áp ngân hà ] - Chương 19

Vì nghĩ cho an toàn của Lương Loan, Trương Nhật Sơn trước tiên để cô đợi ở trong nhà.
Còn về phần Lê Thốc, anh cần phải tìm gặp riêng cậu để nói chuyện.
Đêm đến, trên trời rải rác mấy ánh sao nhỏ, có vẻ đặc biệt đơn bạc.
Lê Thốc hỏi: " Loan tỷ đâu, anh giấu cô ấy ở đâu?"
Trương Nhật Sơn tựa như cười mà không cười nói: " Cậu không thấy ngại khi hỏi ta tung tích của cô ấy sao? Lê Thốc, Tiền lão đại là hạng người gì cậu không thể nào không biết, cậu cảm thấy trải qua sự việc ở sòng bạc lần trước, hắn ta sẽ có ý kiến gì về mối quan hệ của cậu và Lương Loan?"
Lê Thốc mím chặt bờ môi, những điều này cậu thật ra đều hiểu rõ.
Chính là cậu quá đắc ý quên mất dáng vẻ vốn có của mình, quên mất tình cảnh của mình.
Tiền lão đại là người lòng dạ độc ác, hắn chính là muốn khống chế người khác.
Một khi phát hiện Lê Thốc có bất kỳ tâm tư khác, hắn ta nhất định sẽ không chút do dự diệt trừ tất cả những người có thể dao động tâm trí của Lê Thốc.
Nếu như đến gần Lương Loan, cô sẽ gặp nguy hiểm.
Lê Thốc thanh âm khàn khàn chậm rãi vang lên: " Tiền lão đại bên này ta sẽ giải quyết tốt, Loan tỷ xin nhờ anh chăm sóc."
Nói xong Lê Thốc xoay người đi.
" Đứng lại!" Trương Nhật Sơn giữa hai lông mày lộ ra ác liệt, " Lê Thốc lẽ nào cậu vẫn còn muốn ở lại sòng bạc."
Nơi đó ngư long hỗn tạp, hơn nữa còn dính đến nhiều mạng người, Lê Thốc không thể cứ tiếp tục ở lại đó.
Đưa lưng về phía Trương Nhật Sơn, Lê Thốc cười đến có chút bi thương: " Anh chăm sóc tốt cô ấy."
Có một số việc một khi bắt đầu, muốn thoát thân trở ra nào có dễ dàng như vậy a.
Vì vậy bây giờ điều mà cậu có thể làm, chính là rời xa rất xa Lương Loan, không nên kéo cô ấy vào trong vũng bùn này.
Trương Nhật Sơn trở lại trong phủ, Lương Loan nôn nóng hỏi: "Thế nào, anh đã gặp cậu ta?"
" Ừm."
" Vậy cậu ấy có đồng ý rời đi?"
Trương Nhật Sơn không biết nên nói như thế nào, trong lòng Lương Loan luôn hy vọng Lê Thốc có thể rời khỏi sòng bạc, nhưng chỉ sợ kết quả lần này sẽ làm cho cô thất vọng rồi.
Lương Loan biểu tình có chút khó coi, thử thăm dò hỏi: " Lê Thốc, cậu ta không muốn sao?"
Trương Nhật Sơn lắc đầu: " Lương Loan, sự việc phát triển đến nước này không phải bản thân Lê Thốc đồng ý là được. Cậu ta bây giờ là tâm phúc của sòng bạc, lẽ nào Tiền lão đại lại có thể dễ dàng từ bỏ cây hái ra tiền này sao?"
Lương Loan ngã người về trên ghế, mất mát nói: " Ta biết rồi."
Trương Nhật Sơn nhìn thức ăn chưa hề động vào ở trên bàn bên cạnh, không khỏi nhíu mày: " Cô không có ăn sao?"
" Không có khẩu vị." Cô thực tế đang lo lắng cho Lê Thốc, ở nơi như vậy, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Trương Nhật Sơn lập tức dặn dò hạ nhân đi hâm nóng lại thức ăn.
" Cô như vậy không ăn uống là không được, đến lúc đó chưa cứu được Lê Thốc, thì cơ thể cô đã không chống đỡ nổi."
Hạ nhân rất nhanh bưng thức ăn nóng hổi vào, Trương Nhật Sơn tự mình cầm lấy đưa đến Lương Loan.
" Mặc kệ thế nào, chúng ta hãy ăn một chút gì trước được không? Lương Loan, nghe lời."
Trương Nhật Sơn khuyên nửa ngày, Lương Loan mới miễn cưỡng ăn một chút.
Trương Nhật Sơn không nhịn được trêu đùa cô: " Ăn còn ít hơn so với mèo con, vậy mà cũng không thấy cô gầy nha!"
Lương Loan nghe vậy tức giận không ngớt, cô thở phì phò nói: "Ai cần anh lo a!"
" Được, được, được, ta còn có chuyện, ta đi trước." Trương Nhật Sơn nhanh chóng bỏ của chạy lấy người, cái này không thể trêu vẫn là nên tránh đi.
Trương Nhật Sơn vừa mới ra cửa, vẻ mặt cười đùa trêu ghẹo liền biến mất.
" Phó quan."
" Để các huynh đệ điều tra một chút sự tình của sòng bạc Tứ Hải, đặc biệt là mối quan hệ giữa Lê Thốc và Tiền lão đại."
" Vâng, thuộc hạ biết rồi."
Trương Nhật Sơn nói một cách đầy ý vị sâu xa: " Lê Thốc a Lê Thốc, cô ấy tin tưởng cậu như vậy, cậu tốt nhất là không nên làm cô ấy thất vọng a."

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top