Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33

Lương Sơn CP – [ Thanh mộng áp ngân hà ] – Chương 33

Trương Nhật Sơn đám người bọn họ đến cổ mộ, sau khi chuẩn bị sẵn sàng công tác bắt đầu xuống mộ.
Trương Nhật Sơn không yên lòng, trước khi đi không ngừng dặn Lương Loan: "Sau khi xuống đấy cô nhất định phải theo sát ta, tuyệt đối không nên mất dấu."
Lương Loan nhẹ gật đầu: "Được."
Bọn họ theo cửa sơn động nhỏ hẹp tiến vào cổ mộ, bên trong đen kịt một mảnh, mọi người nhao nhao giơ cây đuốc đi tới.
Nhìn không thấy phần cuối hành lang, cách mỗi hai mét đều sẽ có một cột đá có ngọn đèn, ánh nến bên trong sớm đã tắt.
Trong không khí phun trào một hương vị ngọt ngào, Trương Nhật Sơn đưa một cái khăn tay cho Lương Loan ở phía sau.
"Đây là mộc Trầm Hương, ngửi nhiều sẽ gây choáng váng, cảm giác buồn nôn."
Lương Loan cầm khăn che lại mũi và miệng, "Vậy các anh thì sao?"
Bọn họ nhìn thế nào cũng giống như là một chút cũng không có bị ảnh hưởng a.
Trương Nhật Sơn cười cười, giải thích nói: "Chúng ta đều đã quen, chỉ là mộc Trầm Hương mà thôi, đối với chúng ta không có tác dụng."
Loại hương mộc này sinh trưởng ở Kỳ Liên Sơn, không tính hiếm thấy, nhưng cũng thập phần quý giá.
Bọn họ càng đến gần chủ mộ thất, mùi thơm lại càng ngày càng nồng nặc.
Sau khi tiến vào mộ thất, chính giữa để một cái quan tài gỗ, trên quan tài gỗ toàn thân khắc một con hung thú, hình dạng giống như xà lại mọc ra một đôi cánh, giương nanh múa vuốt, giống như là muốn đem tất cả những người đi vào mộ thất từng người một nuốt vào.
Lương Loan cầm lấy cánh tay Trương Nhật Sơn, tò mò hỏi: "Cái đó, trên quan tài kia khắc cái gì, nhìn thật là đáng sợ!"
"Đó là Đằng Xà, được đặt ngang hàng với Câu Trần một trong tiên thú.”
Tề Thiết Chủy sau khi nghiên cứu toàn bộ mộ thất không nhịn được chậc lưỡi: "Chủ nhân mộ này quả nhiên có chút thú vị, chọn vị trí lại nơi cực sát chi địa."
Hơn nữa dựa theo cách cục bố trí bên trong mộ, tà khí u mịch. Chủ mộ hút sát, lại đang trên quan tài gỗ có khắc tiên thú trấn áp, đây là muốn để người bên trong mộ chết không nhắm mắt a.
Lương Loan sau khi nghe lời giải thích không nhịn được cảm khái: "Cái này cần phải bao nhiều thù bao nhiêu hận, khiến cho người ta sau khi chết cũng không được yên ổn."
Tề Thiết Chủy chỉ vào một góc quan tài: "Các người tới xem, phía trên này có chữ viết."
Nhị Nguyệt Hồng nói: "Đó là một loại tượng hình văn tự của Cổ Ấn quốc, trên quan tài khắc chính là ghi chép lại cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ, nội dung ta cùng Phật gia đã dịch ra."
Chủ nhân ngôi mộ là tướng quân Cổ Ấn quốc, tên là Diệp Lâm.
Cổ Ấn khai quốc năm thứ 138, đắc đạo cao tăng Già Nghiễm dâng hiến cho hoàng đế một bảo bối —— Du Mộng Tiên Chẩm.
Tương truyền tiên chẩm này có thể biết quá khứ vị lai, hoàng đế có được vô cùng cao hứng, liên tiếp chìm vào giấc ngủ bảy ngày, thế nhưng lại không có bất luận thần tích gì xuất hiện.
Hoàng đế cho rằng mình đã bị trêu đùa, nổi trận lôi đình. Tháng sáu cùng năm, Già Nghiễm bởi vì yêu ngôn mê hoặc, mà bị hình phạt ngũ mã phanh thây.
Đối diện lúc sắp bị tử hình Già Nghiễm không có biện giải cho mình nửa câu, chỉ là nhìn về phía Diệp Lâm.
Lương Loan bỗng nhiên nghĩ tới điều gì: "Lẽ nào Diệp Lâm kia đã đổi ngọc chẩm?”
Trương Khải Sơn gật đầu: "Không sai. Diệp Lâm nhìn thấy bảo bối nổi lên lòng tham, lén lút đổi ngọc chẩm, lúc này mới dẫn đến Già Nghiễm bị giết oan."
Ba năm sau Cổ Ấn quốc bị diệt, Du Mộng Tiên Chẩm cùng Diệp Lâm trong một đêm chẳng biết đi đâu.
Trương Khải Sơn chậm rãi nói: "Có điều các ngươi đã nói sai một điều. Mộ thất này xây dụng tà môn như vậy, không phải là bởi vì có người đối với Diệp Lâm có ý trả thù, căn bản chính là Diệp Lâm cố ý làm vậy. Lấy sát trì sát, mà mục đích của hắn chính là trấn áp đồ vật bên trong quan tài gỗ này.”
Trương Nhật Sơn bất chợt thốt lên: " Du Mộng Tiên Chẩm!"
Tề Thiết Chủy không nhịn được cả người tỏa ra lãnh khí: "Cái Diệp Lâm này đối với mình cũng quá ác đi."
Tề Thiết Chủy đang chuẩn bị đi mò quan tài lại bị Trương Khải Sơn nắm chặt "Lão Bát chớ đụng lung tung, trên quan tài khắc Đằng Xà này có thoa độc."
Trương Nhật Sơn mặt mày nặng nề: "Phật gia, chúng ta phải nắm chặt cơ hội, phải lấy đi Du Mộng Tiên Chẩm trước khi bọn họ đuổi đến.”
Lương Loan hỏi: " Nhưng không phải Phật gia nói trên quan tài có độc, không thể đụng vào sao?”
Trương Nhật Sơn hướng cô chớp chớp mắt: "Sơn nhân tự có diệu kế."

#fanfic_luongsoncp
>>> Hay quá !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top