Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21

Lương Sơn CP - [ Thanh mộng áp ngân hà ] - Chương 21

Sau khi gặp qua Lương Loan, Lê Thốc càng kiên định hơn nghĩ cách rời khỏi sòng bạc.
Chuyện này trước đây cậu cũng từng nhắc qua với Tiền lão đại, nhưng đều bị Tiền lão đại lấp liếm cho qua.
Nhưng mà lần này Tiền lão đại có linh cảm, Lê Thốc thật sự là muốn rời khỏi.
" Cho ta một lý do."
Lê Thốc suy nghĩ một chút, nói: " Chính là muốn thử một lần, xem ta còn có thể hay không quay về cuộc sống của một người bình thường."
------ Cậu muốn sống một cách quang minh chính đại.
Tiền lão đại cười híp mắt nói: " Lê Thốc a, ngươi ở sòng bạc đã nhiều năm, nơi này không phải là nhà của ngươi sao? Ngươi rời khỏi sòng bạc thì ngươi còn chỗ nào để đi a."
Lê Thốc ung dung trả lời: " Ta chưa nghĩ ra, cùng lắm bồn biển là nhà cũng được a."
Dù sao trước đây cậu cũng là sống như vậy, tựa như cây xương rồng, xuyên vào chỗ nào sống chỗ đó.
Tiền lão đại dập tắt xì gà trong tay, trong mắt lóe ra một tia tính kế: " Năm đó lúc ngươi suýt chết đói ở ven đường, là ta đã đem ngươi dẫn về. Cũng là ta cho ngươi một nơi để ngươi che mưa tránh gió, bây giờ ngươi nói đi là đi, không thấy là có lỗi với ta a."
" Tiền lão đại có điều kiện gì cứa việc nói đi!"
Họ Tiền người cũng như tên, tham tài thành tính, sao có thể dế dàng thả cậu đi.
Tiền lão đại nói chỉ cần Lê Thốc có thể lấy ra sáu trăm lạng vàng, thì đồng ý thả cậu đi.
Lê Thốc không nhịn được cười lạnh thành tiếng, quả nhiên là giở công phu sư tử ngoạm a.
Cửa, bị Trương Nhật Sơn từ bên ngoài đá văng, đằng sau anh có vài người của sòng bạc theo sau.
" Xin lỗi Tiền gia, chúng tôi không ngăn được hắn."
Tiền lão đại quát lớn bọn thủ hạ: " Một đám không có mắt, đây là người nào mà các ngươi cũng dám cản, không biết đây là Trương phó quan sao?"
Ngược lại ông ta quay sang nở nụ cười nịnh nọt Trương Nhật Sơn: " Phó quan ngày hôm nay sao rãnh rỗi đến chỗ ta a?"
Trương Nhật Sơn vẻ mặt âm đức: " Ngươi đừng có phí lời, Lương Loan ở đâu?
Vừa nghe đến Lương Loan, Lê Thốc hai lông mày nhíu lại với nhau: " Chị ấy làm sao?"
" Vậy thì phải hỏi Tiền lão đại!"
Chờ đến khi Trương Nhật Sơn giải quyết xong các việc trên tay cũng đã đến chiều, sau đó anh mới biết Lương Loan từ buổi sán đi ra ngoài cho đến bây giờ cũng chưa trở về.
Lê Thốc bỗng nhiên quay đầu lại, lãnh đao liền vèo vèo bắn xuyên quan: " Tiền lão đại, ngươi có phải nên nói với ta chút gì."
Tiền lão đại không ngừng nói mình oan uổng: " Phó quan, ngài không thể đổ oan cho người tốt a, mọi việc đều phải có chứng cứ."
Trương Nhật Sơn từ trong áo móc ra một mảnh cổ ngọc chất lượng thượng hạng, đặt nó lên bàn.
" Đây là ở nơi phát hiện Lương Loan mất tích, ta nhớ ngươi cũng có một miếng ngọc y như vậy a."
Tiền lão đại nhìn thấy ngọc bội sắc mặt khẽ thay đổi, đúng là tên đệ đệ vô dụng, thật đúng là thành sự thì ít, bại sự có thừa.
Lê Thốc xiết chặt nắm đấm, lạnh lùng mở miệng: " Tiền lão gia, ngươi đây là có ý gì?"
Tiền lão đại làm người cẩn trọng, mới sẽ không dễ dàng tin tưởng lời giải thích của Lê Thốc.
Hon nữa ngày hôm nay Lê Thốc nói muốn rời khỏi, hắn càng thêm xác định Lê Thốc cùng với người phụ nữ kia có quan hệ.
May mà hắn đã sớm có chuẩn bị, lặng lẽ để cho đệ đệ mình đi bắt người phụ nữ kia, thế nhưng lại không ngờ đến sẽ bại lộ hành tung, còn để cho Trương phó quan trực tiếp đến cửa.
" Ấy, ấy, Lê Thốc ngươi không nên hiểu lầm a, ngươi trước hết nghe ta nói...."
Tên thủ hạ bên cạnh đứng ra, mười phần phách lối buông lời: "Tiền gia chúng tôi muốn gặp một người cũng không cần phải báo cáo với các ngươi a!"
" Bang" ------
Một tiếng súng vang lên, chỗ mi tâm người kia chợt có thêm một lỗ máu đen kịt, sau đó hắn liền ngã xuống đất.
Trương Nhật Sơn miễn cưỡng mở miệng: " Tiền lão đại, người thủ hạ này cũng thật quá không có phép tắc. Ngươi đang nói chuyện, nào có chỗ cho hắn xen mồm vào, vì vậy ta liền tự chủ trương thay ngươi dạy dỗ hắn, ngươi sẽ không trách ta chứ."
Tiền lão đại mặt cũng tái xanh, nhưng hắn biết sau lưng Trương Nhật Sơn có Cửu Môn và KS Tân Nguyệt làm chỗ dựa, thật sự không dễ chọc, cho nên cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, lên tiếng nói hắn đáng phải vậy.
Trương Nhật Sơn ngắm nghía súng trên tay, hững hờ nói: "Ngày hôm nay lúc ra cửa Bát gia có tính cho ta một quẻ, bảo là hôm nay là ngày lành tháng tốt, rất thích hợp giết người a."

>>>>>>>> AAAAAA!!!! Phó quan cool ngầu quá, giét người mà cũng có ngày lành tháng tốt !!! ahhahahahaa . soái.

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top