Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Lương Sơn CP - [ Thanh mộng áp ngân hà ] - Chương 3

Lương Loan lạnh run, gì mà nói không hợp ý liền rút súng a !
Trương Nhật Sơn đem phản ứng của cô thu hết vào mắt, cố tình hỏi : " Cô có biết đây là nơi nào ?"
" Phật, phủ Phật gia ."
" Đúng nơi này là phủ Phật gia, ta có giết một hai người ở trong phủ cũng không có gì. Cho nên cô còn tính không nói thật sao?"
Lương Loan khóc không ra nước mắt, cô là muốn nói thật, nhưng mà cũng phải có người chịu tin mới được a.
Trương Nhật Sơn cảm thấy cô vẫn không chịu nói, cô còn tưởng rằng mình đang nói đùa.
Trương Nhật Sơn đã bóp cò súng, ngay lúc chuẩn bị lấy cái mạng nhỏ của cô.
" Trương phó quan, ngươi đang làm gì đây!"
Doãn Tân Nguyệt cùng với Bát gia vừa mới vào phòng liền thấy Trương Nhật Sơn cầm súng chỉ vào cô gái kia, khẩn trương chạy đến ngăn anh lại.
" Phu nhân sao lại đến đây ?"
Doãn Tân Nguyệt trừng anh : " Nghe nói ngươi dẫn theo một cô gái về, ta chính là đến xem thử. Ngươi làm gì mà cầm súng chỉ vào người ta a, dọa người ta sợ thì làm sao, nhanh thu lại !"
" Phu nhân ta...."
" Đúng vậy. Trương phó quan cậu đừng ỷ mình có bản lĩnh mà ức hiếp con gái nhà người ta a." Bát gia cũng hùa theo mở miệng.
Trương Nhật Sơn ghé sát nhỏ giọng nói thầm : " Bát gia anh là đến xem náo nhiệt ?"
" Ha ha , cậu không nói cho ta biết nên ta đành phải tự mình đến xem. Không nói chứ cô gái này thật sự cũng khá xinh đẹp."
Trương Nhật Sơn tặng anh một ánh mắt xem thường.
Doãn Tân Nguyệt ngồi ở bên giường nhẹ giọng hỏi : "Cô tên là gì ? Là người ở đâu ?"
" Ta tên Lương Loan, là ...." Lương Loan nhanh trí, tùy tiện nói bịa , " Là người Lĩnh Nam."
" Vậy cô thế nào mà đến nơi này, nhà cô còn có ai ?"
Lương Loan ngẩn người, sau đó liền đáp : " Nhà ta chỉ còn lại một mình ta."
" A ?" Ánh mắt Doãn Tân Nguyệt nhất thời thêm vài phần đồng cảm, " Thực xin lỗi, ta không biết."
Lương Loan lắc đầu, cười nói : " Không sao."
Trương Nhật Sơn cũng có chút sửng sốt, thật không ngờ cô lại là cô nhi.
Dù sao thì đây cũng là đang trong thời kỳ loạn lạc, thật ra không thể trách được.
" Vậy vì sao cô lại biết tên của ta?" Trương Nhật Sơn hỏi tới cùng.
Lương Loan nhỏ nhẹ nói : " Phật gia ở Trường Sa tiếng tăm lẫy lừng, ai mà không biết a, phó quan là phụ tá đắc lực của Phật gia, ta biết tên của phó quan anh cũng không có gì làm lạ ."
Doãn Tân Nguyệt hết sức đồng tình, nắm lấy tay cô : " Nếu đã như vậy, chi bằng cô cứ ở lại trong phủ đi."
Trương Nhật Sơn vô thức nói : " Không được !"
Doãn Tân Nguyệt nghi hoặc khó hiểu : " Có gì mà không được?"
" Phu nhân , trong phủ Phật gia làm sao có thể để một người không rõ lai lịch ở lại được?" Lỡ như Lương Loan này thực sự có vấn đề thì biết làm sao ?
Doãn Tân Nguyệt nhìn thoáng qua Lương Loan, nhanh chóng kéo Trương Nhật Sơn qua một bên.
" Trương phó quan , ngươi xem cô gái kia yếu đuối như vậy, nhìn giống gian tế lắm sao ?"
Trương Nhật Sơn nhăn mặt cau mày : " Vậy cũng không được. Phu nhân , tri nhân tri diện bất tri tâm, ta xem vẫn là ...."
Doãn Tân Nguyệt bực mình phất phất tay : " Ngươi xem cái gì ? Nói gì ngươi cũng không vừa ý. Ta nói muốn cho cô ấy ở lại thì ở lại, thế nào ta quyết định không được sao, có cần ta mời Phật gia tự mình đến nói với ngươi ?"
Trương Nhật Sơn khom lưng : " Không dám."
" Cứ quyết vậy đi."
Doãn Tân Nguyệt cười tủm tỉm nói với Lương Loan : " Lương Loan , cô đừng sợ, bây giờ cô cứ ở đây dưỡng thương cho tốt, chuyện sau này chúng ta sau này hẳn nói ."
Lương Loan ở chỗ này không quen biết ai, có thể ở lại tất nhiên là rất tốt.
Cô vôi vàng nói : " Vậy cám ơn phu nhân."
Trương Nhật Sơn bực bội, cô gái này thật sự dám đồng ý a.
Doãn Tân Nguyệt cùng với Bát gia ra cửa, trước khi đi còn khiến cho Trương Nhật Sơn phải hảo hảo chăm sóc cô.
Bát gia cũng thấy khó hiểu : " Phu nhân , cô vì sao lại muốn giữ cô gái kia ở lại a?"
Trong mắt Doãn Tân Nguyệt tất cả đều là mưu tính khó lường: " Việc này thì, Bát gia ngươi sau này sẽ rõ !"
Trương Nhật Sơn lạnh lùng nghiêm mặt nói : " Cô đừng tưởng là tùy tiện bịa chuyện vài câu, làm cho phu nhân nói giúp cô, cô có thể không bị làm sao. Sau này ở trong phủ Phật gia, mong là cô có thể thận trọng từ lời nói đến việc làm, không nên có suy nghĩ không chính đáng, nếu không thì ....."
" Nếu không thì anh tính làm gì ta ? Lại muốn rút súng bắn ta sao?"
Lương Loan bỗng chốc nổi cáu, cô học giọng điệu nói chuyện của anh : " Trương phó quan đừng quên, ta chính là do anh mang về phủ, nếu ta thật sự có vấn đề, anh cũng không thoát khỏi có liên quan."
Trương Nhật Sơn có chút bất ngờ nhìn cô, phu nhân còn nói cô yếu đuối, giờ thì lộ nguyên hình, rõ ràng là con mèo hoang nhe nanh múa vuốt a.
" Cô nói đúng. Cô thật sự là do ta mang về phủ, cho nên cô nhớ kỹ, sau này mỗi một cử chỉ hành động, ta đều sẽ giám sát chặt chẽ, đừng nghĩ có thể giở trò."
Trương Nhật Sơn sải bước rời khỏi, Lương Loan lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nguy hiểm thật, tránh được một kiếp.
Lúc sau, Trương Nhật Sơn tìm đến mấy tên thủ hạ : " Các ngươi mang theo bức họa này đi đến Lĩnh Nam, điều tra cái người tên Lương Loan này, nhớ kỹ đem tổ tông 18 đời của cô ta đều phải điều tra cho rõ, có tin gì phải lập tức trở về báo cho ta biêt, đã biết chưa ?"
" Thuộc hạ đã biết."
" Lương Loan." Trương Nhật Sơn chậm rãi nghiễn ngẫm hai chữ, những gì cô ta nói với phu nhân , một chữ mình cũng không tin.
Nếu tra ra được Lương Loan này thật sự có vấn đề, thế thì anh phải tự mình ra tay xử lý chuyện phiền phức mà anh tự rước về này.

Ps : Ta nói phải cám ơn phu nhân rất nhiều, chứ không toi mạng Loan Loan rồi. Cụ Sơn đã khó, h phó quan còn khó hơn ... chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả ( trăm năm cũng không thay đổi)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top